Chương 2119:
Âu Cảnh Nghiêu giận dỗi mà nhìn bóng đêm ngoài cửa số, giọng điệu lạnh băng: “ Tôi làm sao phải chạy đi tìm người phụ nữ vô lương tâm kia?
Tôi đã từng đã nói với cô ấy, mặc kệ v sau gặp phải chuyện khó khăn gì, tôi cũng sẽ cùng cô ây, cùng nhau vượt qua, nhưng cô ây vẫn làm như vậy đổi với tôi.”
Âu Cảnh Nghiêu cảng nói thì lòng càng thầy tức giận, ngắng đầu lên lại ừng ực ừng ực vài cái uống xong một lon bia.
Đối với việc Ninh Phi Phi rời đi mà không nói một lời, anh phẫn nộ đến cực điềm, thất vọng đến cực điểm!
Lâm Dã nhìn anh, ánh mắt lóe lóe: “Cô ấy rời đi đối với cậu là có chỗ lợi, cô ây cũng biết chính mình rời khỏi cậu mới là lựa chọn tốt nhát, hai ngày này anh cả của cậu vẫn luôn đi tìm Ninh Phi Phi.
Muốn dùng Ninh Phi Phi để làm lý do tống cổ cậu ra khỏi Âu Thị, hơn nữa, đêm qua anh ta còn mở cuộc họp nhóm cô đông, đến tận 12 giờ đêm mới kết thúc cuộc họp.
Cha của cậu sắp phải về hưu, động tác của anh ta cũng cảng ngày cảng thường xuyên, mây ngày nay cậu phải chú ý một chút, nơi chỗn đều cần thận, đề phòng tiêu nhân.”
Rốt cuộc anh cả của cậu ta cũng là người không có lương tâm, tuy răng sẽ gặp báo ứng, nhưng cũng không phải hiện tại.
“Hừ!”
Âu Cảnh Nghiêu hừ lạnh một tiếng, “Mấy năm nay tôi đã làm ra nhiều chuân bị như vậy, chẳng lẽ còn sợ anh ta hay sao?”
Lâm Dã vẫn là có chút lo lắng: “Chúng ta tuy răng đã chuẩn bị sản sàng, nhưng cậu rôt cuộc cũng không quan lại với nhóm cổ đông, anh cả cậu vần luôn đánh vào lòng người, cho nên chúng ta vẫn nên cô găng nghĩ ra kê sách vẹn toàn.”
Lục Hạo Thành nói: “Yên tâm, tập đoàn Lục Thị của tôi đều là hậu thuẫn của các cậu, tiếp thêm tự tin cho các cậu, có cần sự trợ giúp gì không?Các cậu tùy ý lợi dụng.”
Âu Cảnh Nghiêu cười nhìn anh một cái, người anh em không hồ là anh em, nâng đỡ hỗ trợ lẫn nhau, làm bạn, trợ tá, ở những thời điểm ai trong số anh em gặp phải khó khăn, cũng có thê dốc lòng trợ giúp.
Không cần phải dùng từ ngữ hoa mỹ gì, chỉ cân một câu nói thật tâm, một ánh mắt hiểu ý, liền biết là đang thổ lộ tình cảm, là hiệu nhau.
Cao như núi, thâm sâu như biển, nhiệt tình như rượu, dài như sông.
“A Thành, cảm ơn cậu, kế tiếp tôi thật sự là muốn lợi dụng mối quan hệ của tập đoàn Lục Thị.”
Đáy mắt Âu Cảnh Nghiêu hiện lên vẻ chết tóc Âu Hách Tần đang suy nghĩ cái gì?
Trong lòng anh vẫn luôn biết rõ ràng.
Hiện giờ thật sự muốn đối chọi, ra tay, anh tuyệt sẽ không biết đến hai chữ nương tay.
Lục Hạo Thành gật gật đâu, bóng dáng thon dài dựa thăng về phía sau, thành tâm thành ý mà mở miệng: “Không có việc gì, cậu cứ việc vận dụng môi quan hệ của tập đoàn Lục Thị, tập đoàn Lục Thị là giang sơn mây anh em chúng †a củng gây dựng, có của tôi một phân thì sẽ có của các cậu một phần.”
Lâm Dã giơ chén rượu lên, “A Thành, vì những lời này của cậu mà nâng ly. : Lần lượt từng người một cầm bia lên, chạm vào nhau một chút, từng người nâng lên bia uông.
Tình hữu nghị vững chắc nhất chính là đoàn kết cùng nhau vượt qua trong hoạn nạn Một đêm này, bọn họ đều không có về nhà, mà là ở cạnh Âu Cảnh Nghiêu, cùng anh nháo, cùng anh thương tâm, cùng anh khổ sở.
Ba ngày qua đi, Âu Cảnh Nghiêu chỉ chìm đăm trong đau khổ ba ngày ngăn ngủi, liên tỉnh táo lại.
Tới buổi sáng ngày thứ tư, anh cũng đi làm giỗng như những ngày bình thường.