Chương 2118:
Cô ây nói kỳ sinh lý của bản thân tới rồi, không thể uống lạnh, nhưng lại không có nói trước cho tôi, kết 9 quả nói tôi không biết sẵn sóc người khác cậu nói tôi có oan uỗồng hay không, chứ, tôi nào biết kỳ sinh lý của cô ây chứ.”
, “Phụt…” Lời anh nói làm Lâm Dã nhịn không được bật cười, “Lão Tô à, xem lại máy lời nói chua lòm đó của cậu kìa, mây cô gái trong giai đoạn yêu đương đều cô làm ra vẻ, nếu cậu không chuyện tâm yêu đương, tất nhiên người ta sẽ đưa chân đá bay cậu rồi.
Cậu cũng không cần cảm thấy chính mình quả oan uồng, đó đều không phải là duyên phận của cậu đâu.”
Tô Cảnh Minh mang vẻ mặt tán đồng gật gật đầu.
Lâm Hạo Thiên cười hỏi: “Lão Tô, tôi thấy trong khoảng thời gian này vẫn luôn không bình thường, trong khoảng thời gian này cũng không thây cậu nói là quen được bạn gái nha.”
Ánh mắt Tô Cảnh Minh lóe lóe, nhìn thoáng qua ngoài cửa sô, đáy lòng có chút nặng nê.Anh tà ác cười, nhìn thoáng qua Lâm Hạo Thiên, nụ cười tà ác kia bát chợt biến thành cười khổ: “Đột nhiên cảm thấy một ngày một người bạn gái quá lăng nhằng, sợ bà xã tương lai của tôi có ý kiên, nêu gặp được người thích Hợp thì tôi mới đi thân cận vậy.”Tô Cảnh Minh nói như vậy, trong đầu lại hiện lên khuôn mặt nhỏ đơn thuần lại an tĩnh của An Khả.
Mộc Tử Hoành nhìn ra được tên bạn đang suy nghĩ cái gì, anh như suy tư gì nhìn chăm chú Tô Cảnh Minh, “A Minh, tôi nhìn dáng vẻ này của cậu thật giỗng như đang yêu đương đó nha, cậu nói thật ra cậu đang yêu cô nương nhà nào thế?”
Lần trước trong yến hội nhìn thấy cậu ta cũng là như thê này, uê oải ỉu xìu.
Tô Cảnh Minh cười lắc lắc đầu, lại nghĩ một đằng nói một nẻo: “Cậu nhìn xem một tên trông thô lỗ như tôi, An Khả nhà người ta lại là tiệu thư an tĩnh thùy mị, tôi nói lớn tiếng một chút cũng có thê dọa sợ đến cô ây.”
Mọi người: “…… “Lâm Dã cùng Lục Hạo Thành HH mắt đã hiểu ra, Tô Cảnh Minh đây là gặp lần một nhất kiến chung tình với An Khả, lần hai gặp thì lập tức yêu thương.
Lục Hạo Thành nhìn qua, cậu ta đã phiền não rất lâu rồi, „ đên bây giờ còn không có suy nghĩ cân thận rốt Cuộc có phải là tình yêu mình mong muốn hay không nữa.
“A Minh, chờ trong khoảng thời gian này bận rộn xong rôi, cậu đi thăm tiểu thư An Khả đi, chúng ta muốn tìm bà xã, tìm người thích hợp cùng nhau trải qua cả đời, nếu như cậu cảm thấy ‘ thích hợp phải đối xử tốt với người ta.
Cũng đừng bủn xỉn như vậy, nếu là người phụ nữ mà bản thân nhìn chúng, hào phóng một chút cũng không có gì không được cả.”
Tô Cảnh Minh chợt có chút không vui nhìn Lục Hạo Thành: “Tôi nói này, tại sao ngay cả cậu cũng cho răng là tôi keo kiệt chứ?
Tôi keo kiệt chỗ nào?
Tôi cũng muốn hào phóng với cánh phụ nữ một chút, nhưng các cô ấy cũng đâu cho tôi cơ hội đâu.”
Tô Cảnh Minh mang vẻ mặt nghẹn khuất, những lúc đi cùng An Khả ở bên nhau, ra cửa đều là do anh trả tiền.
Âu Cảnh Nghiêu lại cười lạnh chế nhạo anh: “Nếu có thể là người phụ nữ cậu chấp nhận trả giá, đã sớm đem lừa cậu đến không còn một mảnh rồi, giờ cậu còn tôn tại ở nơi này ngồi nói mát hay sao?”
Mây người nhìn Âu Cảnh Nghiêu lên tiêng, cũng là hơi kinh hãi.
Âu Cảnh Nghiêu mặt không đồi sắc nhìn thoáng qua mây người bọn họ, “Không phải đã nói tới ở cùng tôi hay sao?
Nói những cái đó không. phải muốn khiến tôi càng thương tâm à2”
Anh nói xong, giơ bia lên, lại uống một ngụm.
Lâm Hạo Thiên lo lãng nhìn anh: “A Nghiêu, cậu làm vậy là hoàn toàn không quan tâm đến thân thể của mình nha, đem bản thân uống đến gục ngã, thì ,câu đi tìm bà xã tương lai của mình kiểu gì đây.”