Editor: Pepsi
Sau khi trở về khách sạn tắm rửa xong xuôi, Thẩm Vọng Tân chưa gọi video cho Tô Tinh Dã như mọi ngày ngay, mà vừa lau tóc vừa nhíu mày như thể đang suy tư điều gì. Thật ra lúc này anh đang nghĩ đến chuyện đoàn phim của mình bị rút vốn, anh chợt nảy ra một ý tưởng to gan, thậm chí anh cũng không biết rốt cuộc mình làm vậy là đúng hay sai.
Trong lúc anh đang suy nghĩ, Tô Tinh Dã không thấy anh gọi video đến thì chủ động gọi cho anh, tiếng chuông báo video vang lên kéo suy nghĩ đã bay xa của Thẩm Vọng Tân về, anh buông khăn lông nhận video call, video vừa được kết nối, gương mặt của hai người cùng xuất hiện trong màn ảnh của đối phương.
“Em vừa về đến nhà à?” Thẩm Vọng Tân hỏi.
“Đúng rồi.” Cô thật sự vừa về đến nhà, hôm nay kết thúc công việc hơi muộn, vì thế vừa vào nhà cô đã gọi video cho anh ngay.
Tô Tinh Dã đặt túi xách lên ghế sofa, cầm điện thoại di động lên lầu. Trò chuyện vài ba câu, Tô Tinh Dã lập tức phát hiện ra sự khác thường của anh: “Có phải anh đang có chuyện gì phiền lòng không?”
Thẩm Vọng Tân mấp máy môi mỏng thuật lại một cách đơn giản chuyện đoàn phim của bên anh cho cô nghe. Sau khi nghe xong Tô Tinh Dã im lặng, phải nói cô thật sự rất hiểu anh, khi vừa nghe anh nói xong thì cô đã hiểu sơ suy nghĩ của anh.
“Anh muốn đầu tư sao?”
Thẩm Vọng Tân thấp giọng cười: “Vậy mà em cũng có thể đoán ra được à?”
Tô Tinh Dã cười đáp: “Đương nhiên rồi.”
Thẩm Vọng Tân suy nghĩ một lát, gương mặt dần trở nên nghiêm túc. Anh thật tình nói: “Em nói đúng, anh đang suy nghĩ về vấn đề đầu tư.”
“Vậy anh tính thế nào?”
Thẩm Vọng Tân lắc đầu rồi hỏi: “Em nghĩ sao?”
Tô Tinh Dã “Ừm” đáp: “Em thấy được đó.”
Thẩm Vọng Tân nhíu mày: “Nói vậy là em ủng hộ anh hả?”
“Chỉ cần anh thấy ổn thì em sẽ luôn ủng hộ anh.”
Thẩm Vọng Tân thấy cõi lòng thật ấm áp. Anh cười nói: “Nếu em cứ tin tưởng anh vậy, lỡ như anh thất bại thì sao?”
“Đầu tư vốn dĩ là một kiểu mạo hiểm mà, thua lỗ hay có lời đều khó thể tránh được.” Tô Tinh Dã hơi dừng lại rồi tiếp tục nói: “Em tin tưởng <Đường về> và càng tin tưởng anh hơn.”
Thẩm Vọng Tân nhìn gương mặt chân thành của Tô Tinh Dã trong video. Nói thật, khi nghe bên đầu tư rút vốn, quả thật anh chợt bộc phát ý tưởng đầu tư, hai năm qua độ nổi tiếng và địa vị của anh trong giới đang phát triển nhanh chóng nên tính ra anh đã kiếm được một số tiền kha khá, cộng thêm tiền hoa hồng hằng năm nhận được từ công ty của anh trai, đúng là có thể bổ khuyết vào khoản đầu tư của họ.
Thật ra Thẩm Vọng Tân còn có chuyện chưa nói với Tô Tinh Dã rằng ý tưởng đầu tư của anh rất đơn giản, dựa vào quan hệ bây giờ của họ thì anh có dự cảm có lẽ không bao lâu nữa anh sẽ gặp mặt ba của Tinh Tinh, anh mong mình sẽ có động lực đứng trước mặt ba của cô, có thể làm ông yên tâm giao con gái của ông cho mình, vì vậy anh nhất định phải suy tính lâu dài hơn.
Thẩm Vọng Tân nhìn Tô Tinh Dã với đôi mắt ngập tràn tình yêu: “Tinh Tinh, cảm ơn em.”
“Không cần cảm ơn em đâu.”
“Đúng rồi, hai ngày nữa em phải đi quay cảnh sinh hoạt phải không?”
“Đúng ạ, ngày mốt em đi rồi.”
“Gần đây tuy trời có ấm hơn nhưng em vẫn phải nhớ mặc dày thêm chút đó.”
Tô Tinh Dã gật đầu: “Được rồi, anh cũng vậy đó, một tuần nay ở Côn Minh mưa suốt, anh phải biết tự chăm sóc bản thân nhé.”
Cúp điện thoại thì đã gần mười hai giờ, Tô Tinh Dã nhớ đến lịch trình ngày mai nên vội vàng chạy vào phòng tắm tháo trang sức tắm rửa. Tắm xong, lúc ra ngoài cô chợt thấy Thẩm Vọng Tân gửi tin “Chúc ngủ ngon”, cô cười nhắn trả lời rồi mới đặt điện thoại di động lên tủ đầu giường, tắt đèn và an tâm chìm vào giấc ngủ.
...
Sáng hôm sau khi đến đoàn phim, trước tiên Thẩm Vọng Tân tập trung tinh thần vào đóng phim, đến tối khi kết thúc một ngày quay phim, Thẩm Vọng Tân mới uống miếng nước Đường Viên đưa tới rồi thở ra một hơi, vừa định nói về chuyện đầu tư với đạo diễn Tưởng nhưng lại chẳng thấy bóng dáng của ông ấy đâu cả, cuối cùng nhân viên nói cho anh biết rằng dường như họ thấy đạo diễn và nhà sản xuất đang ở hành lang cách đây không xa.
Thẩm Vọng Tân chưa đến gần đã ngửi được mùi thuốc lá thoang thoảng, quả thật có người đang đứng đó, bóng người lay động, đốm sáng trên tay lập lòe, đấy không phải là đạo diễn Tưởng thì còn ai vào đây?
Nghe tiếng bước chân, đạo diễn Tưởng nhìn sang thì thấy Thẩm Vọng Tân đang đi đến chỗ ông ấy: “Sao cậu lại tới đây? Xong việc rồi còn không về nghỉ ngơi đi?”
Thẩm Vọng Tân đi vào rồi cười nói: “Không cần phải vội.”
Đạo diễn Tưởng lục tìm thuốc lá trong túi: “Hút một điếu không?” Mới vừa mò được nhưng như nhớ ra điều gì, ông ấy bỗng cười nói: “Hầy, tôi quên, cậu không hút...”
“Cho tôi một điếu đi.” Thẩm Vọng Tân vội nói.
Đạo diễn Tưởng chợt trợn to đôi mắt: “Hút một điếu à?”
Thẩm Vọng Tân cười gật đầu.
Anh mượn bật lửa của đạo diễn Tưởng, sau đó hai người ngồi trên ghế dài ở hành lang và hút thuốc. Đạo diễn Tưởng nhìn anh rồi hỏi: “Hóa ra cậu biết hút thuốc lá hả?”
Thẩm Vọng Tân nhẹ nhàng gảy tàn thuốc, đương nhiên anh biết hút nhưng anh không nghiện, vả lại hút cũng ít, chỉ thỉnh thoảng khi gặp áp lực quá lớn thì mới hút một hai điếu thôi, sau này ở bên Tinh Tinh, anh phát hiện cô rất ghét mùi thuốc lá nên anh hoàn toàn không đụng tới nữa. Anh cười cười đáp: “Hút ít lắm.”
Đạo diễn Tưởng gật đầu: “Cũng đúng, người trẻ tuổi mà, hút ít là tốt, không giống bọn tôi nghiện thuốc lá nhiều năm rồi, muốn cai cũng cai không nổi. Đúng rồi, cậu tìm tôi có việc gì à.”
Thẩm Vọng Tân chậm rãi nhả một vòng khói. Anh hỏi: “Ông đã tìm được nhà đầu tư mới chưa?”
“Lão Tôn đang liên lạc đấy...” Nói được một nửa, bỗng chốc ông bị nghẹn ở cổ họng. Ông ấy nghiêng đầu nhìn anh: “Cậu biết rồi à?”
Thẩm Vọng Tân cười cười: “Tôi cũng có nghe nói sơ sơ.”
Đạo diễn Tưởng lại “Hầy rồi nói tiếp: “Cậu đừng lo lắng quá, chúng ta chắc chắn sẽ tìm được nhà đầu tư.”
“Đạo diễn, ông nói thử xem nếu tôi đầu tư thì sao?”
Có lẽ Thẩm Vọng Tân nói quá nhẹ nhàng đến nỗi đạo diễn Tưởng vô thức tiếp lời anh: “Nếu cậu đầu tư... Khoan đã, cậu nói gì đấy?”
Thẩm Vọng Tân lặp lại: “Tôi nói là không cần tìm nhà đầu tư nữa, tôi sẽ đầu tư.”
Sau khi đạo diễn Tưởng nghe xong thì không giữ chặt điếu thuốc trong tay được nữa làm nó rơi thẳng xuống đất. Ông ấy vừa vội vàng nhặt lên vừa xác nhận lại: “Cậu thật sự muốn đầu tư ư?”
“Vâng, tôi đã nghiêm túc suy nghĩ rồi, đầu tư cũng không phải là chuyện gì quá sức.”
“Cậu thật sự không nói đùa với tôi đấy chứ?”
“Ông thấy tôi giống đang nói đùa lắm sao?”
Đạo diễn Tưởng thấy vẻ mặt thành thật của anh không hề có dấu vết đang nói giỡn thì lập tức cười tít cả mắt. Ông ấy kích động đưa tay vỗ vai anh: “Vọng Tân, được chứ sao không!”
Vì vậy tối hôm đó sau khi trở về khách sạn, họ hàn huyên về chuyện đầu tư này đến tận khuya, số tiền đầu tư và số Đường Viên nói có chút không khớp nhau nhưng vừa khéo qua hai ngày nữa anh sẽ được kết toán tiền phát ngôn, cộng thêm một khoản anh dự trữ được lúc trước, bấy nhiêu là đủ rồi.
...
Bên này, Tô Tinh Dã mau chóng thu dọn hành lý đến Hàng Châu ghi hình “Cuộc sống của chúng ta” mùa bốn, vừa khéo Lương Đẳng cũng ở Bắc Kinh, vì thế hai người mới đi cùng chuyến bay qua đó, lúc ở sân bay bị fan đón máy bay chụp được và còn bị đưa lên hotsearch nhưng cũng không có ai ấn đầu ghép CP gì cả vì hai người thật sự là một đôi chị em.
Lần ghi hình này đặc sắc hơn trong tưởng tượng của dân mạng vì ê kíp Chương trình mời Lý Phi và Ngô Mẫn Chi tới. Có ai không biết Lý Phi và Ngô Mẫn Chi có thù oán với nhau. Trong giới, hai người không hợp nhau là chuyện ai cũng biết, mời hai cô này tới đây sống khoảng nửa tháng, tưởng tượng đến cảnh đó thôi cũng k1ch thích rồi.
Tuy nhiên các ngôi sao nữ có bất hòa cá nhân thì cũng mặc nhưng bề ngoài vẫn phải nể mặt nhau, không online battle thẳng mặt, tuy vậy khán giả xem truyền hình trực tiếp đều có thể nhìn ra chỉ cần hai cô cùng khung hình thì bầu không khí sẽ trở nên căng thẳng thật sự.
Ba cô ở cùng phòng. Ngày đầu tiên đã nảy sinh một cuộc đấu đá âm thầm về chuyện giường ngủ, lý do là vì Ngô Mẫn Chi muốn ngủ giường dưới, còn Lý Phi đã ghi hình cho một Chương trình thực tế trước đó và chị ấy cũng là người thích giường dưới nhưng ở đây chỉ có hai cái giường, trong đó giường dưới bên cạnh đã được chất hành lý của Tô Tinh Dã. Lúc trước hai cô cũng có xem phát sóng trực tiếp nên đương nhiên biết Tô Tinh Dã luôn ngủ ở giường đó, vì vậy họ sẽ không động vào vị trí của cô, thế nên bây giờ chỉ còn lại một giường dưới dẫn đến trong hai người tất nhiên phải có một người ngủ giường trên nhưng hiển nhiên là cả hai cô đều không muốn ngủ giường trên.
Lúc này khu bình luận đã bị fan của hai cô chiếm trọn. Năm nào fan của hai cô cũng cắn xé lẫn nhau nên kinh nghiệm đầy mình, mỗi người đều liều mạng để bảo về chính chủ nhà mình. Trái lại Mãn Thiên Tinh yên lặng không hó hé gì, dù sao chuyện này chẳng có liên quan gì đến chính chủ nhà họ.
Hai người giằng co trên lầu, người lầu dưới hoàn toàn không biết nhưng không khéo thầy Kim lại bảo Tô Tinh Dã đi lên xem thử hai cô kia đang sắp xếp thế nào rồi, thuận tiện để cô cũng thu dọn hành lý của mình, xét cho cùng cô vừa đến đã lập tức làm việc với Lương Đẳng nên chưa kịp chỉnh lại hành lý. Xem đến đây, bấy giờ Mãn Thiên Tinh mới luống cuống, ê này! Đừng tham gia vào vũng nước đục này nha!!!
“Chị Phi, chị Mẫn Chi, hai người đang dọn dẹp sao ạ?”
Hai người vẫn đang sắp xếp đồ dùng rửa mặt và chỉnh trang lại quần áo nhưng ai cũng ăn ý không chủ động đi chọn giường.
Ngô Mẫn Chi thấy Tô Tinh Dã đi vào thì cười hòa nhã và đáp: “Sắp xong rồi em.” Sau đó chị lại hỏi Lý Phi: “Sao đấy, cô chọn giường trên hay giường dưới?”
Ngô Mẫn Chi đẩy quyền lựa chọn cho Lý Phi, đấy là chiêu lỗi thời nhất trong giới.
Lý Phi cũng cười đáp: “Tôi sao cũng được hết, cô chọn trước đi.”
“Không sao, cô chọn trước đi, tôi dễ lắm.”
“Tôi cũng dễ chịu lắm.”
“Tôi cũng vậy.”
—— Ha ha ha ha ha má ơi cậu xem biểu cảm của Tinh Tinh kìa!
—— Ha ha ha ha ha cười chết tôi rồi, Tinh Tinh bối rối quá chừng kìa
—— Cứu mạng hót hòn họt hoảng hốt hãi hùng
Cả giới đều biết thù địch giữa hai nhà này nên nhóm Mãn Thiên Tinh thật sự không muốn có bất kỳ quan hệ gì với họ, nhưng nếu thật sự liên lụy đến Tô Tinh Dã thì họ đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu vì cô, dù gì họ cũng dứt khoát không thể để bé cưng nhà mình bị ức hiếp được!
Quả thật Tô Tinh Dã hơi mờ mịt nhưng cô chỉ bối rối vài giây, dù sao cô đã vào giới này chừng mấy năm rồi, tuy luôn được Thẩm Vọng Tân và Dương Vân bảo vệ vô cùng tốt nhưng ít nhiều gì cô cũng có thể đoán được vài chuyện trong giới. Cô nhận ra hai người này không muốn ngủ giường trên, nhưng bây giờ chỉ còn hai giường trên và một giường dưới.
“Không sao không sao, Tinh Dã, em không cần phải để ý đến bọn chị, em cứ dọn dẹp hành lý của mình trước đi.” Ngô Mẫn Chi cười nói. Lúc chị đến, người đại diện đã dặn dò chị nên hòa đồng với Tô Tinh Dã, dù sao bây giờ lưu lượng của Tô Tinh Dã đang rất cao, trong giới fan có đông đảo fan mẹ và fan tiền, duyên với người qua đường cũng tốt đẹp nên đừng bất hòa với cô.
Tô Tinh Dã gật đầu với chị, sau đó đi tới mở hành lý lấy ga giường mình mang từ nhà lên, trải ra giường tầng trên như không có chuyện gì xảy ra, đúng vậy, chính là vị trí giường trên.
Còn Lý Phi và Ngô Mẫn Chi đang ra vẻ “bận rộn” chợt kinh ngạc trong phút chốc.
Tô Tinh Dã như thể nhận thấy được sự ngạc nhiên của hai cô, bèn tạm dừng tay thu dọn hành lý rồi hỏi: “Sao vậy ạ?”
Hai cô đều là người thông minh nên thoáng chốc đã hiểu ý của cô, vì vậy lần đầu họ cùng lắc đầu, trăm miệng một lời đáp một cách ăn ý: “Không có gì, không có gì.”
Sau khi nói xong thì hai người liếc nhau, một giây sau không ai còn chủ động cue về chủ đề giường ngủ này nữa và bắt đầu dọn hành lý ra, Ngô Mẫn Chi mang đồ dùng đặt lên giường đối diện giường trên của Tô Tinh Dã, còn Lý Phi ngủ dưới giường của Tô Tinh Dã, lúc này trận giằng co giường đệm mới được kết thúc.
Vốn còn tưởng rằng có thể thấy một trận battle đặc sắc, nhưng không ai ngờ nó sẽ kết thúc thế này, điều đó khiến fan hai nhà của thủ phạm đành yên lặng tắt điện. Đương nhiên nhóm Mãn Thiên Tinh cũng biết ý của bé nhỏ nhà các cô, tuy cuối cùng cô phải lùi bước để tránh khỏi trận hỗn chiến này nhưng họ đều hiểu rõ tình hình và không muốn cô bị anti, đây có lẽ là nguyên nhân nhà Tô Tinh Dã luôn có duyên tốt với người qua đường.
Lúc này trên màn hình toàn là bình luận sôi nổi của vài người qua đường và các fan nhỏ lẻ.
—— Tôi quyết định sẽ làm fan của Tô Tinh Dã, thật sự là người đẹp lương thiện
—— Quả nhiên là chị gái thần tiên, lặng lẽ hóa giải được thế cục
—— Đầu nhập vào Tô Tinh Dã đi! Đầu nhập vào sẽ không thiệt thòi đâu
——Đột nhiên tôi hiểu tại sao nhiều người thích cô ấy như vậy rồi
Ngô Mẫn Chi và Lý Phi thật sự là hai người có tính cách trái ngược nhau. So với Lý Phi, Ngô Mẫn Chi hoạt bát hơn một ít. Lý Phi điềm tĩnh hơn, đương nhiên có thể lược bỏ phần điềm tĩnh này khi chị ấy chống đối với Ngô Mẫn Chi.
Tô Tinh Dã từ tốn còn Ngô Mẫn Chi sôi nổi nên thỉnh thoảng chị sẽ chủ động bắt chuyện với Tô Tinh Dã, vì vậy người sáng suốt đều có thể nhìn ra mối quan hệ giữa Tô Tinh Dã và Ngô Mẫn Chi thân thiết hơn Lý Phi một chút, thế nhưng nếu bạn nói Tô Tinh Dã và Lý Phi có mối quan hệ không tốt thì hoàn toàn không đúng lắm vì hai người chung đụng vô cùng tự nhiên và hài hòa, vậy chỉ có thể nói ba người đã hình thành nên ba kiểu giao tiếp khác nhau mà thôi.
Nếu khi chỉ có Ngô Mẫn Chi và Lý Phi, nhiệt độ xung quanh sẽ tự động giảm xuống mười độ, họ âm thầm battle, chỉ ước dùng ánh mắt để gi3t ch3t đối phương nhưng chỉ cần Tô Tinh Dã vừa xuất hiện, tảng băng đó lập tức nứt toạc, lần nào khán giả cũng cực kỳ thích xem cảnh tiêu chuẩn kép này, còn Tô Tinh Dã đã thật sự trở thành con cưng của tổ Chương trình danh xứng với thực.
Tô Tinh Dã vừa ra ngoài gọi điện thoại cho Tiểu Thuần, vì cô nhận được vài pb mà cô đặt mua hai tháng trước đang được giao đến rồi, nên đành nhờ Tiểu Thuần qua đó lấy giúp cô. Vừa vào phòng, cô đã nhận ra có gì đó không ổn, thường ngày nếu không có chuyện gì thì độ ấm trong phòng rất bình thường, còn nếu có chuyện gì đó liên quan đến cô thì quá lắm cũng giảm xuống năm độ thôi, nhưng hôm nay cô vừa vào phòng chợt cảm thấy nhiệt độ đã giảm mạnh xuống 20 độ rồi.
Cô nhìn xung quanh hai cô kia rồi mím môi, lặng lẽ cầm quần áo chuẩn bị đi tắm nhưng chưa kịp di chuyển thì đã nghe Ngô Mẫn Chi gọi cô: “Tinh Dã?”
Tô Tinh Dã nhìn qua cô ấy: “Vâng ạ? Sao thế chị?”
“Em nói cho cô ấy biết, bảo cô ấy sáng mai không được đụng đến dưa muối chị mang đến.”
“... Hả?” Còn chưa kịp phản ứng, cô đã nghe Lý Phi gọi lại từ phía đối diện.
“Tinh Dã, em nói cho cô ấy biết, ngày mai cô ấy không được đụng đến cà phê chị mang đến.”
“Tinh Dã, em nói cho cô ấy biết, chị chẳng thèm cà phê của cô ấy đâu, tự chị đi mua.”
“Em nói cho cô ấy biết, chị cũng chẳng lạ gì dưa muối của cô ấy, không phải dưa muối dở ẹc thôi sao, làm như quý hóa lắm không bằng.”
“Em nói cho cô ấy biết, ngoài miệng nói dưa muối dở ẹc, mà lúc nào cũng ăn lẹ nhất!”
“Em nói cho cô ấy biết...”
“Em nói cho cô ấy biết...”
“...”
Tô Tinh Dã “???” Chẳng lẽ không phải hai chị đang ở chung một phòng sao?
—— Ha ha ha ha ha ha ha ha tôi không được rồi! Mẹ nó ơi buồn cười chết mất thôi!
—— Cứu mạng với ha ha cầu xin hai chị bỏ qua cho chị Tinh Tinh bé nhỏ của bọn em đi
—— Điệu bộ muốn nói lại thôi luống ca luống cuống của Tinh Tinh quá khôi hài rồi
—— Hai cô này không phải kẻ thù truyền kiếp sao? Sao đột nhiên lại đáng yêu vậy hả?
—— Đột nhiên cảm thấy Ngô Mẫn Chi và Lý Phi khá ăn ý là sao ấy nhở?
—— Ngỗng con ơi, con ngoan mau đi tắm đi ha ha ha ha ha tôi thật sự không muốn cười đâu
—— Tôi là Mãn Thiên Tinh, tôi cũng không muốn cười đâu nhưng tôi không biết tại sao mình lại bộc phát một tràng cười cấp mười độ richter thế này nữa
Thành thật mà nói, Tô Tinh Dã thật sự chưa từng trải qua chuyện thế này bao giờ, từ nhỏ đến lớn, cô không có nhiều bạn bè lắm, hơn nữa lại càng không có chuyện tương tự xảy đến với cô. Tuy vậy mấy ngày nay, chuyện kiểu này xảy ra quá nhiều, chỉ cần một người gọi cô thì người kia chắc chắn cũng kêu cô lại, cô đi bên này thì bên kia ho khan, cô qua bên nọ thì bên này ho khan, cứ thế trong phút chốc cô không biết phải qua bên nào trước nữa.
Phải nói trước mùa bốn là ấm áp chữa lành, sau mùa bốn đúng thật đã khắc họa chân thực nên hình ảnh tôi và các bạn, ba cô gái đã bao thầu hết sự tấu hài của Chương trình rồi làm dân mạng cười đến mức ná thở. Người có thể khiến Tô Tinh Dã lộ nét mặt sụp đổ như vậy thực sự chỉ có hai cô gái này mà thôi. Mỗi lần bị hai cô gọi, vẻ mặt của cô lập tức căng thẳng, thật sự chân thật quá thể luôn khiến dân mạng phải nhốn nháo trêu ghẹo họ như thể thấy được chỉnh bản thân mình vậy.
...
Thời gian trôi qua từng ngày, cuối cùng đã tới kỳ cuối cùng, vì ngày mai sẽ phải rời đi nên Ngô Mẫn Chi và Lý Phi cũng biết nể mặt nhau, thật sự hài hòa hiếm thấy. Nửa đêm Tô Tinh Dã hơi khát nước, cô đứng dậy xuống giường uống nước. Vì Ngô Mẫn Chi sợ tối nên họ gắn một chiếc đèn ngủ nhỏ trên cửa, có chiếc đèn ngủ nhỏ này quả là khá thuận tiện, tuy vậy khi cô uống nước xong chợt để ý thấy trên giường của Lý Phi trống không.
Suy nghĩ một lát, cô mặc áo khoác ra khỏi phòng. Ra ngoài thấy lầu dưới sáng đèn và mơ hồ nghe được tiếng Lý Phi đang gọi điện thoại ngoài khu quay hình, giọng nói của chị ấy dịu dàng khôn tả, Tô Tinh Dã như nhận ra được điều gì nên toan lặng lẽ quay về ngủ tiếp nhưng khi cô vừa mới xoay người thì đã nghe tiếng Lý Phi vang lên từ lầu dưới: “Tinh Dã?”
Tô Tinh Dã quay lại, hiển nhiên Lý Phi mới vừa nói chuyện điện thoại xong và ra ngoài.
“Sao em lại ra đây?” Lý Phi hỏi.
“Em...”
Lý Phi cười cười: “Không phải em đang lo lắng cho chị chứ?”
Tô Tinh Dã mím môi.
Lý Phi vẫy tay gọi cô: “Tán gẫu một lát không?”
Tô Tinh Dã bọc kín áo khoác và xuống lầu, sau đó hai người ngồi xuống thảm trải sàn ngoài khu quay hình, rồi câu được câu chăng bắt đầu trò chuyện.
“Mấy ngày nay xin lỗi em nha.” Đột nhiên Lý Phi nói.
“Xin lỗi gì ạ?”
“Vì chuyện của chị và Ngô Mẫn Chi làm liên lụy đến em.”
“À, không sao đâu ạ.” Tô Tinh Dã ngẫm nghĩ một lát rồi hỏi: “Chị Phi, thật ra chị không ghét chị Mẫn Chi đúng không?”
Lý Phi hơi khựng lại: “Sao em lại hỏi vậy?”
“Trực giác ạ, em cảm thấy bề ngoài trông hai người có vẻ như rất ghét nhau nhưng trên thực tế lại giống bạn bè hơn, vả lại em cảm thấy chị Mẫn Chi cũng không ghét chị.” Thật ra ngày đầu tiên cô đến đã chú ý tới một chuyện nhỏ.
Lúc chia giường, Ngô Mẫn Chi rõ ràng vừa vào phòng đã nói chuyện rất vui vẻ với cô, lúc ấy chị còn định sẽ ngủ giường phía dưới cô nhưng chị lại đặt đồ ở giường đối diện với cô. Ban đầu cô còn tưởng rằng chỉ là xã giao đóng kịch giữa các ngôi sao nữ với nhau thôi, nhưng sau đó cô lại phát hiện, Ngô Mẫn Chi thật sự chân thành, không hề đóng kịch với cô, vậy tại sao chị còn chọn giường dưới đối diện giường cô.
Ban đầu cô không hiểu, sau đó mới từ từ hiểu được, vì chị rất hiểu chị Lý Phi. Chị Lý Phi không hoạt bát như chị nên khoản giao tiếp cá nhân sẽ khá chậm lụt, nếu chị chọn giường dưới cô thì sẽ vô tình gây ra ý định ngầm rằng họ muốn cô lập Lý Phi, và hiển nhiên chị không muốn làm vậy.
Nói tiếp đến dưa muối của chị Mẫn Chi, lúc ấy chị Mẫn Chi có nói dưa muối của chị do mẹ chị tự ướp, vì thế lúc ăn, tất cả mọi người đều khen ngợi mẹ của chị Mẫn Chi, dù sao chăng nữa nó thật sự rất ngon, trái lại dường như chị Lý Phi đã quen rồi vậy, có thể thấy được đây không phải là lần đầu tiên chị ấy được ăn, nếu thật sự không hợp nhau như nước với lửa thì sao có thể ăn dưa muối mà người lớn nhà đối phương ướp được chứ?
Còn chị Lý Phi mang một bọc cà phê to đến. Cô, thầy Ngô và thầy Kim đều không thích uống cà phê. Theo lý thuyết, trước khi đến, người đại diện của chị ấy chắc chắn đã dặn dò chị ấy về sở thích của hai đàn anh này nhưng chị ấy vẫn mang theo nhiều cà phê đến vậy nhưng bọc cà phê to đùng chị ấy mang đến đều trôi hết vào bụng của chị Mẫn Chi và Đẳng Đẳng, rõ là chị ấy không phải người thích uống, vậy tại sao một người không thích uống cà phê lại mang nhiều cà phê thế chứ?
Các chị rõ ràng rất yêu thương nhau, tuy mấy năm vẫn luôn cạch mặt nhau nhưng chưa thật sự gây ra chuyện lớn gì, nếu ghét nhau thật, dù giới giải trí là một vòng tròn nhưng nếu muốn không gặp thì sẽ không gặp nhau đâu, càng không chịu nhận hợp đồng khi biết rõ đối phương sẽ tham gia.
Lý Phi nghe phân tích của cô xong thì không khỏi bật cười, thật ra chị ấy rất có ấn tượng với Tô Tinh Dã, tuy ngoài lần này ra, họ chưa bao giờ hợp tác với nhau, chị ấy chú ý đến cô cũng vì Thẩm Vọng Tân, vì chị ấy từng có ý với Thẩm Vọng Tân nhưng người ta thật sự rất có chừng mực với chị ấy, một tí cơ hội cũng không cho chị ấy, thế nên tuy sau này chị ấy không thích anh nữa nhưng luôn tò mò người như anh sẽ thích một cô gái thế nào.
Sau khi “Quyền mưu” được phát sóng, chị ấy cũng có theo dõi, phải nói hai người rất ưa nhìn. Chị ấy cũng biết anh luôn không ghép CP, dù gì người đại diện của chị ấy hay người đại diện của anh đều đi theo con đường vững chắc, lúc đó chị ấy không nghĩ họ sẽ ghép CP nhưng sau một loạt chuyện khiến chị ấy phải nghĩ lại, có lẽ Tô Tinh Dã thật sự là một sự tồn tại bất ngờ với Thẩm Vọng Tân.
Nhiều CP của giới giải trí không phải là, lúc hot thì sẽ rất hot nhưng sau khi hết hot cũng mau chóng nguội lạnh. Tuy nhiên hơn hai năm qua, CP của họ vẫn phát triển mạnh trong giới fan, hơn nữa nhiệt độ không hề thuyên giảm, mà còn càng ngày càng nổi tiếng, hiện nay theo thông tin bản thân biết được thì chị ấy phải nói một câu, hai người này chắc chắn là thật! yxcszd!!
- -----oOo------