Vừa bước vào cửa, bên trong có rất nhiều người, có nhiều phóng viên vây quanh khán đài chụp ảnh cậu bé.
Mà hôm nay là còn phát trực tiếp khắp cả nước.
Lam Tử Nhiên bây giờ là một thiên tài nổi khắp cả nước, nhận được sự chú ý của cả nước.
Ánh mắt Lam Hân hiền dịu nhìn con.
Trang phục Lam Tử Nhiên hôm nay mặc có chút trang trọng, người mặc bộ tây phục màu đen, thắt một chiếc nơ, tóc tai nghiêm chỉnh, toát lên vẻ anh tuấn, tao nhã cầm chiếc đàn dương cầm.
Ba đứa con của cô, đứa thứ nhất Tử Tuấn, đứa thứ hai Tử Nhiên, con gái là Tử Kì, sau khi sinh ba đứa con đã đem đến cho cô rất nhiều may mắn.
Chưa lập gia đình mà đã có con, đứa trẻ không có bố, rất nhiều cô gái không đảm được trách nhiệm này, lại càng sợ lời ra tiếng vào, đều sẽ lựa chọn bỏ đứa nhỏ.
Nhưng khi cô biết mình có thai, cô đã từng rất sợ.
Nhưng đấy là một chuyện, cô không có người nhà, bạn bè cũng rất ít.
Đứa bé trong bụng, trở thành niềm hi vọng của cô, là người thân của cô, nên cô quyết định sinh đứa trẻ ra, lúc kiểm tra phụ sản, mới biết là cô mang thai ba, lúc đó cô rất kinh ngạc, nhưng ngay sau đó hạnh phúc không ngừng.
Tạo phúc bao đời mới có thể mang thai ba được đây? Lúc đó cô hạ quyết tâm sinh con, không quản khó khăn, chỉ cần có người thân ở bên, cô liền có thêm dũng khí để mà sống tiếp.
“Lam Lam, Cẩn Hi”
Giọng nói cách đó không xa, một người mặc chiếc váy bó sát màu đỏ thẫm, lộ ra đôi chân thon dài, khiến cho người ta mơ mơ màng màng.
Máu tóc xoăn màu đỏ rượu, ngũ quan tinh xảo quyến rũ, nhất cử nhất động của cô làm lộ ra khí chất, cô cười rồi hướng tới chỗ họ.
Cẩn Nghiên, chính là người lúc đó đã đâm phải cô.
Không ngờ hai người họ lại có duyên đến nư thế.
Bốn mẹ con cô có được ngày hôm nay, hoàn toàn là nhờ vào sự giúp đỡ của Cẩn Nghiên.
Bây giờ cô là mẹ nuôi của ba đứa trẻ, cũng là người đại diện của Nhiên Nhiên.
Cẩn Nghiêm không xa nhìn thấy nụ cười của Lam Hân, nụ cười của Lam Hân tươi sáng như những cánh hoa rơi bên đường vậy.
“Lam bảo bối, cô thật là biết sinh, đem đến cho tôi kiếm được rất nhiều tiền, Nhiên Nhiên vừa cất tiếng đàn lên, toàn bộ căn phòng đều vỗ tay, hơn nữa khúc nhạc do nó tự tay viết, tên là:”
my mother”
Lam Hân vừa nghe thấy, trong lòng cảm động.
Cô nhìn đứa con trai của mình trên khán đài, gương mặt cười hạnh phúc.
Nhiên Nhiên có thiên phú đặc biệt, dương cầm đã vượt qua cấp sáu.
Lam Hân lập tức quay đầu, nhìn Cẩn Nghiêm với vẻ mặt không vui:”
Nghiên Nghiên,tớ thật không hiểu nổi cậu, Cẩn Hi đẹp trai như thế này lại có khuôn mặt của tiểu thịt tươi, cứ phải bám lấy con trai của chúng ta làm gì nhỉ ”
Cẩn Nghiên vừa nghe thấy, lập tức tỉnh, thấp giọng cầu xin:”
Lam Lam, cậu tha cho tớ đi, tớ ý mà, vẫn là thích thiết kế trang phục, kiếm từ phụ nữ.”
”
Tiểu tử thối, tiền của phụ nữ kiếm dễ như vậy sao?”
Cẩn Nghiên nhìn em trai mình, gương mặt này không đi làm minh minh tinh thật là đáng tiếc.
Cô muốn em trai cô và cả Nhiên bảo bối cũng nổi tiếng, nhưng đứa em trai này sống chết cũng không muốn.
Mà tại thành phố Phàn này, gặp được người bạn tốt, chính là Lam bảo bối.
Cẩn Hi nhìn Lam Hân, đáy mắt tràn đầy sức sông, nói:”
Chị, dễ kiếm hay không? Hỏi Lam Lam, với độ nổi tiếng của Lam Lam, trang phục mà cô thiết kế, giá cả rất đắt.’’ Thật đáng tiếc, Lam Lam đúng là phản đồ, không làm cho tập đoàn của chúng ta mà lại chọn công ty Lục Thị, suy cho cùng, vẫn là chị không đủ nỗ lực, khiến cho Lam bảo bối của chúng ta không làm ở tập đoàn mình.