CHƯƠNG 318: Lạc Cần Hi, xin lỗi.
Lam Hân mỉm cười: “Chú Dương đi chậm thôi!”
“Ừm!” Dương Uần cười dịu dàng, quay lưng rồi rời đi.
Thẩm Giai Kỳ nhìn tất cả mọi thứ trong cửa hàng, sau này có cửa hàng này rồi, cô ấy có thể yên tâm rồi.
“Giai Kỳ, nơi này thật sự không tồi!” Lam Hân nhìn cô ấy rất vui, trong lòng cũng vui theo.
Thảm Giai Kỳ mỉm cười cảm kích nhìn cô: “Lam Lam, tất cả những điều này phải cảm ơn cô! Nếu như không có cô, tôi thực sự không biết phải làm gì?
Tôi không có can đảm, tôi sợ thực tế sẽ kéo tôi xuống, nhưng bây giờ tốt rồi, tôi có người bạn như cô, lại có cửa hàng này, bỗng nhiên cảm thấy cuộc sống này dễ dàng hơn nhiều.”
Cô ấy rất tự tin vào tay nghề của mình, chắc chắn sẽ làm cho việc làm ăn ở đây tốt lên!
Lam Hân nghe xong lời này của cô ấy, ngay lập tức thấy nhẹ nhõm rất nhiều!
Miễn là cô ấy không có ý nghĩ tự tử, mọi thứ đều có thể bắt đầu từ đầu!
Cảm giác đó cô đã có kinh nghiệm sâu sắc, lúc đó cô cũng vậy, ngoại trừ chết ra thì không có suy nghĩ nào khác.
Lúc đó cô bắt mãn rất nhiều, Cần Hi và Cẩn Nghiên mỗi ngày đều khuyên lấy cô.
Cho đến khi biết được trong bụng mình đã có em bé, lúc này cô mới có dũng cảm sống tiếp.
Cô không có người nhà nào khác, nhưng đã có em bé, cô có thể có một gia đình, có thể có người thân của mình rồi!
Bây giờ quay đầu nhìn lại, cô của lúc đó, mong muốn lớn nhất là có một gia đình.
Lam Hân nhìn thời gian, nói: “Giai Kỳ, thời gian hôm nay vẫn còn sớm, về nhà cũng không có gì để làm, hay là chúng ta quét dọn nơi này một chút đi, để ngày mai cô đến đây một mình tôi không yên tâm!”
“Được!” Thẩm Giai Kỳ mỉm cười gật đầu, cả hai xắn tay áo lên, rồi bắt đầu quét sàn nhà!
Lam Hân cũng rất giỏi việc nhà, làm những việc vặt này không phải là vấn đề.
Thẩm Giai Kỳ thỉnh thoảng ngước lên nhìn cô, mỗi lần nhìn cô đều tràn ngập lòng biết ơn.
Gặp được Lam Hân, gặp được lòng tốt của cô, như thể gặp một ngôi sao may mắn.
Cô ấy cảm thấy mỗi người gặp được cô đều rất may mắn, và cũng sẽ có được may mắn của bản thân!
Vừa đến 6 giờ, bóng dáng của Lục Hạo Thành xuất hiện trong nhà hàng, đôi mắt thâm đen của anh lười biếng lướt qua toàn bộ nhà hàng.
Bỗng thấy Lạc Cần Hi ngồi bên cửa sỏ, anh ấy lười biếng dựa vào ghế, áo sơ mi thủ công đắt tiền, cỗ áo hơi buông ra, mơ hồ có thể nhìn thấy phần ngực cứng cáp của anh ấy.
Còn anh hôm nay ăn mặt rất chính tề, cũng rất sang trọng, khắp người trông cao quý hơn bình thường.
Thần sắc đó cũng lạnh lùng hơn so với trước đây mấy phần!
Lục Hạo Thành bước đi nho nhã nhanh chóng tiến về phía anh ấy.
Từ từ ngồi xuống đối diện Lạc Cần Hi, trưởng thành cao quý đối mặt với anh áy!
Hơi thở lạnh lùng truyền đến, Lạc Cần Hi từ từ đưa mắt nhìn lên, liếc nhìn Lục Hạo Thành, nhưng vẫn giữ nguyên tư thế ngồi như vậy!
“Lục tổng muốn ăn gì?” Giọng điệu thờ ơ khiến người ta có cảm giác phải suy đoán.
Lục Hạo Thành nhìn chằm vào gương mặt lạnh lùng của Lạc Cần Hi, giọng nói trầm phát ra từ dưới cỗ họng: “Lạc tổng, tôi nghĩ cậu đối diện với tôi cũng ăn không nổi, hay là chúng ta đến tiệm cà phê đi!”
Lạc Cần Hi lúc này mới đối diện ánh mắt nhìn anh, anh quả thất là đánh giá cao mình rồi.
“Lục tổng, không cần như vậy đâu, cứ ở đây, tôi và Lục tổng cũng không có hận thù sâu sắc gì! Cùng nhau ăn một bữa không đến nỗi nào đâu.”
Lạc Cần Hi nói xong liền gọi nhân viên phục vụ đến!
Lục Hạo Thành từ từ nhếch môi, mỉm cười lạnh lùng, anh cầm lấy thực đơn, gọi hai món yêu thích của mình.
Lạc Cần Hi cũng nhanh chóng gọi món!
Sau khi người phục vụ rời đi, Lạc Cần Hi mới cười: “Lục tổng, mấy năm nay công ty phát triển không tồi, chúc mừng công ty của anh lên thị trường!”
Lục Hạo Thành lịch sự dựa lui sau ghé, từ từ đưa ánh mắt: “Cảm ơn, mấy năm nay Lạc tổng phát triển cũng không tôi!”
Trong thế giới kinh doanh, Lạc Cần Hi cũng là một huyền thoại!
Dựa vào khả năng của bản thân sáng tạo nên tập đoàn Lạc Thị!
Với lại chị gái anh ấy lại là một người quản lý nổi tiếng!
Ở Phàn thành, hai chị em họ lăn lộn cũng coi như là khá, nhưng vì Lam Lam mà anh ấy. quyết định ở lại!
Lạc Cần Hi này, là tình địch lớn nhát lợi hại nhất của anh!
Món nhanh chóng được bưng lên, Lạc Cần Hi cũng không gọi rượu, hai người vừa ăn vừa trò chuyện, đến lúc ăn được một nữa, Lạc Cần Hi lịch sự buông đũa ở trong tay xuống, nhắc ly nước ở bên cạnh lên rồi uống một ngụm.
Anh ấy nhìn Lục Hạo Thành nói: “Lục tổng, nhường như anh rất quan tâm đến Lam Lam nhà chúng tôi?”
Một lần nữa nghe được máy từ Lam Lam nhà chúng tôi, thần sắc trên khuôn mặt của Lục Hạo Thành bỗng chốc lạnh lại.
Thần sắc của Lạc Cần Hi cũng không kém là máy.
Hai đôi mắt lạnh lùng nhìn nhau, cái lạnh mạnh bao phủ khắp cả hai bên!
Dường như ngay cả nhìn cả cái chằm chằm cũng phải phân chia thắng thua!
“Ha ha…..” Lục Hạo Thành mỉm cười lạnh lùng, góc miệng gợi lên một câu châm biếm: “Lạc tổng, từ lúc nào mà Lam Lam trở thành người nhà cậu rồi? Lời này, đừng có ý khác là được?”
Lạc Cần Hi cười, tránh mà không trả lời, hỏi: “Lục tổng, tại sao lại điều tra Lam Lam?”
Mặc dù Lục Hạo Thành có rất nhiều tin đồn ác ý, nhưng nhân phẩm của anh rắt tốt, là người tài ở trong giới, điều này anh ấy vẫn biết!
Lục Hạo Thành hơi nheo mắt: “Lạc tổng, cậu rảnh rỗi lo chuyện bao đồng đến nhà tôi luôn rồi sao?”
Nếu không phải trong bảy năm nay, anh em hai người họ, luôn chăm sóc giúp đỡ con của anh và Lam Lam, thì với tính cách của anh, tối nay cũng sẽ không xuất hiện ở đây.
Giọng điệu Lạc Cần Hi trở nên nghiêm túc: “Lạc tổng, lần này tôi đến đây, là muốn anh giơ cao đánh khẽ, buông bỏ Lam Lam, mấy năm nay cô ấy sống không dễ dàng, anh có biết anh đối tốt với cô ấy, sẽ gây ra cho cô ấy những tổn thương gì không?”
Mẹ kế của anh Tần Ninh Trân, luôn điều tra mối quan hệ giữa Lam Hân và Lục Hạo Thành!
Trong lòng Lục Hạo Thành co thắt lại, anh biết Lạc Cần Hi có ý gì?
Anh cũng biết anh ấy biết chuyện anh điều tra Lam Lam, vậy thì cũng sẽ biết Tần Ninh Trân đang điều tra Lam Lam.
Bởi vì như vậy, nên thời gian này anh mới xa lánh Lam Lam, nhưng ngay cả như vậy, cũng không thể ngăn chặn Tần Ninh Trân ra tay với Lam Lam, anh không thể, nhưng Lạc Cần Hi lại có thể.
Từng kế hoạch một không ngừng chảy vào trái tim của Lục Hạo Thành!
Lục Hạo Thành vô thức siết chặt chiếc ly trong tay, chuyện này anh chưa đưa ra được cách giải quyết tốt hơn.
Anh không thể theo dõi nhất cử nhất động của Lam Lam bắt cứ lúc nào được.
*Ý cậu là sao?” Anh cố tình hỏi.