“Nếu chị không đồng ý, giờ tôi sẽ đi in đơn xin từ chức rồi mang tới cho chị. Hoắc Thủy Nhi mỉm cười, cô nhất định phải từ chức, lần này cô sẽ không từ bỏ.
“Hoắc Thủy Nhi!”
Chị Đan hoàn toàn không ngờ Hoắc Thủy Nhi lại cứng rắn như vậy, cảm thấy hơi nhức đầu, nói: “Sao cô lại muốn từ chức? Cô là vợ tổng giám đốc, huống hồ đãi ngộ của tập đoàn Đế Quốc tốt như vậy, cô còn có thể tìm được công việc tốt hơn nơi này ư?” Mặc dù Hoắc Thủy Nhi đã có Cố Đoàn Thuần ở bên rồi, nên chẳng hề sợ thiếu tiền.
Nhưng qua mấy ngày tiếp xúc, chị Đan có thể phát hiện Hoắc Thủy Nhi không phải là người dựa dẫm vào đàn ông, mà tính cách cô ấy cực kỳ độc lập, mạnh mẽ. “Nếu là vì chuyện tôi không bảo vệ cô trong vụ ăn cắp lần trước, thì cho tôi xin lỗi. Chuyện đó đã điều tra rõ ràng rồi, chỉ là hiểu lầm.
Giờ nhân viên liên quan đến vụ án đều đã bị công ty sa thải, sao Hoắc Thủy Nhi vẫn cố chấp như vậy?
Chị Đan cũng bị khó xử rồi.
“Không phải là vì chuyện đó.” Hoắc Thủy Nhi quyết định không giấu chị Đan nữa: “Chỉ là tôi không thích công việc này mà thôi, giờ tôi đã tìm được công việc mà mình muốn
làm rồi”
“.” Trong lòng chị Đan không khỏi khinh thường.
Đường đường là vợ tổng giám đốc tập đoàn Đế Quốc, có thể ở nhà chơi bài chăm hoa, sống như bà hoàng, nhưng Hoắc Thủy Nhi ở trước mặt lại nói cô ấy đã tìm được công việc mình thích rồi.
Có công việc nào đáng để thích không?
Ước mơ của bọn cô là không phải đi làm.
Chị Đan thật sự khuyên không nổi, đợi Hoắc Thủy Nhi đi rồi, cô đành phải gọi cho Cố Đoàn Thuần, để nói rõ tình huống. Cúp máy xong, sắc mặt anh đã tái mét.
Anh đã nhắc đi nhắc lại mấy lần, không cho phép Hoắc Thủy Nhi đi tìm Mộ Long, nhưng cô không nghe.
“Tổng giám đốc, giờ chúng ta phải làm thế nào?” Chị Đan hỏi.
Nghe thấy giọng nói hơi sốt sắng ở đầu bên kia, Cố Đoàn Thuần mới nghiến răng nói: “Cô cứ để cô ấy đi đi..”
Chết tiệt....
Cố Đoàn Thuần híp mắt, cả người tỏa ra hơi thở lạnh lẽo, ngay cả Chu Loan vừa mới đi vào cũng bị dọa sợ, Cổ Đoàn Thuần lạnh lùng liếc nhìn anh ta: “Cậu có chuyện gì?” “À, tổng giám đốc, ông cụ Trình đến rồi”
“Cái gì?”
“Ông ấy đang ở phòng tiếp khách..” Chu Loan lúng túng nói. Thật ra anh hơi sợ ông cụ Trình, dù gì trông ông ta cũng rất nghiêm túc.
Cố Đoàn Thuần hơi nghi ngờ, không biết thầy mình tới đây để làm gì?
Chẳng phải bọn họ mới gặp mặt hôm qua ư?
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!