Hoắc Thủy Nhi sốt ruột ngồi trên ghế sofa trong phòng khách, tâm trạng vô cùng phức tạp.
Mặt dây chuyền là tín vật duy nhất bà nội để lại cho cô, nếu làm mất, cho dù sau này có tìm lại được người thân, nhưng cô cũng không thể nào chứng minh được thân phận của mình.
Cô cầm bút chì vẽ nguệch ngoạc trên giấy nháp, vốn định vẽ mặt dây chuyền, nhưng cứ vẽ rồi lại vẽ thành Cổ Đoàn Thuần.
“Vào đi!”
Ngoài cửa đột nhiên truyền đến một loạt những tiếng ồn ào, Cổ Đoàn Thuần giật mình, vội đứng dậy, liền nhìn thấy Thẩm Quân đang loạng choạng đi vào, phía sau còn có
Chu Loan.
Hoắc Thủy Nhi vô thức lùi về sau một bước, thấy Thẩm Quân thì có chút cảnh giác và lo lắng, nhưng lại ngoài ý muốn thấy được, sao mặt Thẩm Quân lại sưng phù, xanh xanh tím tím thế kia?
“Mợ, mợ Cổ, xin lỗi! Là tôi khốn nạn, tôi không nên giả vờ làm người của Cục điều tra tội phạm kinh tế ức hiếp cô, càng không nên làm cô ngất đi, tôi sai rồi. Thẩm Quân bị Chu Loan đè dưới đất, khó khăn nói ra những lời này.
Sắc mặt anh ta đỏ bừng, bảo anh ta nói xin lỗi còn không bằng giết anh ta đi.
Nhưng Cố Đoàn Thuần lỗi gia đình của Thẩm Quân ra để uy hiếp anh ta, anh ta không thể không nghe theo.
Anh ta là cậu chủ nhỏ của nhà họ Thẩm, sự kiêu ngạo được hình thành từ bé đã khiến anh ta không muốn cúi đầu, nhưng anh ta lại không dám lấy tương lai của nhà họ Thẩm ra để đánh cược, nếu không anh ta sẽ chết không chỗ chôn thân.
“Là Cổ Đoàn Thuần bảo anh tới sao?” Lúc này Hoắc Thủy Nhi đã bình tĩnh lại.
Có Chu Loan ở đây, Hoắc Thủy Nhi cũng không sợ Thẩm Quân sẽ làm gì cô cả.
“Mợ chủ, tổng giám đốc Cố đi tìm đồ của cô rồi, còn về việc xử lí Thẩm Quân như thế nào, giao cả cho cô đấy” Chu Loan giải thích.
Ban nãy ra khỏi biệt thự của Cố Hàn Tình, Cố Đoàn Thuần bảo anh ta đưa Thẩm Quân trở về, chỉ nói để Hoắc Thủy Nhi quyết định là được, còn về Cố Đoàn Thuần, anh cần phải “đưa” Cố Hàn Tình về nhà họ Cố.
Cố Hàn Tình làm ra loại chuyện này, tuy nói cô ta là em gái của anh ta trên danh nghĩa, nhưng Cố Đoàn Thuần cũng sẽ không bỏ qua như vậy đâu.
Hoắc Thủy Nhi nhìn thấy dáng vẻ này của Thẩm Quân, trong lòng không cảm thấy vui mừng, mà lại rất phức tạp.
Người có tiền như bọn họ có thể làm bừa đến mức này sao?
“Thả anh ta đi.” Hoắc Thủy Nhi nói.
Cô và Thẩm Quân vốn không có thù oán, anh ta cũng là người bị Cố Hàn Tình lợi dụng, nên kẻ thù của cô chính là Cố Hàn Tình, cho dù có trút giận lên người Cố Hàn Tình thì cũng vô dụng. Huống chi, từ nhỏ Hoắc Thủy Nhi đã biết mọi nỗi khổ sở trong cuộc sống này, cô cũng không phải người vô lí không biết khoan dung.
“Thả anh ta? Mợ chủ, nhưng mà.”
Chu Loan vội nói, Cố Đoàn Thuần đã dặn dò rồi, nhất định phải khiến anh ta nhận quả báo!
Hoắc Thủy Nhi lại gật đầu một lần nữa, lúc Chu Loan do dự không quyết, bên ngoài lại truyền đến tiếng động cơ, ngay sau đó Cố Đoàn Thuần bước từ trên xe xuống, nhìn thấy cảnh tượng này, anh đi thẳng đến bên Hoắc Thủy Nhi.
“Tìm được mặt dây chuyền của tôi chưa?” Hoắc Thủy Nhi vui mừng hỏi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!