- Em dám hẹn họ sau lưng tôi sao hả Acacia?
Bạch Âm chưa kịp đem Tiểu Quân đi trốn thì bị Trần Bách Ngôn bắt tại trận.
" Rầm "
- Này, bỏ ngay cái thái độ vô duyên đó nha tên tâm thần. Anh là cái quần què gì mà nghiêm cấm tôi gặp mặt trai trẻ?
Cô đập bàn đứng dậy chuẩn bị đấu chiến với hắn.
- Lại là cậu lần trước đúng không?
Trần Bách Ngôn nhíu mày nhìn Vũ Hàn trạng thái vẫn bình tĩnh.
- Sao, chú thích ý kiến gì?
Tiểu Quân thay anh trả lời câu hỏi của hắn.
" Thằng bé gặp ở Paramount party room đây mà. "
- Chủ tịch Trần thân mến tôi xin được phép nhắc nhẹ cho anh biết quan hệ giữa tôi và anh chỉ là hợp tác. Anh đừng có mà vượt quá ranh giới đó.
Bạch Âm chen ngang.
- Đèn đỏ tôi còn dám vượt, mấy cái ranh giới xàm xàm mà em nói ngăn cản được tôi chắc. Hợp tác nó không chỉ mang ý nghĩa làm ăn thôi đâu. Chúng ta còn có thể ký hợp đồng trên giường.
Trần Bách Ngôn đáp trả.
" Cmn, không dạy dỗ hắn một trận thì mày không đáng để sinh ra. "
Ước gì bây giờ Mộ Manh Manh xuất hiện tại đây thì tốt biết mấy. Cái tên đàn ông Trần Bách Ngôn mặt dày vô liêm sỉ này chắc chắn sẽ không đơn giản buông tha Bạch Âm đâu. Hắn tưởng cô chấp nhận trở thành bạn gái nên mới lên giọng chất vấn. Làm như bắt ngoại tình cô vậy đó. Trần Bách Ngôn chưa công khai theo đuổi Bạch Âm nên hắn chỉ có thể chấp nhận sự cố cô bắn tim đưa tình với người khác. Bạch Dương Quân chăm chú quan sát kỹ càng từng biểu cảm trên gương mặt hắn.
Ánh mắt tràn đầy sự ghen tuông thể hiện rõ ràng. Đôi bàn tay siết chặt lại hành động của việc không hài lòng. Bị Tiểu Quân nhìn chằm chằm từ đầu đến cuối Trần Bách Ngôn có chút giật mình. Thằng bé này rốt cuộc là ai? Tuổi cũng tầm bằng Pha Lê nhưng chiều cao thì hơn con gái hắn. Bạch Âm không muốn Trần Bách Ngôn nhận ra con trai ruột cô liền bế Tiểu Quân đem sang cho Vũ Hàn. Thằng bé không chịu vùng vẫy nhảy thẳng lên bàn đưa chân đá hết thức ăn đổ xuống đất.
Nếu Tiểu Quân đoán không sai thì đây là tên biến thái xấu xa to gan bắt nạt mẹ Bạch Âm. Và cũng chính là người đàn ông đã cắn mẹ nhóc. Trần Bách Ngôn sắp đối diện tình huống coi bộ không được ổn lắm. Cô cắn móng tay sốt suột lo lắng giật giật áo Vũ Hàn bên cạnh. Đương nhiên anh nhìn ra sự hấp tấp của Bạch Âm. Trần Bách Ngôn tạm thời không tính toán với Vũ Hàn nữa. Hắn bắt đầu dồn sự chú ý đổ vào người Tiểu Quân. Thằng bé đối diện có một điểm rất giống hắn khi còn nhỏ.
- M
- Á trời má ơi, mẹ con đang chờ con ở nhà đấy hahaha. Để dì nhờ chú Vũ Hàn lái xe chở về nhé cục cưng.
Bạch Âm ngượng cười kịp thời bịp miệng Tiểu Quân suýt bắn ra chữ " mẹ ".
" Mô Phật! "
- Em để cho thằng bé nói chứ?
Trần Bách Ngôn tự nhiên thấy không vui.
- Anh im miệng đi tên lắm lời đáng ghét khó ưa kia. Có biết Mộ Manh Manh của anh mới đánh tôi không? Người phụ nữ điên điên khùng khùng đó y chang anh vậy chủ tịch Trần. Nhìn xứng đôi lắm đấy nha nha nha! Ghen tị ghê!
- Tôi không có bất cứ mối quan hệ nào với cô ta. Cấm em không được phép nói thế nữa Bạch Âm. Nếu không tôi sẽ...
- Hủy hợp đồng ư? Ok, hủy luôn càng sướng. Dù sao tôi cũng không hề muốn trở thành người mẫu đại diện tập đoàn ZEUS.
Cô vênh mặt thách thức.
- Chết tiệt, em nói muốn hủy là hủy sao? Số tiền bồi thường hợp đồng em nhắm đền nổi không Acacia? Đây là một hợp đồng mang giá trị lớn đấy.
Trần Bách Ngôn phản đối.
- Bồi thường bao nhiêu anh mau nói đi. Tiền thì tôi không thiếu nên tôi chẳng sợ. Với lại tôi mới là người chịu thiệt thòi, anh lo cái gì.
- Em...
Hắn cứng họng.
Tiểu Quân hầm hực khó chịu khi bị hai người ném ra rìa. Thằng bé muốn biết nguyên nhân vì sao Bạch Âm không cho nhóc gọi tên mẹ. Vũ Hàn phải nhanh chóng đưa Tiểu Quân tránh mặt Trần Bách Ngôn. Thằng bé bĩu môi thái độ tức giận nhào đến cắn mạnh vào cổ hắn như ma cà rồng. Bạch Âm kinh ngạc không kịp ngăn cản chỉ đành đứng nhìn con trai. Trần Bách Ngôn không có ý định đẩy Tiểu Quân ngược lại còn cười lớn. Thằng nhóc con này cứ tạo cảm giác quen thuộc khi hắn tiếp cận gần. Lần trước tình cờ gặp nhau ở Paramount party room Trần Bách Ngôn bị ấn tượng sâu sắc bởi tính cách bản lĩnh dám một mình xông vào quán bar nguy hiểm của Tiểu Quân. Bạch Âm bên ngoài không ngừng lo lắng nhưng bên trong lại cổ vũ con trai cắn hắn nhiệt tình.
- Con ơi đừng cắn nữa.
Thư ký Han không biết xuất hiện từ khi nào liền giải cứu chủ tịch đáng kính của mình.
- Làm cái gì thế, để thằng bé tiếp tục cắn tôi.
Trần Bách Ngôn lườm anh.
- Chú dám đẩy tôi có phải muốn bị thiêu sống không?
Thư ký Han:...
"???? "
- Hahaha, xin lỗi chủ tịch Trần nha con nít nó hiếu động vậy đó. Thư ký Han anh đừng quan tâm và thông cảm nhé!
Bạch Âm kéo Tiểu Quân về phía cô ôm vào lòng vuốt nhẹ lưng nhóc.
- Thú vị thật đấy! Thằng bé hành động y hệt tôi lúc 5 - 6 tuổi. Mặc dù còn nhỏ nhưng không hề dễ dàng bị người khác ức hiếp. Trẻ con thông minh bây giờ phát triển trong môi trường đầy đủ điều kiện tốt, ba mẹ nên đáng hi vọng.
Trần Bách Ngôn sờ cằm nhận xét.
- Chủ tịch à, thậm chí còn có nét giống ngài luôn đó.
Thư ký Han ghé sát tai hắn thầm thì.
- Thật sao?
Hắn nãy giờ không để ý ngoại hình Tiểu Quân.
Bạch Âm cảm giác Trần Bách Ngôn có gì đó không đúng. Cô ẵm Bạch Dương Quân đi khỏi quán nước. Nhất định không thể để hắn phát hiện sự thật năm xưa cô lén sinh con trai. Trần Bách Ngôn chắc chắn đã nắm bắt được không ít thông tin của cô nhờ thám tử rồi. Vẫn còn một số chuyện mà hắn chưa biết nhưng trước sau gì cũng lộ tẩy. Hình như, Bạch Âm càng tránh thì hắn càng nghi ngờ thì phải. Nếu cứ để mọi chuyện diễn ra tự nhiên thì không thể lườm trước hậu quả. Thế giới trả thù của cô rất đáng sợ và điều quan trọng Bạch Âm không muốn để người thân bên cạnh mình bị ảnh hưởng. Bọn họ là nguồn động lực duy nhất giúp cô mạnh mẽ. Sống trong lòng căm hận kẻ nhẫn tâm giết chết mẹ em gái thật không dễ dàng. Thỉnh thoảng nhắm mắt ngủ đều mơ thấy ác mộng, thức tỉnh thì không ngừng khóc.
- Con trai yêu, người đàn ông đó con không được lại gần.
Bạch Âm vừa đi vừa dịu dàng dặn dò.
- Vâng.
Tiểu Quân gật đầu.
Thằng bé vùi khuôn mặt nhỏ nhắn vào mái tóc hương hoa hồng hít thở.
- Nhưng mẹ à, con muốn thiêu sống chú ta.
" Mình lúc về nước có gặp chú ấy tại sân bay cứ tưởng chú đẹp trai là người tốt nên còn chủ động xin số điện thoại liên lạc. Nhưng không ngờ chú ấy dám cắn mẹ mà không có sự cho phép của mình. "
- Lạy trời, không được đâu cục cưng.