CHƯƠNG 1291 (2288) THY, CÓ BIẾT ANH NHỚ EM
Edit By Trà Nữ Lê
“Được rồi, mẹ đi tắm…” Đế Anh Thy bước xuống giường, đứng nhìn sáu cục cưng nằm trên giường, bọn chúng còn hất hất tay ra hiệu mẹ đi tắm nhanh đi, nàng liền bước đi tắm với đôi chân lảo đảo “Nhanh thôi, chờ mẹ nhé”
Sau đó xoay người đi vào phòng tắm
Mới vừa vào đóng cửa lại Tư Hải Minh đã vào phòng, toàn thân màu đen bước vào không động tĩnh
Đế Anh Thy đứng trước gương, hai tay chống trên bồn rửa mặt, cặp mắt bị say nên lờ đờ mông lung nhìn chính mình trong gương. Sắc mặt càng thêm đỏ hồng, ánh mắt diễm lệ thu hút lòng người, môi nhỏ quyến rũ không tô son nhưng vẫn đỏ mộng
“Rượu ngấm vào người căn bản không khống chế nổi, toàn thân tê dại. Thật đúng là chỉ cần đồ của Tư Hải Minh tuyệt đối không nên đụng vào…” Đế Anh Thy miễn cưỡng nói
Tay xoa xoa thái dương để giảm bớt choáng váng sau đó quay người hướng đến voi sen. Nàng phải tranh thủ thời gian đi tắm vì con còn đang chờ nàng!
Nàng cởi đồ ra khỏi người. Đồ lót rơi xuống, rơi xuống đôi chân mảnh khảnh. Đế Anh Thy nâng đôi chân trắng nõn lên đi vào vòi sen tắm
Nước chảy vào thân thể nàng, rơi xuống khuôn mặt nhỏ nhắn đang say rượu của nàng
Đế Anh Thy nhắm mắt lại tận hưởng cảm giác thoải mái, nước tùy ý lan tràn trên thân thể nàng, uyển chuyển theo đường cong, thân thể trẻ trung của nàng. Thân thể nàng không chỉ không giống phụ nữ đã sinh con mà làn da như gái đôi mươi trẻ trung căng bóng
Lúc này, cửa phòng tắm mở ra, bị người đẩy đi vào, bóng đen cao lớn đi đến. Đây chính là Tư Hải Minh
Sau khi đi vào, nhẹ nhàng đóng cửa lại, bắt đầu cởi quần áo
Anh cở quần áo của mình ra, vứt lên đồ của Đế Anh Thy, kiểu giống như đây không phải là quần áo mà mập mờ hình dáng của anh và nàng
Đế Anh Thy ngửa mặt lên, đường cong của cổ kéo duỗi xinh đẹp, dường như nước không còn chảy trên người của nàng nữa bởi vì thân thể cao lớn phía sau khống chế ôm nàng che chở khiến nàng lảo đảo về sau
Chưa tới một giây sau lưng của nàng đã tựa vào khuôn ngực rắn chắc, đôi tay mạnh mẽ ôm qua vòng eo mềm mại của nàng một cách tinh tế
Đế Anh Thy thân thể bỗng dung cương, khẽ nhếch lấy môi nhỏ, ánh mắt mê ly dần biến thành kinh ngạc
“Thy, say rồi nên đứng không vững” giọng nói khàn khàn nhỏ nhẹ đủ cho nàng nghe rót vào bên tai của anh, cưng chịu lại mập mờ, khí nóng của anh dâng lên da thịt nàng
Đế Anh Thy kịp phản ứng, vội nhích lưng nàng ra khỏi ngực anh…
“Đừng nhúc nhích”
“Thy, anh sẽ không làm gì em, đừng sợ”