Chương 2053:
Cô cúi đầu gọi một tiếng.
Bành Duyệt Đồng chậm rãi ngước.
mắt lên, ánh mắt sắc bén dò xét cô gái đang đứng co quắp khẩn trương , dáng vẻ thanh thuân, thanh nhã, rât xinh đẹp, trong đám tiêu thư trang điểm đậm và tỉnh xảo , cô quả thật là một dòng nước trong, cô đang cúi đầu, khẩn trương, vâng vâng dạ dạ, càng là không dám nhìn bà ta.
Đây là cô gái mà A Nghiêu yêu sao?”
A Nghiêu thích kiểu con gái như thế này, thật ra bà ta có chút ngoài ý muôn.
“Ngồi đi.”Bành Duyệt Đồng lạnh nhạt nói một câu.
Ninh Phi Phi gật gật đầu, an tĩnh ngồi ở phía đối diện Bành Duyệt Đồng.
đông lòng cô cũng biết, tiếp theo đối phương muốn nói gì.
Sau khi trao đi lần đầu tiên của mình cho Âu Cảnh Nghiêu , cô đã chuẩn bị trước sẽ có ngày này.
Nhưng thời điểm ngày này tới, cô vẫn cảm thấy rất đau.
Bành Duyệt Đồng nhìn cô gái an tĩnh im lặng trước mặt , bà ta cũng trực tiếp đi thẳng vào vần đề.
“Tôi biết cô tên là Ninh Phi Phi, cũng biết chuyện giữa cô và A Nghiêu. š Bành Duyệt Đồng lấy tờ chỉ phiếu từ trong túi ra, bàn tay được chăm sóc kỹ lưỡng nên trắng mịn, đem tờ chỉ phiêu nhẹ nhàng đầy đến trước mặt Ninh Phi Phi.
Ánh mắt Ninh Phi Phi lập tức lan tràn: từng mảnh đau đón, kẻ có tiền đều sẽ như vậy, thời điểm muốn bạn rời đi, đưa ra một tắm chỉ phiếu luôn hữu dụng nhất.
“Số tiền thì tùy cô điền vào, cô hãy rời khỏi A Nghiêu đi, đừng nói là cha thằng bé, ngay cả ta cũng sẽ không đồng ý cho hai người ở bên nhau.”
Bành Duyệt Đồng nói ra những lời tuyệt tình.
Ninh Phi Phi nhanh chóng ngâng đầu lên, ánh mắt cũng không còn vẻ trốn tránh như vừa rồi nữa, mà là dũng cảm nhìn thẳng vào Bảnh Duyệt Đồng: Phu nhân, tôi cùng À Nghiêu là yêu nhau thật lòng, có thê cho hai chúng tôi một cơ hội hay không?
Tội sẽ làm một người vợ tốt, tuân thủ bồn phận nghiêm ngặt, yêu thương chăn! sóc cho A Nghiêu.”
Đáy mắt Ninh Phi lúc này đã chứa đầy nước mắt Chỉ ngay giây phút vừa rồi, anh còn ôm lây cô, thực vui vẻ nói: “Phi Phi, chờ sau khi anh bận rộn xong công việc của mây ngày nay rôi, chúng ta liền cùng đi xem phòng ở, ở một nơi mà em thích, chúng ta đi lĩnh chứng, quang minh chính đại ở bên nhau, đến mùa xuân sang năm chúng ta liền cử hành hôn lễ.”
Cô cũng khát khao quãng thời gian hạnh phúc đó, muôn được cùng người mình yêu, cùng nhau vượt qua quãng đời còn lại.
Bành Duyệt Đồng nhìn cô, khuôn mặt không chút biểu cảm nào. “Yêu thằng bé, vậy thì cô càng phải rời xa nó.
Thời tuổi trẻ ai mà không có từng yêu, tôi cũng đã từng yêu, nhưng cuối cùng vẫn phải gả cho người mà tôi không yêu.
Cô có biết tư liệu của cô là ai cho tôi không?
Là anh cả của thằng bé, Âu Hách Tần, hắn đã bất hòa cùng A Nghiêu từ nhỏ, vận luôn tìm A Nghiêu gây phiền phức, lần ¡ này làm hăn bắt được nhược điểm của A Nghiêu rồi, hắn sẽ không bỏ qua cho A Nghiêu, nêu không thì A Nghiêu sẽ kh»ng phải từ Bùi công ty của nhà mình, mà là đi làm một thư ký nhỏ nhoi ở tập đoàn Lục Thị.”
Ninh Phi Phi cũng hiệu biệt qua mâu – thuẫn gia tộc của Âu Cảnh Nghiêu, cũng biết Âu Cảnh Nghiêu vì sao lại luôn đi làm ở tập đoàn Lục Thị.
Mục đích của anh chính là không muốn mâu thuẫn của gia tộc chuyền biến xấu, duy trì trạng thái như hiện tại đã là nỗ lực lớn nhát của anh.
Nhưng mà con người đều có lòng tham.