Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ - Khương Lam Hân - tác giả: Nam Cung Tử Yê

Lam Hân cười nói: “Anh không nói, em cũng quên mắt.”

Lục Hạo Thành: “Anh làm là được.”

Lam Hân cười gật đầu xoay người đi vào.

Ở phòng khách.

Mộ Thanh, Dịch Thiên Kỳ, Trầm Giai Kỳ, Tiểu Tuấn, Nhiên Nhiên, Kỳ Kỳ, đều đang ngồi chờ Lục Tư Tư.

Lục Tư Tư nhìn người mẹ đã nhiều năm không gặp, nước mắt lập tức rơi xuống, “Mẹ!” Cô cười gọi một tiếng, giọng nghẹn ngảo.

Mộ Thanh đi qua đi, nhẹ nhàng ôm lấy con gái.

Nước mắt cũng trào ra, “Tư Tư, cám ơn con đã trở về.” Bà vốn nghĩ đến, con gái sẽ rất hận mình, nhưng con bé và A Thành đều giống nhau, không trách bà, rất cảm kích con gái hiểu chuyện, thương con bé.

Lục Tư Tư cười nói: “Mẹ, mẹ bình an trở về là tốt rồi.” Chuyện năm đó, cô nhớ rõ ràng, mẹ đã phải khổ sở thế nào.

Hiện tại hôn nhân của cô cũng xuất hiện kẻ thứ ba, càng có thể hiểu được tâm trạng năm đó của mẹ.

Nhưng mà là do mẹ quá mức lương thiện, mới có thể ra đi không cần gì, đem tất cả của mình để lại cho hai chị em, nhưng cuối cùng đều rơi vào tay người khác.

Lục Hạo Thành ở một bên nhìn, khóe môi mỉm cười, giờ phút này, thật hạnh phú!

cMộ Thanh cười, buông con gái ra.

Sở Phi Dương bỗng nhiên kêu lên: “Mẹ, mau nhìn xem, anh em sinh đôi, không, không, hình như là sinh ba.” Sở Phi Dương nhìn ba anh em Lam Tử Tuấn đang ngồi trên sô pha.

Vẻ mặt Lam Tử Kỳ khinh thường nhìn Sở Phi Dương, anh em sinh ba thôi có gì mà kích động?

Mộ Thanh lúc này mới nhìn Sở Phi Dương,: “Phi Dương.”

Sở Phi Dương mắt to chớp chớp, lông mi dài khẽ rung, sau đó nhanh miệng gọi: “Chào bà ngoại!”

Mộ Thanh trước đó đã gọi điện cho hai mẹ con, cho nên, đối với cháu ngoại cũng rất thân thiết Mà ánh mắt Sở Phi Dương lại nhìn chằm chằm Lam Tử Kỳ xinh đẹp mà ngồ ngáo.

Mộ Thanh kéo Lục Tư Tư giới thiệu cho cô Dịch Thiên Kỳ, “Tư Tư, vị này chính là chú Dịch của con.”

Lục Tư Tư nín khóc mỉm cười: “Chú Dịch, nghe danh đã lâu!”

Dịch Thiên Kỳ cười nói: “Tư Tư, hoan nghênh cháu trở về.”

Lục Tư Tư cười cười, đáy mắt tràn đầy cảm kích, ông ấy đã rung động được mẹ, khiến mẹ thật sự hạnh phúc, điểm này, cô rất biết ơn.

Mẹ là một phụ nữ truyền thống, những tưởng cả đời này, mẹ sẽ không gả cho ai nữa.

Mộ Thanh lại tiếp tục giới thiệu Trầm Giai Kỳ cùng ba anh em Tiểu Tuấn.

Đồ ăn đã chuẩn bị xong, giờ mẹ con Lục Tư Ân đã đến, mọi người liền cùng nhau ăn cơm.

Mà Sở Phi Dương cầm di động, chạy đến bên Tiểu Tuấn cùng Nhiên Nhiên ngồi xuống, cũng ngồi xuống cạnh Kỳ Kỳ.

Sở Phi Dương nhìn Lam Tử Kỳ hỏi: “Sao cậu có thể để bản thân thảm như vậy? Này tay chân đều bị chặt đứt.”

„ làm Tử KV: 7c Con mắt nào của cậu ta nhìn tay chân mình bị chặt đứt?

“Chuyện ngoài ý muốn!” Lam Tử Kỳ khinh khỉnh nhìn Sở Phi Dương.

Sao cô bé lại có cảm giác Sở Phi Dương rất ngốc nhỉ?

“Ngoài ý muốn? Vậy sao không cẩn thận một chút?” Sở Phi Dương nhìn tay chân cô bé bó thạch cao, trong ấn tượng của cậu bé, chỉ trong phim mới có cảnh như vậy.

Lam Tử Kỳ không nói, có một số việc không phải cẩn thận có thể tránh được.

Sở Phi Dương nhìn Lam Tử Kỳ hình như không thích mình, liền giơ lên điện thoại trong tay, cười hỏi: “Cậu chơi Pubg không?”

Lam Tử Kỳ nhìn thoáng qua cấp bậc trong trò chơi của Sở Phi Dương giọng sâu kín: “Tôi không chơi với newbie.”

Sở Phi Dương: “? 2”

Lập tức, đã phản ứng lại “Cậu, cậu dám nói tôi là newbie?”

Lam Tử Kỳ nói: “Cậu đã chơi được bao lâu?”

Sở Phi Dương: “Một năm.”

Lam Tử Kỳ cười lạnh: “Một năm vẫn ở cấp hoàng kim, cậu thật sự trâu đấy! I”

Lam Tử Kỳ hướng tới Sở Phi Dương giơ ngón tay cái lên.

“Hạng… ” Lam Tử Nhiên đã ở một bên cười cười.

Sở Phi Dương lập tức nhìn Lam Tử Nhiên, nghỉ hoặc hỏi: “Cậu cười cái gì? Cậu cũng chơi sao?”

Lam Tử Nhiên cười nói: “Máy tháng trước đã ngừng chơi.”

Sở Phi Dương bỗng nhiên cười đắc ý: “Là không biết chơi sao?

Tôi sẽ dạy cậu.”

Lam Tử Nhiên cười cười, còn cần dạy sao? Ba anh em vốn đã là bất khả chiến bại.

Đã lâu rồi không chơi, trước mắt, cũng chưa thấy hứng thú với game nào nữa.

Hiện tại đối với anh trai mà nói, máy tính là thứ anh ấy thấy hứng thú nhát, đối với cậu thì là diễn xuất, với em gái, lại là vẽ tranh.

“Sở Phi Dương, đây không phải nơi con truyền bá mấy cái này.” Lục Tư Tư vẻ mặt bắt đắc dĩ nhìn đứa con trai.

Lại nhìn ba đứa nhỏ đang ngồi trên sô pha, ngoan hiền như chú cừu, vừa nhìn đã thích.

Sở Phi Dương mím môi không vui, “Mẹ, không phải con chỉ muốn làm bạn bè với họ thôi sao?”

Bị Lam Tử Kỳ nói là newbie, cậu rất không vui.Trong số bạn bè, trò chơi này cậu chơi tốt nhát.

Lục Hạo Thành đi qua ôm lấy Kỳ Kỳ, nói: “Phi Dương, sau này sẽ ở đây, còn nhiều thời gian, ăn cơm trước đi.”

“Vâng!” Sở Phi Dương nhìn thoáng qua Lam Tử Kỳ trong ngực cậu mình, sao cảm giác cô bé nhìn mình tựa như đang nhìn thằng ngốc vậy.

Vẻ mặt Sở Phi Dương không phục, cơm nước xong, cậu sẽ hỏi lại, sao lại coi mình là newbie?

Mọi người cùng nhau ngồi xuống ăn cơm, Lục Tư Tư nhìn bữa tối phong phú, còn có món ăn mình thích, cô cười nói: “Đã lâu không được ăn cơm mẹ làm, mẹ làm đồ ăn là ngon nhất.”

Mộ Thanh cười nói: “Tư Tư, tất cả đều là mẹ và Lam Lam cùng nhau làm, con ăn nhiều một chút.”

Lục Tư Tư nhìn thoáng qua Lam Hân, “Mẹ, con khen, mẹ cũng không quên em gái nhỏ này nha, xem ra mẹ thích Lam Lam hơn con nhiều.” Lục Tư Tư có chút ghen tị nói.

Lam Hân: “Chị gái đừng nói vậy, đây là tôm mẹ làm, mẹ nói chị thích ăn.”

Lam Hân nói xong, cầm lấy đũa gắp mấy con tôm bỏ vào bát Lục Tư Tư.

Lục Tư Tư nhìn Lam Hân cười cười: “Lam Lam, không nghĩ tới em và nhà chị lại có duyên như vậy, người em dâu như em, chị nhất thích.”

Cô nhanh chóng liếc Lục Hạo Thành, anh cũng đang mỉm cười nhìn lại.

Lam Hân mỉm cười, lại khẽ lắc đầu, cô cùng Lục Hạo Thành, bát tự còn chưa xem đâu.

Dịch Thiên Kỳ lúc này lại góp lời: “Lam Lam, đừng lắc đầu nhaI Cha cũng thấy hai đứa rất hợp.”

[Ca ri. ” Lam Hân có chút xấu hổ, cả cha cũng nói như “Mẹ, con cảm thấy được mẹ và cha tương lai cũng rất hợp.”

Lam Tử Kỳ lại góp vui.

Lam Tử Nhiên cũng cười nói: “Chú Lục là một người tốt.”

Lam Tử Tuần tiếp lời: “Con cảm thấy cũng không tồi!”

Cô đột nhiên nhìn ba đứa nhỏ, “Anh em các con, phối hợp ăn ý nhĩ?”

Lam Tử Kỳ cười nói: “Mẹ, chuyện này cũng cần hẹn trước sao?

Ba anh em bọn con cũng không hẹn nhau, chỉ là chung ý tưởng với ông, chẳng qua đều cảm thấy lời ông nói đúng mà thôi.”
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!