Chương 2120:
Lục Hạo Thành cùng Lam Hân có chút lo lắng cho anh, rốt cuộc mấy ngày nay, Ninh Phi Phi tựa hoàn toàn bốc hơi khỏi thế giới này vậy, cuois cùng cũng tìm không thây một tia dấu vết nào của cô ây.
Lâm Dã có thể nói là cao thủ tìm người, hơn nữa lực lượng tập đoàn Lục Thị của bọn họ đêu không có tìm được Ninh Phi Phi đã đi nơi nào?
Âu Cảnh Nghiêu bắt đầu vào cuộc chiến tranh đoạt công ty của gia tộc.
Sau ngày làm việc cuối cùng thì Âu Cảnh Nghiêu không trở lại tập đoàn Lục Thị nữa.
Công việc của anh đã được bàn giao lại cho Quyền Cẩm Trình.
Quyền Cẩm Trình sợ bản thân mình sẽ mệt còn hơn chó, vào ngày Lam Hân nói chuyện này, đã lập tức đăng tin tuyên dụng trên website chính thức của công ty.
Hôm nay, rốt cuộc nhận được một đơn apply của ứng viên.
Trời càng ngày càng lạnh, hệ thống sưởi trong văn phòng của Lục Hạo Thành đã được bật lên.
Sau khi Lục Hạo Thành vừa kết thúc cuộc họp trực tuyến với các chỉ nhánh thì trở lại văn phòng, nhìn đến đồng văn kiện chất chông như núi trên bàn làm việc, anh nuốt một ngụm nước bọt.
Một đường theo đuôi vợ rộng mở, công việc cũng phát cao Anh nhìn thoáng qua bà xã nhà mình đang cúi đầu xử lý văn kiện, lại cười cười, trong khoảng thời gian này, Âu Cảnh Nghiêu không có thời gian để tới văn phòng.
Những chuyện liên quan đến Dư Thị, cô sẽ xử lý luôn ở chỗ này.
“Bà xã, anh đã trở về.”
Lục Hạo Thành thấy Lam Hân không có chú ý tới mình, thuận tiện nhắc đến sự tồn tại của bản thân với cô.
Lam Hân đang bận rộn chỉ ngước mắt nhìn thoáng qua anh, không chút đề ý mà đáp lại: “Ưml Mọi chuyện thuận lợi chứ anh?”
Lục Hạo Thành đi đến bên cạnh cô, nhìn cô ở cần thận nghiên cứu dự án của Dư Thị, cô xem xét rất kỹ lưỡng, dùng bút đỏ đánh dầu tất cả các vần đê cần lưu ý.
Anh cong môi cười cười, nhìn cô nghiêm túc như Vậy, anh cũng nhanh chóng trở vê làm việc.
Dịch Thiên Kỳ sợ một mình cô làm sẽ vật vả, còn cử đến một nữ trợ lý có kinh nghiệm và đáng tin cậy qua để giúp đỡ Lam Hân.
Cứ như vậy, Lam Hân cũng bớt việc đi nhiều.
Vì tránh không cho Lục Hạo Thành làm phiền cô bởi một cuộc điện thoại trong vài phút nữa, cô vẫn như cũ quyêt định, văn phòng vẫn ở-chỗ cũ, trợ lý Tô của tập đoàn Dịch Đạt cũng đến bên này sửa sang lại tư liệu, làm việc ở văn phòng trước kia của cô và Phi Phi.
Cứ như vậy, mọi người đều bớt việc.
Tô Mịch trông dáng vẻ rất văn tĩnh, da thịt trăng nõn, khuôn mặt nhỏ mà tròn tròn, mang một bộ kính gọng đen, Ỉ thường xuyên cười khanh khách, Lam Hân vừa thấy, cũng rất có cảm tình.
Cô â ấy là cô nhi, lớn lên dưới sự hỗ trọ của cha, sau khi tốt nghiệp đại học thì làm việc luôn trong công ty của cha.
Sau khi sắp xếp xong cho Tô Mịch, Lam Hân mới quay trở lại văn phòng.
Lục Hạo Thành vừa thấy, đã tới giờ ăn cơm trưa rôi.
Anh gọi điện thoại để khách sạn Đại Giang Thị cho người đưa cơm qua đây.
“Lam Lam, lại đây đi.”
Lục Hạo Thành hướng tới Lam Hân vây vây tay.