CHƯƠNG 88
Cảnh tượng trước mắt không ngừng thay đổi, trái tim nhỏ bé của Hoắc Thuỷ Nhi đập đùng đùng, như thể bất cứ lúc nào cũng có thể nhảy ra khỏi cổ họng!
“Cố Đoàn Thuần, tôi vẫn chưa muốn chết… A. A…”
Gió thổi bạt cả tiếng nói của cô, bên tai cô lại vang lên một giọng nói trầm và thiếu kiên nhẫn: “Ồn ào quá, im đi.”
“…”
Hu hu hu, cô cũng muốn câm miệng nhưng hiện tại cô thấy mình khó mà giữ được cái mạng nhỏ này!
Hoắc Thuỷ Nhi vừa tức giận, vừa hoảng sợ quay sang muốn tranh cãi với Cố Đoàn Thuần nhưng vừa quay sang thì nhớ ra Cố Đoàn Thuần đang bịt mắt, cô lại càng thêm khó chịu: “Anh anh anh như vậy mà lái xe, thật sự không có vấn đề gì chứ?”
“Chỉ đường cho tôi đi.”
Cố Đoàn Thuần mất kiên nhẫn nói.
Trên thực tế, hoạt động đua xe gió lốc thế này đối với những cậu ấm biết lái xe từ khi lên mười như họ chỉ là trò mèo mà thôi.
Huống chi, tấm vải đen này vẫn có ánh sáng xuyên qua, với ánh sáng mặt trời và trí nhớ của bản thân, anh hoàn toàn có thể hoàn thành nhiệm vụ của mình một cách hoàn hảo.
“Phía trước… Rẽ trái!”
“Thẳng đi thẳng đi! Phía trước không thể đi tiếp!”
“… Anh lái chậm một chút đi…”
Hoắc Thuỷ Nhi vẫn gào khóc thảm thiết, nhất là khi nhìn thấy xe của Cố Thích Phi đang bám theo sau trong gương chiếu hậu, cô đã hét lên một tiếng, khiến tai của Cố Đoàn Thuần cũng giật nảy lên: “Làm sao vậy?”
“Anh ta sắp vượt qua!” Hoắc Thuỷ Nhi lo lắng nói lắp bắp: “Cố, Cố Thích Phi cách chúng ta chưa đầy 20 mét về phía bên phải phía sau…”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!