Chương 2080:
Nội tâm của anh vẫn luôn trống rỗng, sau khi cô trở về lắp đầy khoảng.
trống của anh, để cho anh đối với cô có dục vọng chiếm hữu trước nay chưa từng có.
Có lúc anh cũng đang cố gắng khống chế dục tâm chiếm hữu của mình, muốn trong phạm vi lớn nhất của mình đề cho cô có không gian sông tự do, điểm này anh đã làm được, chỉ là không thích cô rời khỏi anh, không thấy cô, trong lòng anh liền nghẹn đên hoảng hột.
Anh đang nghĩ đên sự khác biệt lớn nhất giữa đàn ông và phụ nữ, phụ nữ luôn thiêu cảm giác an toàn, anh biết Lam Lam cũng Vậy.
Ngày xửa ngày trước, đề có được một ngôi nhà hạnh phúc, khiêm tốn phục vụ cho người khác, ngay cả khi những người khác chế giêu cô, nguyên nhân cuôi cùng là vì không muốn mất, nhưng. những người đó không thệ nhìn thấy ý định của cô, không thể nhìn thấy trái tìm của cô.
Mà anh, cũng muốn cho cô cảm lác an toàn hạnh phúc nhất có thể, đề cho cô chỉ vì nằm: mà sông, không phục vụ cho người khác.
Lam Hân ngủ say, Lục Hạo Thành nằm bên cạnh cô ôm cô, bây giờ trời lạnh, ôm cô như vậy, trên người cô rất ấm áp, 4 cảm giác mềm mại, khiến anh mê mần, nhưng thế nào cũng không nỡ đánh thức cô dậy, lăng lặng nhìn cô ngủ.
Anh ngước mắt lên, có thể xuyên thấu qua thủy. tỉnh nhìn thầy bâu trời sao bên ngoài.
Bầu trời đêm nay rất đẹp, đây là vẻ đẹp không thể nhìn thấy trong thành phô, đêm yên tĩnh như vậy, nhìn từ xa Dâu trời đêm đây sao, làm cho tâm trạng của người ta hoàn toàn thư giãn.
Nha đậu ngôc này, rõ ràng nói là lên xem bầu trời sao, mình lại nhịn không được ngủ thiếp đi, anh khẽ lắc đầu, nhưng vẫn không buồn ngủ.
Khách sạn Thần ý.
Âu Cảnh Nghiêu tắt đèn, chỉ đề lại đèn cạnh giường ngủ, trong phòng tối hơn rất nhiều, không khí lại vừa vặn vừa vặn.
Ninh Phi Phi cọ cọ một lúc, mới sấy khô tóc, nhìn Âu Cảnh Nghiêu đang ngồi ở đầu giường xem điện thoại.
Sau khi tắm xong, mái tóc của anh luôn phiêu dật ở trước trán, mặt mày tỉnh xảo càng thêm tỉnh xảo, nhìn thái dương ôn hòa hơn rất nhiều.
Anh rất tuần tú, tuần mỹ không giống Lục Hạo Thành, làm cho người ta cảm giác xa cách đạm mạc, lạnh lùng nhìn anh là người cực kỳ khó ở chung.
Nhưng chỉ có chân chính đi vào nội tâm của anh, đi vào thế giới của anh, mới biết anh quả thật là một nam hài âm áp thiện lương, củng bè ngoài lãnh khốc của anh vừa vặn ngược lại.
Cô ấy trở lại bên cạnh Âu Cảnh Nghiêu.
Âu Cảnh Nghiêu buông điện thoại xuống, cười ôn nhu với cô, đôi mắt mỉm cười như bầu trời đầy Sao rực rỡ, chói mắt chói tai.
“xong rồi sao.” ‘ Giọng điệu anh nhẹ nhàng, ôm cô vào lòng mình.
“Vâng! Gần đây tóc dài nên mất một thời gian.
Âu Cảnh Nghiêu cúi đầu nhìn, ngón tay vén vài sợi tơ xanh quanh đầu ngón tay, tản mát ra mùi thơm nhàn quả thật có chút dài, cuối tuần anh có thời gian, sẽ dẫn em đi tìm Lâm Hạo Thiên, bảo anh ta chăm sóc em tốt chút, cắt tỉa lại một chút, Phi Phi của anh sẽ đẹp hơn. “
nhạt, trong nháy mắt anh mơ hồ: “
“Cuối tuần sao?” Cô kinh ngạc nói ra ba chữ, lời nói âm áp của anh, lại làm cho đáy lòng cô càng ngày càng đau khổ.
“Ừm! Chỉ cần đi vào cuối tuần.” Âu Cảnh Nghiêu cười cúi đầu, hôn lên đỉnh đầu cô.
“Phi Phi, chúng ta sinh con đi, nhà Lục Hạo Thành đã chuẩn bị sẵn sàng cho chúng ta, ngay tại biệt thự Bành Hồ, nơi đó rất đẹp, em sẽ rất thích.