Chương 1111:
Đạo diễn Lý nâng ly chạm vào ly trong tay Mộc Tử Hoành, ngay tại khi ly rượu trong tay Đạo diễn Lý sắp chạm tới ly của mình, tay Mộc Tử Hoành nhẹ nhàng di chuyển một chút, liền kéo dài khoảng cách giữa hai ly, sắc mặt Đạo diễn Lý đột nhiên biến đổi , vẫn có gắng duy trì nụ cười thương nghiệp như cũ.
Tô Cảnh Minh đứng lên, dùng sức chạm vào ly rượu trong tay Đạo diễn Lý một chút, “Đạo diễn Lý, nào.”
Tô Cảnh Minh hào sảng nói.
“Được, tới.”
Đạo diễn Lý thấy Tô Cảnh Minh hào sảng như vậy, chính mình cũng ra vẻ hào sảng, Mộc Tử Hoành là nhà đầu tư, có thể giải tỏa được nhu cầu cấp bách trước mắt của hắn.
Sau khi cạn một ly, Đạo diễn Lý cười nói: “Giám đốc Mộc, về chuyện hợp tác của….. ” “Đạo diễn Lý, chuyện hợp tác thì không có vấn đề, tuy nhiên rượu còn chưa uống xong, chưa thể nói chuyện hợp tác.”
Mộc Tử Hoành cười cắt ngang lời đối phương.
“Phải phải phải!”
Đạo diễn Lý cười cười, cằm lấy chiếc đũa gắp một miếng thịt rồi ăn.
Nhà hàng này nỗi tiếng có nhiều món ngon, quả nhiên, hương vị cũng không tôi.
“Giám đốc Mộc, giám đốc Tô, dùng bữa thôi.”
Đạo diễn Lý hô.
“Được!”
Mộc Tử Hoành tuy rằng đồng ý nhưng lại cầm lấy ly rượu mà rót.
Đạo diễn Lý vừa thấy, hơi hơi mím môi, rượu này, vừa uống xong bón ly, mặt hắn đã nóng như thiêu đốt.
Hắn nhân thời gian Mộc Tử Hoành đang rót rượu , tranh thủ ăn chút đồ ăn, ăn no rồi uống rượu sẽ không đến mức quá say.
Mộc Tử Hoành nhìn động tác của đối phương, chỉ lạnh lùng cười cười, tiếp tục rót đầy rượu.
Lần này Tô Cảnh Minh lên tiếng trước, khóe mắt khẽ nhếch lên, ánh mắt nhìn Đạo diễn Lý lộ ra tia kỳ quái, “Đạo diễn Lý, chúc hợp tác vui vẻ, chúc doanh thu tiền tỷ.”
Đạo diễn Lý không thể không nâng ly, cười nói: “Giám đốc Tô, cám ơn anh, nhất định sẽ buôn may bán đắt .”
Lúc này đây, ba người cùng cụng ly, uống một hơi cạn sạch.
Mộc Tử Hoành hơi hơi mím môi, nhìn thoáng qua bốn chai rượu còn lại, rồi nói: “Tửu lượng của Đạo diễn Lý thật sự không phải bình thường có thể đọ được, nghe nói Đạo diễn Lý cùng diễn viên nữ đi ăn cơm có một quy tắc, phải đem rượu trên bàn ăn uống sạch hết thì mới bàn chuyện công việc, cho nên, Đạo diễn Lý, rượu trên bàn của tôi cũng cùng Đạo diễn Lý ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, rượu trên bàn rượu, không uống hết, không nói chuyện công tác.”
thật có đưa ra quy tắc như vậy, nhưng Mộc Tử Hoành này vì cái gì lại học theo thói này của hắn chứ?
Lấy quy tắc hắn định ra, rồi vẽ ra miếng bánh thơm ngon dụ hắn nhảy vào, chuyện này rất thú vị sao?
“Hà acc) ” Hắn cười cười, ánh mắt bay bay liếc về phía bốn chai rượu đặt ngay ngắn trên bàn, hắn bình thường uống rượu, đều là rượu phổ thông bình thường, làm sao uống hết được nhiều rượu như vậy chứ.
Hơn nữa độ cồn của mấy chai này cao hơn so với bình thường rất nhiều, đây đều là rượu mạnh. hoàn toàn uống không hết nồi, đây không phải là muồn lấy mạng hắn sao?
Hắn lập tức cười nói: “Giám đốc Mộc, cái này có phải quá nhiều rồi không?”
Mộc Tử Hoành thản nhiên liếc mắt nhìn bốn chai rượu còn lại, lạnh nhạt cười: “Lấy tửu lượng của Đạo diễn Lý mà nói hẳn là không nhiều lắm.”