"Không phải anh đã nhìn thấy rồi sao, em đang nói chuyện với Mộ Long" Hoắc Thủy Nhi vô tội nói.
"Em biết, anh không phải hỏi cái này." Cố Đoàn Thuần híp mắt lại, gương mặt toát lên vẻ lạnh lùng, khiến người ta sợ hãi. Tất nhiên, Hoắc Thủy Nhi không muốn chạm vào vảy ngược của anh, đắc tội Cố Đoàn Thuần không có lợi gì cho cô cả.
"Em xin nghỉ việc rồi" Hoắc Thủy Nhi bình tĩnh giải thích: "Em cảm thấy công việc ở tập đoàn Đế Quốc không thích hợp với em, nên bây giờ em đã quyết định sẽ làm việc cùng Mộ Long rồi.
"Hoắc Thủy Nhi, em biết mình đang nói gì không?"
Sự tức giận của Cố Đoàn Thuần đã bốc cao ngút trời, đôi mắt biến đổi liên tục, nhìn cô chằm chằm.
Hoắc Thủy Nhi không khỏi rùng mình một cái, nhưng vẫn tỏ vẻ ung dung nở nụ cười, cô đương nhiên biết mình đang làm cái gì, cô chỉ không làm theo kịch bản Cố Đoàn Thuần cho mình mà thôi: "Cố Đoàn Thuần, anh không cảm nhận được niềm vui của em sao? Vợ anh sắp được làm công việc mình thích rồi"
Câu “vợ” của cô khiến Cố Đoàn Thuần hơi sửng sốt.
Dường như có cảm giác khác thường bắt đầu lan ra ở trong lòng... đúng vậy, Hoắc Thủy Nhi là vợ anh, vợ chồng vốn bình đẳng, sao anh lại có thể hạn chế tự do của cô chứ. Nhưng mà: "Nếu như vợ anh rời khỏi anh để như chim liền cánh như cây liền cành với người đàn ông khác thì anh không đồng ý."
Như chim liền cánh, như cây liền cành?
Nụ cười nơi khóe miệng của Hoắc Thủy Nhi cứng lại, cô không hiểu lắm tại sao Cố Đoàn Thuần cứ bám lấy điều này, không để cho mình và Mộ Long ở cùng nhau, chẳng lẽ anh ghen ư?
"Cố Đoàn Thuần, không phải anh đang ghen chứ?"
"Không đời nào! Ha ha, tại sao anh phải ghen chứ?"
"Vậy anh đỏ mặt làm gì?"
Hoắc Thủy Nhi giống như phát hiện đại lục mới, chăm chú quan sát Cố Đoàn Thuần một lượt, Cố Đoàn Thuần không nhịn được đẩy cô ra, Hoắc Thủy Nhi không lường trước được động tác của anh, ánh mắt lóe lên vẻ tổn thương, nhanh chóng được Mộ Long ôm lấy, Mộ Long nhìn bọn họ, sắc mặt cũng không được tốt lắm: "Chúng tôi còn có việc, tạm thời đi trước. Ông già, ngày khác gặp nhé"
Nói xong, Mộ Long không nói gì, nắm lấy Hoắc Thủy Nhi định đi ngay.
"Hoắc Thủy Nhi, em đứng lại đó cho anh"
Âm thanh của Cố Đoàn Thuần từ phía sau truyền đến, khiến Hoắc Thủy Nhi hơi do dự.
Mấy ngày nay, Cổ Đoàn Thuần luôn trong nóng ngoài lạnh, dù anh không nói, nhưng cô gần như có thể cảm nhận được anh quan tâm mình. Huống hồ, buổi sáng Cố Đoàn Thuần mới giúp mình, khiến Cố Hàn Tình xin lỗi, bây giờ cô...
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!