Ánh mắt lạnh lùng của Âu Cảnh Nghiêu nhìn anh một cái, giọng nói trầm thấp: “Tôi mà cậu còn không yên tâm sao?”
Lục Hạo Thành lạnh lẽo cong khóe môi, không phải anh không tin tưởng Cảnh Nghiêu mà là sự việc hôm nay khiến anh quá căm phẫn.
“Đi Lục Hạo Thành nói xong, quay người bước vào thang máy.
Ba người nhanh chóng rời khỏi, lát nữa, phóng viên sẽ đến đây.
Lục Hạo Thành tự sắp xếp cho bản thân hắn, vậy mới đặc sắc.
Đây gọi là gậy ông đập lưng ông! Ba người vừa tiến vào thang máy, đúng lúc Lục Hạo Khải và Tần Ninh Trăn đi thang máy đi ra.
Chương 156: Sao có thể là thằng Khải nhà bà Hai người vào trong căn phòng đã được chuẩn bị.
Còn bọn Lục Hạo Thành vừa ra khỏi thang máy thì gặp Tô Cảnh Minh.
Ánh mắt lạnh lùng sâu xa của Lục Hạo Thành nhìn cậu ấy, cao giọng nói: “Tô Cảnh Minh, không phải bảo cậu để mắt tới Lam Hân à? Sao lại chạy đến đây rồi?”
Tô Cảnh Minh giơ điện thoạilắc lư trước mặt anh, đắc ý cười: “Tôi có để mắt tới cô ấy, có điều có người đến gây sự với cô ấy, nguyên nhân lại là vì cậu, người ta chỉ vào trán cô ấy nói, cô ấy quyền rũ cậu đó.
Đây này, tôi đã quay lại video cho tên đầu sỏ cậu xem một chút, có chứng cứ cậu đừng có mà trách móc tôi.”
Lục Hạo Thành liếc nhìn điện thoại trong tay cậu ta, vẻ mặt khiến người ta đoán không thấu.
Giọng nói anh cực lạnh: “Rốt cuộc có chuyện gì? Lam Lam đâu?”
“Lam Lam…”
Tô Cảnh Minh nhìn anh sâu xa.
“Hạo Thành, cậu đừng nói với tôi, thực sự có chuyện này nhé?”
Tô Cảnh Minh dáng vẻ bát quái, đặc biệt là chuyện của Lục Hạo Thành, anh vừa nhiệt tình vừa tò mò.
Lục Hạo Thành cau mày, đáy mắt lộ ra vẻ sốt ruột, hơi thở kiềm nén lập tức tràn ra.
Mộc Tử Hoành thấy vậy nhanh chóng bước tới, vỗ bả vai Tô Cảnh Minh một cái, lạnh nhạt nói: “Tô Cảnh Minh, cậu từ lúc nào trở nên dung tục như vậy, Hạo Thành là người người khác muốn quyến rũ là quyến rũ được sao? Cậu có não không vậy? học hành đại học danh giá công cóc rồi?”
Tô Cảnh Minh đang muốn mở miệng nói chuyện, lại nhìn thấy Cố phu nhân từ trong thang máy khác bước ra.
Âm thanh nũng nịu khiến Cố phu nhân đột nhiên dừng bước lại, bà kinh ngạc nhìn tất cả trong TV.
Lục Hạo Thành cũng nhìn thấy Cố phu nhân.
Bốn người bọn họ nhanh chóng đi tới một phía khác của khách sạn.
Còn lúc này, ở bữa tiệc, màn hình lớn vốn đang phát trực tiếp các tin tức thương nghiệp tài chính, bỗng nhiên biến thành hình ảnh cực thú vị.
Mọi người đều kinh ngạc! Vô cùng kinh ngạc nhìn một màn trước mắt.
Trong màn hình, một mảnh u tối, nhưng mọi người đều có thể nhìn ra hai người đang làm gì? Nhưng đối với những người quen thuộc bọn họ mà nói, có người rất nhanh đã nhận ra bọn họ.
“Mau nhìn xem, đây không phải Lục Hạo Khải sao? Người phụ nữ kia là ai?”
ánh sáng trong phòng rất tối, nhìn không rõ khuôn mặt người phụ nữ.
“Đây, thực sự là Lục Hạo Khải?”
“Bọn họ đây là sao? Phát trực tiếp à?”
“Này cũng quá không biết liêm sỉ rồi!”
Mọi người anh một câu tôi một câu, bàn tán sôi nổi.
Cố Ức Lâm và Cố Ức Lâm thấy vậy, mặc dù không nhìn ra người phụ nữ kia là ai, nhưng an hem hai người đều biết người phụ nữ đó là Cố An An.
Sống cùng dưới một mái nhà, có thể nghe ra âm thanh.
Anh em hai người lập tức đặt ly rượu xuống, chạy điên cuống về khách sạn.
Tần Ninh Trăn và Lục Hạo Khải cũng dừng bên cạnh TV, không thẻ tin được nhìn một màn trước mắt.
Đặc biệt là Tần Ninh Trăn, người đàn ông đó đáng lẽ nên là Lục Hạo Thành, làm sao có thể là thẳng Khải nhà bà ta? Cả người bà ta lập tức run rầy.
Sắc mặt Lục Dật Kha tái mét, tức giận hét: “Đây, đây rốt cuộc là sao?”