*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lục Hạo Khải khó tin nhìn Cố An An, sao mới qua một ngày, Cố An An lại như biến đổi thành một người khác Vậy.
Có An An lạnh lùng nhìn thoáng qua Lục Hạo Khải liền dời mắt, Lục Hạo Khải đối với cô ta, cũng là chỉ được vài ngày.
ân cần, biết cô ta vào được công ty Bùi Dao Tinh, cũng chỉ được máy ngày cao hứng, sau đó vẫn không thèm để ý tới cô ta như trước.
Lâm Tử Thường nhìn Lục Hạo Khải hỏi: “An An, đây ly. ” Cố An An cười nói: “Lâm tiểu thư, đây là chồng tương lai của tôi.”
“AI Thì ra là giám đốc Lục, nghe danh đã lâu.”
Cô ta cũng đã từng nghe nói về cuộc hôn nhân của Lục Hạo Khải cùng nhà họ Cố, đoạn thời gian đó cùng ồn ào trên mạng rất nhiều.
Nhưng người đàn ông này cũng thật cặn bã, ở trước mặt vợ mình mà còn có thể ong bướm như vậy.
Lục Hạo Khải nhìn thấy Lâm Tử Thường cao quý xinh đẹp, ánh mắt hơi nheo lại, gặp qua không ít loại phụ nữ, người như vậy thật đúng là hiếm thấy, hắn nở nụ cười phóng túng thường ngày: “Lâm tiểu thư, xin hỏi cô có bạn trai chưa?”
Lục Hạo Khải nói lời đột ngột như vậy, Cố An An cũng sửng sốt, ánh mắt khinh thường nhìn hắn, đáy lòng thầm mắng một câu, chó không đổi được thói quen ăn phân.
Sắc mặt Lâm Tử Thường cũng lập tức khó coi, đáy lòng biết thái độ làm người của Lục Hạo Khải, giờ phút này cảm giác Lục Hạo Khải thật đáng ghê tởm.
Cô ta liếc Cố An An, cười lạnh nói: “An An, tôi cảm thấy bây giờ vẫn còn kịp, trên đời này thiếu gì đàn ông, sao phải tìm một tên cặn bã như vậy?
Tôi đi trước một bước, về phần hợp tác cùng tập đoàn Lục Trăn, tôi cần suy nghĩ một chút.”
Lâm Tử Thường nói xong, cũng không thèm nhìn tới Lục Hạo Khải mà xoay người bước đi.
Cố An An vừa nghe đến chuyện hợp tác cùng tập đoàn Lục Trăn bị trì hoãn, đáy lòng cân nhắc.
Nếu cô ta có thể vì tập đoàn Lục Trăn tranh thủ lần hợp tác này, vị trí của cô ta trong lòng Lục Dật Kha nhất định sẽ thay đổi Tập đoàn Lục Trăn, dù sao vẫn là Lục Dật Kha làm chủ.
Lúc này, cô ta cũng không thèm quan tâm Lục Hạo Khải mà chạy đuỏi theo Lâm Tử Thường.
Lục Hạo Khải đang nghe đến đoạn cùng tập đoàn Lục Trăn hợp tác, lại thấy Lâm Tử Thường nỗi giận đùng đùng rời đi, hắn cũng không biết mình đang làm cái gì?
Hắn bối rối đứng tại chỗ.
Đáng chết! Rót cuộc là chuyện gì xảy ra?
Có An An sao không nói rõ với hắn chứ?
Lục Hạo Khải vội chạy nhanh theo, còn chưa đi được vài bước, Lục Hạo Khải đã bị Tần Ninh Trăn gọi lại.
“Lục Hạo Khải.”
Giọng nói lạnh nhạt, nghe vào tai Lục Hạo Khải lại không thoải mái, hắn biết mẹ nổi giận.
Trên mặt nở nụ cười nịnh nọt, xoay người nhìn mẹ mình: “Mẹ, mẹ gọi con à?”
Tần Ninh Trăn âm trầm đi qua, nhìn dáng vẻ cợt nhả của con trai, khuôn mặt xinh đẹp tràn ngập tức giận.
“Lục Hạo Khải, con làm được chuyện tốt lắm, đưa lên kệ phiên bản giới hạn của năm ngoái, nói rằng đó là phong cách mới của năm nay, ngày hôm qua ta đã dành nguyên một ngày để đàm phán với người ta.
Hắn cáu kỉnh đi về hướng Cố An An.Luôn cảm thấy được cô ta đang bài xích hắn, nhìn thấy hắn sẽ tỏ vẻ ghê tởm, Có An An thái độ gì vậy chứ?
Lục Hạo Khải càng nghĩ càng phiền, nhưng mà Lâm tiểu thư nhìn thấy giống như là một đóa hoa hồng nở rộ, vẻ đẹp đến nghẹt thở, dáng người mê hoặc, đầy quyền rũ và.
cám dỗ của cô ta, khiến miệng hắn khô khóc. Nghĩ đến đây, phần lớn sự khó chịu trong lòng đều biến mắt.
Lục Hạo Khải đuổi theo suốt chặng đường, và dọc đường đi, những người phụ nữ hắn nhìn thấy đều là một đám xinh đẹp động lòng người, đặc biệt là mấy vòng ngực khủng kia, lập tức đè bẹp Vu Khanh tối qua.
Vu Khanh rất quyến rũ, cũng rất có khí chất, nhưng tính tình không tốt.
Hắn rất tò mò về mọi kiểu phụ nữ, nhưng chơi đùa quá mệt mỏi, vẫn nên có một người ngoan ngoãn an phận như: Cố An An như vậy.
Thật ra với chuyện hôm qua, Cố An An chế ngạo hắn vài câu, hắn cũng không nổi giận, dù sao bản thân cũng không phải đàn ông tốt gì, nhưng mà Cố An An một câu cũng không nói, lại còn coi rẻ hắn, đối với hắn hờ hững, đáy lòng hắn có chút trồng trải.Lúc này suy nghĩ rất hỗn loạn, chỉ cảm thấy làm gì cũng xui xẻo!
Tất cả mọi chuyện đều lọt vào mắt Lâm Mộng Nghi cùng Có Ức Lâm, Cố Ức Sầm.
Có Ức Sầm hỏi: “Mẹ, người phụ nữ vừa đi cùng Có An An kia là ai2”
Lâm Mộng Nghĩ: “Là quản lý thiết kế của Công ty E.H Lâm Tử Thường, đi xem triển lãm con không tìm hiểu sao?”
Có Ức Sầm oan ức nhìn mẹ, suy tư một lúc rồi nói: “Mẹ,.
con đều bận xem thành phẩm, làm sao chú ý tới.”
Lâm Mộng Nghi châm chọc: “Nếu con mà chú ý tới, ta sẽ bị dọa mà nhảy dựng.”
Lâm Mộng Nghỉ bắt đắc dĩ lắc đầu, trong lòng bà ta, vẫn là con trai thứ và con gái xuất sắc nhát.
Đứa cả này, đúng là hữu dũng vô mưu, tâm tính tốt, nhưng không có đầu óc kinh doanh.
Nếu sinh ra trong gia đình bình thường, phải đi phỏng vấn xin việc, hắn cũng chỉ nghe được thật có lỗi, thật xin lỗi, của người tuyển dụng mà thôi.Để nó đi làm công cho người ta, chỉ sợ không chịu nồi trong 1 giờ.
Lâm Mộng Nghi bỗng nhiên quay đầu lại hai đứa con trai: “Ức Lâm, Ức Sầm, tiệc tối mẹ sẽ không đi, ta về nhà cùng cha con, sáng mai lại qua, anh em các con phải để ý em gái, cũng không thể để cho người khác bắt nạt con bé.”
Có Ức Sầm gật đầu nói: “Mẹ, mẹ yên tâm đi, con sẽ chăm sóc Tiểu Ức.”
Lâm Mộng Nghi cong môi cười “Ta chỉ tin tưởng Ức Lâm.”