Kế tiếp, Cố An An sẽ có rất nhiều hành động.”
Lam Hân nhìn thấy anh trai không nói lời nào, lại nói tiếp: “Anh hai, A Thành gặp chuyện không may, em nghĩ có liên quan tới Có An An cùng nhân tình của cô ta.”
“Người phụ nữ này này. ….. “so Ức Lâm phân nộ không thôi.
“Anh ơi, hiện tại không phải là lúc đề nổi giận, chúng ta phải thật kiên nhẫn dẫn dụ được hai kẻ kia, tìm ra chứng cứ đưa bọn họ ra trước pháp luật.
Kể cả những gì bà nội chúng ta đã phải chịu,,cũng nhất định sẽ trả lại cho cô ta.”
Lam Hân bình tĩnh nói: “Sáng hôm nay Tiểu Tuần có nói cho em biết, tình nhân của cô ta là một tên hacker rất lợi hại.
Giống như việc bí mật chuyền tiền từ một công ty, lại không để lại chút dấu vết nào đối với bọn họ mà nói, chỉ cần năm giữ được các điều kiện hoạt động của một công ty thì sẽ rất dễ để thành công.
“Thư lý Âu hiện tại đã liên lạc trực tiếp với sư phụ của Tiểu Tuần, rất nhanh sẽ có kết quả thôi.
Anh hai, chúng ta phải đem tài sản nhà họ Có dời đi, cho Có An An thấy được những dấu hiệu giả, cô ta không phải muốn chiếm được Có Thị hay sao?
Vậy cho cô ta lấy một Cố Thị trống rồng đi.
Với mấy triệu tệ mà công ty anh hai bị chuyên đi, cô ta phải có được số tiền đó mới có thể tiếp tục mua cổ phiếu.
Nếu trong vòng một tuần, số cổ phần công ty cô ta năm giữ có phân trăm nhiêu hơn so với anh thì sẽ có quyên yêu cầu chọn lại người lãnh đạo, như vậy phán đoán của chúng ta tương đôi chính xác.
Số tiền này đã được chuyền vào trong tay Có An An, đến lúc đó cũng có thê cùng nhau đoạt lại được.”
Có Ức Lâm nhìn thấy em gái lúc này còn có thể bình tĩnh phân tích tình hình đang xảy ra, anh đột nhiên cảm giác có chút mặc cảm, mây ngày nay bởi vì chuyện tiền liên tục bị chuyên đi, anh có chút bồi rồi không biết làm thế nào, mà nhân viên kỹ thuật ở công ty anh lại không điều tra được lý do, điều này khiến cho anh càng thêm sốt ruột, đây dù sao cũng tâm huyết bao đời của nhà họ Cố truyền lại cho nhau, không thê bị hủy hoại trong tay anh được.
“Tiểu Ức, anh hai hiểu được ý của em.”
Sắc mặt Lam Hân nhìn như thường, không cười cũng không buồn bã, tựa như những chuyện xảy ra hôm nay ở trong mắt cô, đều là mây chuyện bình thường mà thôi.
Cô càng hiều rõ được một đạo lý,.
càng hôn loạn sẽ càng dễ mắc sai lâm.
Chỉ có tỉnh táo lại, mới có thể để cho cô và gia đình mình vượt qua được khó khăn.
“Anh hai, chúng ta không thể lại bị đối phương dắt mũi được nữa, mà phải khiến cho đối phương nhảy vào cái hồ chúng ta đào sẵn, như vậy chúng ta mới có thể có nắm chắc cơ hội để phản đòn.
Trước kia lúc còn có A Thành, em cũng không chú ý tới việc này, dù sao anh ấy tựa như trời xanh trên đỉnh đầu em, chỉ cần có anh ây ở bên, em không cần phải làm bất cứ việc gì cả.”
Cố Ức Lâm nghe thấy cô nhắc tới Lục Hạo Thành, sắc mặt vẫn có vẻ bình thản không chút gợn sóng như cũ.
Một ngày một đêm rồi, A Thành đã chìm trong biên sâu, sẽ không có cơ hội sông lại nữa.
Tuy nhiên khi nhìn thấy Tiểu Ức như vậy, anh lại không thê nói ra một chữ nào.
“Tiểu Ức, nói cho anh hai biết, em thật sự có ôn không?”
Cố Ức Lâm lo lắng nhìn cô.
Lam Hân nhọt nhạt cười, “Anh hai, chẳng lẽ anh nhìn thế này mà nghĩ em có gì không ổn hay sao?”
Cố Ức Lâm hơi mím môi, không biết nên giải thích thế nào, luôn có cảm giác em gái như vậy có chút khác thường.