*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lam Tử Tuấn vừa thấy, hơi nhíu mi, sư phụ không phải đang ngủ sao?
Sao lại khiến cô gái xinh đẹp tức giận bỏ đi vậy?
Lam Tử Tuần phát tin tức hỏi: [ Cô gái nhỏ xinh đẹp là ai?]
“/ cười xấu xa / Săn từ quán bar trở về…
Lam Tử Tuấn rõ ràng hiểu được đó là ý gì.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu có chút hồng, thì ra cái loại “Chuyện tốt” là thế này, sư phụ:, người cứ như vậy sẽ dạy hư con đó.
Lam Tử Tuấn: [ Thật xin lỗi, sư phụ, sau này con nhất định sẽ bồi thường cho người.]
[ Đã xong_, thu phục hai cột đèn đỏ, đã thành công cắt được cái đuôi.]
Lam Tử Tuấn: [ Cám ơn sư phụ, con luôn biết sư phụ là lợi hại nhất..]
Mà Âu Cảnh Nghiêu bên này, vừa biểu diễn một màn thoát chết trong gang tắc.
Sau khi Âu Cảnh Nghiêu vượt qua hai cột đèn đỏ, thành công vụt lên, thoát khỏi hai chiếc xe bám đuôi phía sau.
Lục Hạo Thành lại gọi điện thoại tới, Âu Cảnh Nghiêu mang đeo tai nghe vào rồi nói: “Hạo thành, đã thành công thoát khỏi kẻ bám đuôi, sư phụ của Tiểu Tuần thật sự là rất giỏi.
Tôi đã có được video Tần Ninh Trăn có gặp gỡ đám bảo vệ kia, video này đủ để kéo bà ta vào trận phong ba này, không dứt ra được.
Cứ như vậy, về tập đoàn Lục Trăn, bà ta có mơ cũng đừng mong được trở về.”
Lục Hạo Thành: “Đem đoạn video giao cho cảnh sát, để cảnh sát tự xử lý, về phần bên phía cha tôi, cũng gửi một đoạn qua cho ông ta.”
Âu Cảnh Nghiêu: “Tôi đã nên làm như thế nào_, tôi sẽ không để cho Tử Hoành phải bị thương vô ích đâu.”
Lục Hạo Thành cũng có chút áy náy, bởi vì chuyện của anh, mà đã khiến bạn bè xung quanh bị cuốn vào hết.
“Cảnh Nghiêu, nếu Tần Ninh Trăn phát hiện là cậu lấy đi đoạn video, nhất định bà ta sẽ không từ bỏ ý định, cậu nhất định phải cẩn thận một chút, phải hết sức chú ý tất cả những người khả nghỉ xung quanh.
Mụ đàn bà kia vì bảo toàn mạng sống của chính mình, chuyện gì cũng có thể làm ra được.”
Âu Cảnh Nghiêu: “Chuyện này tôi biết, cúp máy trước đã.”
Lục Hạo Thành: “Ừ!”
Nhà cũ nhà họ Lục! Tần Ninh Trăn lo lắng ngồi chờ điện thoại, mọi chuyện đã qua hơn nửa tháng, bà ta cứ nghĩ đến Lục Hạo Thành cũng đem chuyện này trở thành chuyện quá khứ, sẽ không có thêm phiền toái gì nữa.