Nhạc Cần Nghiên sửng sốt, có chút không vui, cô nén bực nhìn cô bạn, “Lam cục cưng, đã rất lâu rồi cậu không cùng tôi. đi dạo phó, Lục Hạo Thành không thể SÔng xa cậu còn chưa nói, sao ngay cả cậu cũng như vậy thế?
Tôi thấy không vui rồi đó.”
Lam Hân nâng mắt nhìn ai đó đang ghen tức, cười cười, “Nghiên Nghiên, chúng ta đi một chuyên qua tập đoàn Lục Thị rồi quay lại, tôi có chuyện muôn tìm A Thành để xác nhận, vừa rồi bản vẽ thiết kế trong tay Cố An An rơi xuông, là thiết kê mới trong bộ sưu tập xuân của tập đoàn Lục Thị, trong tay Có An An sao có thê cầm bản thiết kế trang phục mùa xuân của tập đoàn Lục Thị chứ?”
Nhạc Cân Nghiên vừa nghe, việc này thật không đơn giản, “Lam Lam, đây chính là chuyện lớn, nếu thiết kế của tập đoàn Lục Thị thiết kế bị đạo nhái, như vậy Lục Hạo Thành sẽ phải chịu tổn thất rất nghiêm trọng, cái này.
không thể được, chúng ta hiện tại liên qua đó đi, tôi có tiếp nhận một kịch bản mới cho Nhiên Nhiên cùng hai nghệ sĩ đại diện, chính là chờ Lục Hạo Thành đầu tư đấy”
“Được!”
Lam Hân gật gật đâu, “Cho nên, Nghiên Nghiên, ngại quá, lúc nào chúng ta có thời gian lại đến đi dạo phô, hiện tại phải đi tập đoàn Lục Thị ngay.”
Cô biết Nghiên Nghiên đã cố ý dành thời gian ‹ để đi dạo cùng mình, cũng thấy có lôi với cô bạn khi làm như vậy.
Nhạc Cần Nghiên cười cười, trừng mắt với cô bạn thân nhà mình một cái: “Giữa tôi và cậu thì có cái gì phải ngượng ngùng chứ, sau khi Cần Hi biệt cậu đã tỉnh lại thì rất vui vẻ, ngay trong sáng sớm đã lập tức chạy từ thành phô Phàn về đề thăm cậu đáy.”
Nhạc Cần Nghiên phụ giúp Lam Hân đi đến bãi đồ xe.
Khuôn mặt xinh đẹp luôn luôn tỏa sáng ở bất cứ đâu, loại khí chất quyên rũ dường như đã có từ trong xương giờ phút này cũng tản ra.
Lam Hân nghe đến tên của Cần Hi, đáy lòng co rút đau đớn, trong khoảng thời gian này chắc Cần Hi cũng buồn khổ lắm.
Cô rất hiểu rõ người đàn ông kia,ở trước mặt người ngoài anh luôn ra vẻ lãnh khốc vô tình, ở trước mặt cô lại tựa như một đứa trẻ to xác mà chưa trưởng thành vậy.
Hai người trực tiếp đi thẳng lên tầng hai mươi lắm, lúc này Âu Cảnh Nghiêu lại vừa lúc văng mặt đi vệ sinh.
Dư Tư Vận vừa mới ra khỏi cửa văn phòng, liền thầy được Nhạc Cần Nghiên đang phụ giúp Lam Hân tiến vào.
” Này này! Các người là ai vậy, tầng hai mươi lăm cũng là nơi mà các người có thể đến được sao?”
Ánh mắt cô ta khinh thường nhìn qua hai người.
Lam Hân nâng mâu nhìn thoáng qua đối phương, cô ta hẳn là người được tìm đến để thay thế vị trí của Mộc Tử Hoành.
Nhạc Cần Nghiên ¡ nhìn thấy Dư Tư Vận mang dáng dấp vẻ mặt người dạng chó lại khinh thường người khác, nháy mắt liền tức giận nói: “Phu nhân giám đốc không nên tới đây, thì đồ tạp vụ như cô nên tới sao?”
Nhạc Cần Nghiên nói xong, hướng tới văn phòng của Lục Hạo Thành mà hô to: “Lục Hạo Thành, anh lăn ra đây cho tôi, Lam Cục cưng nhà chúng tôi cũng không thê nuốt trôi cục tức như vậy.’ “Giảm doc phu nhân giám đốc?”
Dư Tư Vận có chút nghi hoặc nhìn qua Lam Hân đang ngôi trên xe lăn, người phụ nữ này ngoại trừ vẻ ngoài j thuân xinh đẹp, nhìn qua thì yêu ướt, gây gò, rột cuộc là có điểm nào lại khiên cho Lục Hạo Thành mê muội chứ.
Hôm nay giám đốc Lục đến công ty đi làm, lúc họp anh cũng không có ý kiến gì với báo cáo của cô ta, cô ta cũng rất vui vẻ, đang muốn đi pha cho giám đốc Lục một tách cà phê, lại gặp phải hai người phụ nữ này, nhìn kỹ lại một chút thì trông Lam Hân so với ảnh chụp trên mạng đã gây yêu ởi rất nhiều.
Lục Hạo Thành mặc áo sơ mi màu trăng, bước đi nhẹ nhàng mà có lực, trâm ôn tiêu sái đi ra.