Chương 229: Em nghĩ nhiều rồi
“Cảnh Nghiêu, lát nữa ta sẽ gọi điện cho mẹ cậu, nói chuyện này cho mẹ cậu…”
“Tùy dì, Cố phu nhân, mẹ cháu là một người biết đúng sai, không người nào đó, bởi vì ghen tị mà bẻ cong sự thật.”
Câu cuối cùng của Âu Cảnh Nghiêu, tự đâm vào sự thật.
“Cảnh Nghiêu, cậu…”
Cố phu nhân tức giận phát run người, hung dữ trừng Lam Hân một cái, kéo Cố An An đi mắt.
Âu Cảnh Nghiêu nhìn Lam Hân một cái, thái độ lập tức thay đổi, nụ cười ôn hòa: “Lam Hân, cô muốn đi đâu?”
Lam Hân xin lỗi cười: “Thư ký Âu, tôi muốn đi vệ sinh, xin lỗi.”
Lam Hân nói xong, liền rời đi.
Âu Cảnh Nghiêu mỉm cười hờ hững, nhìn bóng lưng Lam Hân, khẽ híp mắt Làm người lặng lẽ, bạn sẽ ngày càng chín chắn, làm việc mạnh mẽ, bạn sẽ ngày càng ưu tú.
Lam Hân chính là người làm người lặng lẽ, làm việc mạnh mẽ đó.
Lúc bị khinh thường có thể bình tĩnh cười, tự tin phản kích, cô sống vô cùng xuất sắc.
Có điều, hôm nay anh còn có việc.
Anh nhìn hướng Lam Hân rời đi, cong cong khóe môi, quay người, dáng người thon dài, tao nhã rời đi.
Anh ta vừa ra khỏi cửa thì Lục Hạo Thành và Lam Tử Quân cũng đi vào.
Chỉ là ai cũng không nhìn thấy ail Lúc Lam Hân bước ra khỏi nhà vệ sinh không thấy Âu Cảnh Nghiêu.
Nhưng mà, hôm nay ngược lại khiến cô biết một Âu Cảnh Nghiêu khác.
Nhiều năm qua, cô đã hình thành một thói quen làm phong phú bản thân, chiến thắng việc lấy lòng người khác, chỉ cần bản thân có thực lực, dù ở đâu cũng có thể thẳng lưng nói chuyện.
Mà Âu Cảnh Nghiêu, hôm nay lại có thể mỉm cười.
Thực sự hiếm thấy khó gặp! “Mẹ, mẹ đi vệ sinh lâu thế.”
Lam Tử Tuấn không đợi được mẹ nên cùng Lục Hạo Thành qua đây xem.
Lục Hạo Thành cười như không cười nhìn cô.
Bộ dạng đó, giống như muốn nói, Lam Hân em bị táo bón à? Lam Hân nhìn ánh mắt anh, khẽ đỡ trán.
Cô nói: “Xin lỗi, vừa rồi tôi gặp chút chuyện, lán nại lâu quá.”
“Chuyện gì?”
Lục Hạo Thành chau mày hỏi.
Vừa nãy anh và tiểu Tuấn xem đến xuất thần, sau khi mua đồ chơi xong mới phát hiện Lam Lam vẫn chưa quay lại.
“Không có gì, Lục tổng, chúng tôi trở về trước!” Lam Hân có chút chột dạ, cô thoát không khỏi Lục Hạo Thành, chỉ có thể trốn tránh anh.
Lục Hạo Thành nghe vậy, trên khuôn mặt nghiêm nghị lập tức liếc mắt nhìn ra ngoài, vừa nãy cô đã gặp ai? “Không được, Lam Lam, em đã đồng ý cho tiểu Tuấn và tôi cùng ăn tối, ăn xong cơm, bọn em mới quay về!” Giọng nói anh bá đạo, không dễ xen vào.
Ánh mắt sâu xa, lười nhác nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn ngạc nhiên của cô.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!