Hoắc Thủy Nhi không cho rằng Cố Đoàn Thuần sẽ thật sự để cô xử lí Thẩm Quân, chắc là anh chỉ muốn cô xả giận mà thôi.
Nhắc đến Thẩm Quân, sắc mặt anh lại trầm xuống, sai người lấy một bình trà nóng tới, chậm rãi đổ đầy vào cốc, rồi đưa cho Hoắc Thủy Nhi: “Cậu ta để ý gương mặt của mình nhất, cô biết nên làm thế nào rồi đó.
Cốc trà trong tay vẫn còn đang bốc hơi nóng, Cố Đoàn Thuần thậm chí còn nắm cổ tay Hoắc Thủy Nhi, Hoắc Thủy Nhi sợ hãi, không dám tin nhìn Cố Đoàn Thuần. “Anh muốn tôi hất nước nóng lên mặt anh ta?"
Hoắc Thủy Nhi nhìn Thẩm Quân, anh ta đã sợ hãi đến trắng bệch mặt, loạng choạng ngồi dưới đất không dám tin nhìn hai người họ, chỉ sợ Hoắc Thủy Nhi sẽ thật sự hất nước lên người anh ta.
Nếu gương mặt này bị hủy, sau này anh ta phải sống thế nào? Sau này nào còn cô gái nào chịu theo anh ta nữa?
“Cậu ta đã làm sai, phải trả giá.” Cố Đoàn Thuần nói một cách đơn giản.
Về phía anh, nếu không phải sợ Hoắc Thủy Nhi sẽ thấy sợ hãi, bây giờ thứ trên tay cô chắc đã là axit sunfuric rồi, dám bắt cóc người phụ nữ của anh, không muốn sống nữa à.
Bàn tay cầm cốc trà của Hoắc Thủy Nhi ngập ngừng một lúc, sắc mặt vô cùng rối rắm.
Cô thật sự rất ghét việc Thẩm Quân đã ức hiếp mình, nhất là ngày hôm qua cô đã vô cùng sợ hãi, nhưng bây giờ làm như vậy...
“Thủy Nhi, nếu cô vẫn cứ yếu đuối mãi, bọn họ sẽ cảm thấy cô dễ bắt nạt.
Lần đầu tiên Cố Đoàn Thuần nói chuyện với Hoắc Thủy Nhi dịu dàng đến vậy, có lẽ là do những lời nói thì thầm hôm qua lúc hai người triền miên, khiến anh vô thức coi Hoắc Thủy Nhi là vật sở hữu của mình. Mà người của Cố Đoàn Thuần anh không thể bị người khác bắt nạt được.
Cố Đoàn Thuần biết thay đổi Hoắc Thủy Nhi trong giây lát có chút khó khăn, anh nắm chặt tay Hoắc Thủy Nhi, đưa cô bước đến trước mặt Thẩm Quân, dịu dàng nói: “Nhằm mắt lại”
Cô không muốn làm, anh cũng muốn cô phải làm.
Giọng nói của Cố Đoàn Thuần giống như có ma lực, Hoắc Thủy Nhi do dự một lúc, rất nhanh đã nghe theo lời anh nhắm mắt lại, đứng bên cạnh Cố Đoàn Thuần, ngửi mùi bạc hà nhàn nhạt trên người anh, cô cảm thấy rất an tâm.
"Aaaaaaaa...
Hoắc Thủy Nhi chỉ cảm thấy tay của cô bị người khác điều khiển, ngay sau đó liền nghe thấy tiếng kêu thảm thiết như tiếng lợn bị cắt tiết, cô mở mắt ra thì liền thấy Thẩm Quân ôm mặt mình kêu gào, mặt anh ta sưng đỏ một vùng, nước thuận theo cằm anh ta mà chảy xuống.
Hoắc Thủy Nhi sợ hãi, cốc trà rơi xuống đất “keng” một tiếng.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!