Chương 834:
Lục Hạo Thành chết tiệt này, ảnh hưởng tới cô càng lúc càng lớn.
“Lam Lam, sau ba giờ chúng ta đi spa, sau năm giờ, chúng ta đi tiệc từ thiện.”
Lục Hạo Thành nhắc nhở cô.
Hôm nay buổi tối có bán đấu giá vĩnh hằng chỉ tâm, anh nhất định phải có được để tặng cô nhóc này.
Anh rất nhớ dáng vẻ cô gái nhỏ si mê mình.
Nhớ tới hai ngày ở biệt thự kia, hai người đã có một khoảng thời gian rất vui vẻ.
Lam Lam là một cô gái vừa thanh thuần vừa đáng yêu, khi thì sắc bén như dao, khi thì ôn nhu như nước, mặc kệ về phương diện nào anh đều rất thích.
Một đường tới công ty, Lam Hân cũng không nói câu nào với Lục Hạo Thành.
Lục Hạo Thành vừa mới tiến vào văn phòng, Âu Cảnh Nghiêu đã mang đến cho anh một tập danh sách.
Âu Cảnh Nghiêu: “Đây là danh sách của buổi tiệc tối hôm nay, cậu xem qua một chút.”
Lục Hạo Thành : “Được! Mộc Tử Hoành đi làm chưa?”
Âu Cảnh Nghiêu nhìn qua, thấy cậu bạn có chút tiều tụy, liền nói: “Buổi tối kịch liệt như vậy sao?Sắc mặt tiều tụy, miệt mài quá độ hậu quả rất nghiêm trọng.”
Lục Hạo Thành vươn tay cầm tách cà phê, nghe vậy thì tay rung lên, suýt chút nữa làm rơi cái tách.
Câu trả lời quái quỷ gì vậy, anh hỏi là Mộc Tử Hoành đã đi làm chưa?
Cùng không hề liên quan đến câu vừa rồi của cậu ta.
Hơn nữa, nếu mệt mỏi vì chuyện như vậy , anh sẽ vui vẻ hơn cả, nhưng mắu chốt là anh chẳng làm được gì cả.
Cái này cũng quá oan uồng .
“Âu Cảnh Nghiêu, báo cáo quý này đã có chưa?”
Âu Cảnh Nghiêu nghe tháy câu trả lời không liên quan thì hơi nhíu mi, “Chuyện công việc tôi chưa từng có sai sót, cậu không cần lo lắng.”
Âu Cảnh Nghiêu nói xong, xoay người liền rời đi.
Lục Hạo Thành nhìn về phía người vừa rời đi, tức giận đấm vào không khí mấy cái, cậu ta thật sự có thể khiến anh tức chết .
Vốn đã vì chuyện đêm qua mà buồn bực khó chịu.Anh muốn tìm miếng đậu phụ mà đập đầu vào quá.
Lục Hạo Thành có chút mệt mỏi ngồi xuống ghé, anh uống một ngụm cà phê, bỗng nhiên cảm giác cà phê hôm nay.
có chút khó uống.
Cúi đầu nhìn một chút, vẫn là cà phê chồn bình thường mình hay uống, sao hôm nay lại thấy khó chịu như vậy?
Lục Hạo Thành bực dọc nới lỏng cà vạt, cúi đầu nhìn danh sách Âu Cảnh Nghiêu đã đưa vào.
Nhìn lướt qua, đều là vài người giới thượng lưu, có tiền có quyền.
Thành phó Giang rất lớn, người có tiền rất nhiều.
Trang cuối cùng, Lục Hạo Thành thầy được tên Khương Tịnh Hàm , còn có máy cái tên xa lạ.
Lục Hạo Thành nhíu mi, sao Khương Tịnh Hàm cũng có mặt?
Lục Hạo Thành nhấc điện thoại nội bộ gọi tới Âu Cảnh Nghiêu.
“Cảnh Nghiêu, điều tra giúp tôi Khương Tịnh Hàm khoảng thời gian này đang làm cái gì?”
Âu Cảnh Nghiêu: “Cái gì cũng không có làm, trong nhà phá sản , cô ta mỗi ngày đều ở nhà, nhưng gần đây từng có lui tới với con trai của một ông chủ kim hoàn, cũng không có gì đặc biệt , hai người chủ ăn uống và đi xem phim.”