Chương 1496: Nhân chỉ sơ tính bản thiện
Sau khi ăn cơm trưa xong, bầu trời lại bắt đầu có mưa nhỏ tí tách rơi.
Chiến Hàn Quân thừa dịp Linh Trang ngủ, lại lặng lẽ đẩy cửa đi ra.
Lúc này trong phòng khách, Quan Minh Vũ và Phong Mang giống như bạch dương thủ ở dưới lầu. Diệp Phong đang phụ đạo cho Bảo bối Thanh An học bài.
Chiến Hàn Quân nhỏ giọng căn dặn bọn họ: “Chú ý em gái mười ba.”
“Vâng”
Chiến Hàn Quân rất nhanh đi tới biệt thự trên sườn núi của ông cụ.
Đối với chuyến thăm bất ngờ của anh, ông cụ cảm thấy khá kinh ngạc.
“Quân, sao cháu lại tới đây?”
Khuôn mặt tuấn tú của Chiến Hàn Quân nghiêm lại đứng trước mặt ông cụ, gấp rút nói: “Nghe nói thần công của chú Chiêm Sơn là do sư phụ của chú ấy truyền cho? Mà võ công của sư phụ chú ấy có phải sẽ cao hơn chú Chiêm Sơn không ạ?”
Ông cụ không hiểu ý của Chiến Hàn Quân, vẻ mặt mơ hồ nói: ‘Sao cháu lại đột nhiên hỏi về sư phụ của Chiêm Sơn?”
Chiến Hàn Quân vội vàng nói: “Ông ngoại, cháu muốn gặp người đó.”
Ông cụ cười nói: “Quân, có phải cháu muốn bái sư học nghệ không. Chuyện bái sư.
học nghệ này cũng không thể gấp gáp trong chốc lát được, võ công cũng không phải một sớm một chiều là có thể luyện thành…”
Chiến Hàn Quân nói: “Ông ngoại, ông dẫn cháu đi gặp người đó. Cháu tự có suy nghĩ.”
Ông cụ biết lúc này là thời kỳ đặc Chiến Hàn Quân đang bày mưu nghĩ k‹ quyết thẳng trí giả của thiên lý. Anh sẽ không vô duyên vô cớ đưa ra đề nghị này.
“Được, cháu đi theo ông.’ Ông cụ dẫn Chiến Hàn Quân tới núi Núi Châu Phong.
Vừa leo núi, vừa kể cho Chiến Hàn Quân nghe về ham mê cổ quái của sư phụ Chiêm Sơn. Để phòng lát nữa Chiến Hàn Quân tới cửa sẽ cảm thấy khó chịu.
“Quân, ông nói cháu biết, sư phụ của Chiêm Sơn, tên là Chiêm Thiên. Tính tình rất kì lạ, luyện võ thành ma, cả ngày ngoại trừ luyện công ngồi thiền thì không gặp ai cả, ngay cả ông cũng không thể gặp được ô ấy. Có điều, ông già ấy khổ luyện nhiều năm như vậy cũng không phải vô ích, võ công của ông ấy đã đến tình trạng xuất thần nhập hóa.”
“Ông không biết vì sao cháu phải gặp ông ấy, nhưng ông nội cũng nói trước với cháu, ông già quái gở này bởi vì chuyện Chiêm Sơn chết nên tâm tình không tốt. Ông ấy chưa chắc sẽ chịu gặp cháu.”
Đôi mắt Chiến Hàn Quân lóe lên sự quyết tâm phải gặp bằng được.
Rất nhanh, bọn họ đã đến đỉnh núi Núi Châu Phong, lúc này nhìn xuống trại nhà họ Dư, lại cảm thấy nhà cửa được phân bố chẳng chịt nhỏ bé như muối bỏ biển.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!