Trong nháy mắt như vậy, cô ta thật sự cho răng mình sắp chết.
“Ha ha” Cô An An đau đớn cười cười: “Lục Hạo Thành, vậy anh giết tôi đi, bây giờ anh tốt nhất nên giệt tôi, bằng không tôi sẽ làm cho anh hồi hận.”
“Ha ha” Khóe môi Lục Hạo Thành kéo ra một nụ cười châm chọc: “Giết cô, tôi ngại bẩn tay mình, chính cô bản đến mức nào, trong lòng cô rõ nhất.
Cô yên tâm, sẽ có ngày như’ vậy thôi, tôi sẽ làm cho cô so với xuông địa ngục còn thống khổ hơn, cô muôn cái gì, tôi sẽ không để cho cô có được cái đó.”
Lục Hạo Thành lạnh như băng nói xong, xoay người rời đi.
Theo Lục Hạo Thành rời đi, không khí tựa hồ tốt hơn rất nhiều.
Có An An lúc này buông tất cả đề phòng xuống, cả người run rầy, đau đón khóc.
Hu hu hu.
Cô ta chưa bao giờ bắt lực như vậy, người đàn ông của cô ta không yêu cô ta, gia đình cô ta cũng dân xa lánh cô ta, cô ta dường như chỉ còn lại một người.
“Cố tổng giám đốc, cô làm sao vậy?”
Cô An An vừa nghe có người, lập tức ngừng khóc, cô ta đứng dậy, nhìn là Hứa Cảnh Hòa, cô ta có chút ngượng ngùng cười cười, “Là Hứa quản lý à, xin lôi, tôi không sao. “
Hứa Cảnh Hòa vẻ mặt quan tâm nhìn cô ta, nhìn nhan sắc động lòng người của cô ta, đáy mắt hắn hiện lền một tia thương tiếc.
Hắn rất ga lăng lầy khăn giấy ra giúp cô ta lau nước mắt, vừa lau vừa nói: “cô đẹp như vậy, ngay cả khóc cũng có thể đẹp như vậy.” “
“Ha ha” Cố An An bật nước mắt CƯỜIi, những lời này của hắn khiến cô ta rất thụ dụng.
“Cảm ơn anh”
Cô ta nhìn hắn và mỉm cười.
“Không cần cảm ơn, chúng ta không phải bạn bè sao?”
Ánh mắt Hứa Cảnh Hòa ôn nhu, từ lần đầu tiên nhìn thấy người phụ nữ này, hắn đã có một loại xúc động, muôn có được cô ta.
Hắn luôn tìm kiếm cơ hội đề tiếp cận cô ta và thấy hôm nay là một cơ hội tuyệt vời.
“An An, tâm tình cô không tốt, chỉ bằng chúng ta đi quán cà phê gân đó ngồi, chờ tâm tình cô tốt hơn một chút rôi trở vê công ty.”
Có An An gật đầu, tình hình hiện tại của cô ta quả thật không muốn trỏ về công ty.
Hai người đi ra ngoài, Cố An An cũng chậm rãi thu lại tâm tình của mình.
Lúc Lục Hạo Thành trở lại quán cà phệ, thầy Lam Hân vẫn vẻ mặt thống khổ ngồi tại chỗ.
Anh thấy thế, lòng đau đớn dữ dội.
Người phụ nữ chết tiệt Có An An, đáy mắt anh hiện lên một tia lệ khí.
“Lam Lam.”
Anh đặt giọng nói mềm mại.
Lam Hân nhanh chóng thu lại tâm tình của mình, ngước mắt lên nhìn anh nở ra một nụ cười.
“A Thành, anh tới đây, chúng ta trở về đi.”
“Ừm “
Lục Hạo Thành đi qua đầy cô.