Sau khi chuyển qua thành phố Giang, cũng phát triển thật sự thuận lợi.
Dịch Thiên Kỳ cười nói: “Được được được, thẻ ở chỗ Lam Lam đây, các cháu muốn mua gì đều được.”
“Yeahl”
Nhạc Cần Nghiên vui vẻ yeah một tiếng, xoay người đi rửa mặt.
Lam Hân cũng cười nhận lấy thẻ trong tay cha, cô cười với vẻ mặt vui vẻ, “Dùng tiền tiêu vặt mà cha đưa, thật hạnh phúc.”
Đáy mắt Dịch Thiên Kỳ ngập tràn hạnh phúc, “Lam Lam, tiền cha kiếm được để cho con gái tiêu, cũng rất hạnh phúc!”
“Ôi trời!”
Lục Tư Tư nở nụ cười ngọt ngào “Cha con hai người thật.
sến sẩm, nhưng trông rất hạnh phúc.”
CHA Hà tuế Gà là ” Dịch Thiên Kỳ cười cười, “Tư Tư, ta đã từng nằm mơ cũng muốn có một cô con gái, hiện tại thì hay rồi, lại có thừa thêm một đứa.”.
Truyện đề cử: Trói Buộc Trái Tim Nữ Minh Tinh
Dịch Thiên Kỳ mỉm cười đầy ẩn ý, ông thật sự yêu quý mắy đứa trẻ này.
Mộ Thanh cũng cười cười: “Lam Lam, ta ở nhà cùng cha con, chúng ta đi cả rồi, cha con ở nhà một mình cũng cô đơn.
Nếu con tìm thấy món gì phù hợp với mẹ, hãy mua về nhé, dù sao cũng dùng tiền của cha con, chúng ta cũng không có cần tiết kiệm cho ông ấy, đỡ công ông ấy nói kiếm tiền không ai tiêu.”
“Vâng! Mẹ, hôm nay con sẽ ra sức tiêu hết tiền tiêu mặt mà cha cho.”
Lam Hân hạnh phúc cười cười.
Dịch Thiên Kỳ vừa nghe, cũng cười đến vẻ mặt vui vẻ, nghiên người dịu dàng nhìn Mộ Thanh, “Thanh Thanh, hiện tại có mẹ con bà tiêu tiền, tôi rất vui vẻ, mọi người muốn mua gì thì mua cái đó.
Tắt cả những bộ quần áo xinh đẹp trong trung tâm thương mại, mọi người đều có thể mang về.”
Mộ Thanh nhìn qua Lam Hân cười nói: “Lam Lam, nghe được lời cha con nói chưa kìa, nếu con thích, đem toàn bộ đồ trong trung tâm mua sắm, cha con cũng không nói cái gì đâu.”
“Oa! Cha, nhưng từ trước đến nay con chưa từng mua quân áo nhiêu như vậy, chỉ băng hôm nay thử một lân xem thế nào nhỉ?”
Lam Hân vui vẻ nhảy nhót, cảm giác chỉ tay mua, mua mua, chắc hẳn rất tuyệt vời.
Dịch Thiên Kỳ vừa nghe vừa cười, “Được, được, được, con gái ta thích là tốt rồi, ta cũng hy vọng tủ quần áo sau này của con gái mình, sẽ có vô số quần áo váy vóc chưa kịp mặc tới, những bộ cánh thời thương, váy bánh bèo, váy xếp ly,.. chỉ cần con thích đều có thể mua.”
Giọng điệu Dịch Thiên Kỳ vô cùng cưng chiều.
Lam Hân tưởng tượng ra tình huống đó, kìm lòng không được mà cười cười, “Chị Tư Tư, những lúc tâm trạng không tốt, điên cuồng mua sắm, thu hoạch chiến lợi phẩm, tâm tình hẳn là sẽ tốt lên nhiều.”
Lục Tư Tư vội vàng gật đầu, “Lam Lam, những lúc tâm trạng chị thấy không tốt, cũng chỉ mua mua mua.”
Lục Tư Tư nhìn thấy Nhạc Cẩn Nghiên đã thay đổi quần áo xong, cô cười nói: “Cha Dịch, mẹ, chúng con đi đây.”
Mộ Thanh nói: “Đi đi, đi chơi vui vẻ nhé.”
Ngay lập tức, cả bà cũng tiến đến trung tâm mua sắm của Lục Hạo Thành.
Tập đoàn Lục Thị!
Lục Hạo Thành bình tĩnh ngồi, đôi mắt đen thâm trầm như biển, lặng lẽ đọc những bình luận trên mạng.Đôi mắt nhìn tập trung nhưng lại có vẻ không hề bận tâm đến máy lời kia, tia sáng sắc bén thỉnh thoảng cũng loé lên.
Lúc này, Âu Cảnh Nghiêu cùng Tô Cảnh Minh vừa xông vào, Mộc Tử Hoành cũng ngồi xe lăn chạy bằng điện đi theo phía sau bọn họ.
Tô Cảnh Minh nhìn thoáng qua một Lục Hạo Thành đang ngồi lạnh lùng kiêu hãnh, vẻ mặt tức giận.
“A Thành, cậu nói xem, muốn tôi làm thế nào? Giết người phụ nữ kia không.”
Ánh mát Tô Cảnh Minh tràn ngập phẫn nộ.