Xe lao nhanh về phía trước.
Nhìn Hoắc Thủy Nhi mê man trong lòng mình, mắt Cố Đoàn Thuần dần sâu thẳm, anh luôn nhíu mày, nếu không phải lúc nãy anh bảo vệ sĩ chặn những phóng viên kia ở bên ngoài, thì bọn họ hoàn toàn không bỏ qua cơ hội dò hỏi này.
Anh không dám nghĩ, nếu mình tới trễ một tý...
“Hoắc Thủy Nhi, sao em lại ngốc như vậy?”
Ngốc đến nỗi đi theo bọn họ ngay, trong lòng Cố Đoàn Thuần thật sự vừa bất đắc dĩ vừa tức giận. Anh vươn tay vuốt ve gò má Hoắc Thủy Nhi, như tác phẩm nghệ thuật quý giá dễ vỡ, tài xế ngồi ghế trước thấy thế, cũng đau lòng hít sâu một hơi.
Mặc dù khi nãy anh ta không bước vào, nhưng nhìn từ bên ngoài cũng biết tình huống bên trong, lần này e rằng bà chủ...
Haizz.
Lúc Cố Đoàn Thuần bế Hoắc Thủy Nhi xuống xe, thì Chu Loan đã giải quyết xong Thẩm Quân, anh liếc nhìn Chu Loan đang đứng ở cửa biệt thự, rồi nói một câu: “Cậu hãy giữ người lại, tôi không muốn cậu ta chết dễ dàng như thế. Nghĩa bóng là cậu nhất định phải giày vò một trận.
“Vâng.”
Cố Đoàn Thuần gật đầu, rồi bế Hoắc Thủy Nhi về phòng, chân trời vẫn sáng rực, anh hơi đau lòng nhìn Hoắc Thủy Nhi đang nhíu chặt này, trong lòng không nói ra được cảm xúc gì.
Anh nhẹ nhàng đặt cô xuống giường, nhưng lúc này Hoắc Thủy Nhi bỗng mở mắt ra, cô hơi mơ màng nhìn người ở trước mặt mình, như không dám tin mình đang ở trong lòng Cố Đoàn Thuần.
110
Cuối cùng anh cũng tới cứu cô rồi ư?
Giống như mấy lần trước...
“Cố Đoàn Thuần..”
Cố Đoàn Thuần định đặt cô xuống giường, nhưng Hoắc Thủy Nhi còn chưa chạm vào thành giường, đã chủ động vươn tay ôm cổ anh, cô cũng không biết hành động vô thức này là gì, nhưng chỉ cần nhớ lại căn phòng nhỏ tối tăm đó, cô lại không muốn buông tay.
“Tôi ở đây” Cố Đoàn Thuần cảm nhận được người ở trong lòng hơi run rẩy, trong lòng bỗng nghĩ mà sợ.
Nếu anh không tới kịp, có phải Hoắc Thủy Nhi sẽ bị ức hiếp đúng không? Chết tiệt, anh tuyệt đối không bỏ qua cho kẻ chủ mưu lần này.
Hoắc Thủy Nhi nghe thấy giọng nói quen thuộc, mới ló đầu ra khỏi ngực Cố Đoàn Thuần, lúc này gương mặt trắng nõn động lòng người đang đầm đìa nước mắt, có thể thấy cô thật sự sợ rồi.
Cô chỉ là cô gái tầm 20 tuổi, đã khi nào chứng kiến cảnh tượng này...
Nhất là lúc này đang trốn trong lòng Cố Đoàn Thuần, Hoắc Thủy Nhi chỉ cảm thấy cực kỳ ấm áp, nên không muốn ra khỏi ngực anh.