Sau đó, cô nằm thẳng trên giường không nhúc. nhích, giống như một pho tượng, càng giống một người gỗ hơn.
Trong đôi mắt u tối của Quyền Giản Li xẹt qua ánh sáng bất ngờ, nhìn người phụ nữ trên giường. với ánh mắt khó hiểu.
Ánh trăng chiếu lên người cô, tản mát ra một tầng sáng bạc nhàn nhạt.
Giống như tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời nhất thế gian vậy, đẹp đến mức khiến người ta không đành lòng khinh nhờn.
Lại như mang theo một sức quyến rũ thần bí nào đó, hấp dẫn Quyền Giản Li chậm rãi tới gần từng bước.
Anh từ trên cao nhìn xuống cơ thể đẹp đẽ kia, hai đầu mày nhíu lại tỏ vẻ không vui.
“Lâm Mặc Ca, chẳng lẽ đây chính là chủ động, bò lên giường của anh mà em hiểu à? Hay là nói... Em vốn không hiểu lấy lòng đàn ông là thế nào?”
Sự chế giễu này khiến khuôn mặt nhỏ nhắn. của Lâm Mặc Ca đỏ bừng ngay tức khắc.
Đúng là cô không biết làm thế nào mới xem là lấy lòng.
Mặc dù Lâm Mặc Ca đã làm mẹ nhưng kinh nghiệm cũng chỉ có cái đêm năm năm về trước. Ngoài ra, cô chẳng hề làm chuyện đó với bất cứ người đàn ông nào.
Lâm Mặc Ca cảm nhận được bầu không khí càng lúc càng lạnh lẽo, cuối cùng lấy dũng khí ngồi dậy bằng tư thế quỳ.
Đầu ngón tay run rẩy của cô xuyên qua không khí, cởi từng chiếc cúc trên áo sơ mi của anh ra.
Làn da bánh mật lộ ra ngoài, cơ ngực cường. tráng, eo rắn chắc khiến tỉnh thần của cô càng. căng thẳng hơn.
'Vóc người của người đàn ông này luôn khiến cô nuốt nước miếng, dù có nhìn đi nhìn lại nhiều lần.
Sau đó, cái dây thắt lưng quý báu kia cũng bị Lâm Mặc Ca thô lỗ cởi ra ném sang một bên.
Lúc quần tây được cởi ra, những vết thương chồng đống lộ ra, tim cô cũng run rẩy theo.
Vết thương dữ tợn chính là minh chứng tốt nhất cho tình yêu mà Quyền Giản Li đành cho Bạch Nhược Tuyết nhỉ?
Nếu như không yêu thì sao lại mang tính mạng của mình ra đặt cược để cứu cô ta? Lúc xảy. ra tai nạn xe, lựa chọn trong nháy mắt chính là vách ngăn giữa sự sống và cái chết.
Thế mà, Quyển Giản Li lại lựa chọn bảo vệ người phụ nữ kia trong thời khắc sấm vang chớp khiến bản thân chịu cú va chạm kịch.
Sự yêu thương và bảo vệ theo bản năng này. mơ hồ khiến Lâm Mặc Ca cảm thấy đố ky.
Cô đưa tay chạm tới lớp vải mỏng nhất kia, chần chờ trong chớp mắt, ngón tay càng run ác liệt hơn.
Sau đó, Lâm Mặc Ca căn răng, nhắm mắt lại, giật tầng vải kia xuống, xấu hổ tới mức không thể nào mở nổi mắt nhìn chỗ kia.
Cảnh tượng này chỉ mới tưởng tượng đã khiến cô đỏ mặt, tim đập nhanh.
Dường như sự thô lỗ của Lâm Mặc Ca đã khiến Quyền Giản Li bất mãn, kêu lên một tiếng đau đớn: “Đâu phải chưa từng nhìn thấy, chẳng lẽ cô
và nốt chu sa trong lòng cô vẫn trong sạch tới giờ?
'Nốt chu sa trong lòng?
Cơ thể Lâm Mặc Ca đột nhiên run lên, hốc mắt đỏ phiếm hồng.
Cô đột nhiên nhớ tới khuôn mặt tuấn tú mặc áo hoodie màu trắng đứng ở ven đường ngày hôm nay.
“Vũ Thần, tạm biệt, em vốn còn ôm mong đợi một ngày nào đó sẽ được gặp lại anh.”
Bây giờ, bị hiện thực đánh bại một lần nữa, cô và anh ta vẫn chẳng tới được với nhau.
Dù tình cảm có sâu tới đâu cũng chẳng thắng nổi duyên phận quá cạn.
“Kiếp này, em chẳng còn tư cách đứng trước mặt anh nữa rồi.”
Lâm Mặc Ca ngước mắt đón nhận đôi mắt. thâm sâu kia của Quyền Giản Li, sự lạnh lẽo đáng sợ càn quét khắp người cô chỉ trong khoảnh khắc.
Anh nhìn thấu tận đáy mắt cô, lại phát hiện nơi đó chỉ có sự đau thương và cô đơn.
Có phải câu nốt chu sa trong lòng kia đâm vào. mắt Lâm Mặc Ca, khiến cô nhớ tới người đàn ông, không thể nào nói ra khỏi miệng kia?
Lửa giận trong lòng đột nhiên dâng lên, nóng. tới mức suýt biến Quyền Giản Li thành tro tàn.
Giờ khắc này, cô mới hiểu được mình chọc phải con sư tử hung ác cỡ nào.
Giống như cách thức săn giết nguyên thủy. nhất trên thảo nguyên, hoàn toàn không có chút nhân từ nào, tước đoạt một cách thỏa thích, xâm. lược khiến cô sức cùng lực kiệt, chẳng còn gì cả... Cuối cùng ngất đi.
Bên tai cô vẫn quanh quẩn tiếng lầm bẩm của. anh: “Mặc Nhi... Cầu xin anh đi...”
"Tiểu yêu tỉnh giày vò người khác, em muốn. anh phải làm thế nào mới tốt đây?”
Dường như lúc nửa đêm, ánh trăng vẫn lạnh lẽo như trước, trên chiếc giường lớn mềm mại lộn ộn vô cùng, lộ rõ tình hình chiến đấu kịch liệt vừa rồi.
Giống như một tác phẩm nghệ thuật thượng thừa nhất, mỗi đường cong mềm mại đều rất đẹp, chỗ lại cứng cáp có hình.
Lúc này, hai người chẳng khác nào sen Tịnh. Đế, quấn quanh một chỗ, không phân rõ lẫn nhau.
Lâm Mặc Ca đã gối lên tay Quyền Giản Li ngủ say rất lâu, chẳng còn biết gì nữa.
"Trong bóng đêm, con ngươi như đá quý màu đen của anh bắn ra ánh sáng mê hoặc, lại giống. như con báo đang kiên nhẫn núp chờ con mồi.
Cánh tay đang bị Lâm Mặc Ca gối lên vòng vào phía trong bao trọn lấy chỗ núi đổi nở nang kia.
'Tay còn lại thì tìm điện thoại ném trên sàn
sáng. Môi mỏng khẽ nhếch lên và khuôn mặt nhỏ nhắn ngủ say không biết gì của cô đã có trong khung hình. “Tách” một tiếng, hình ảnh được chụp lại.
Anh nhìn lại một chút, cảm thấy rất hài lòng.
Đây đã là bức ảnh thể hiện tốt nhất, không có hình ảnh kích thích ánh mắt người nhìn.
Bởi Quyền Giản Li sợ người kia sẽ không chịu nổi.
Anh mỉm cười ấn dãy số quen thuộc, gửi bức ảnh có thể gọi là “ảnh nghệ thuật” hoàn mỹ gửi qua.
Dường như âm thanh chụp ảnh làm phiền tới người trong lòng, cô hơi trở mình, phát ra tiếng. nói mớ mơ hồ.
Điều này lại đốt lên ngọn lửa trong bụng anh, anh ôm lấy nơi trong trịa kia rồi tiếp tục vận. động.
Ngày hôm sau, ánh nắng rực rỡ bất giác bò lên
giữa trời, chiếu tia nắng đìu dịu vào trong phòng. mà chẳng hề keo kiệt. Lại vô tình hoặc cố ý tránh nơi làm người ta đỏ mặt, tìm đập nhanh kia.
Trong không khí toàn là mùi vị khiến người ta đỏ mặt.
Trên giường “một đài sen Tịnh Đế” đang ngủ rất ngon lành.
Tiếng điện thoại đột nhiên vang lên phá vỡ sự yên tĩnh, cũng đánh thức đôi trai gái kia.
Lâm Mặc Ca bất mãn nhíu mày, cuộn người lại.
Cô cảm nhận được cơ thể kể sát của anh, thần kinh siết chặt, cứng ngắc không đám động đậy nữa.
Quyền Giản Li nhắm mắt quơ tay tìm điện thoại.
Anh bị tiếng hét giậndữ trong điện thoạilàm cho tỉnh táo lại: “Nghiệp chướng! Mày đang diễu võ giương oai với tao đấy à? Bốn giờ sáng lại gửi cái thứ khó coi này tới, định đả kích tao đúng không?"
Khóe miệng anh nhếch lên, nói với giọng thản nhiên, lạnh nhạt:" Tôi cảm thấy chụp như vậy có thể gọi là tác phẩm nghệ thuật, hơn nữa chẳng phải điều này đúng ý của ông à?”
“Hừ, tao thấy mày đang muốn làm tao tức chết thì có! Sao nào? Bệnh ưa sạch sẽ của mày khỏi rồi à? Người phụ nữ bẩn thỉu bị mày đá xuống, giường, thế mà giờ lại bằng lòng dùng hả? Đúng là khiến tao phải nhìn mày bằng ánh mắt khác xưa."
Ông cụ Quyển “hừ” một tiếng nhưng trong, giọng nói lại khó mà che giấu được sự mất mát và tức giận.
“Nếu ông đã vất vả đưa tới thì đương nhiên tôi phải chăm sóc cho tốt rồi, há có thể phụ ý tốt của ông?
Giọng điệu của Quyển Giản Li càng lộ ra vẻ cay nghiệt hơn, làm ông cụ Quyền tức giận tới trừng mắt dựng râu.
Ông chỉ ước có thể truyền sát khí qua điện thoại tới bên kia.
Đúng vậy, Lâm Mặc Ca chính là người mà ông, cụ Quyển “ngàn chọn vạn tuyển” mới chọn được.
Chính vì cô là người phụ nữ duy nhất bị Quyền Giản Li đá xuống giường.
Từ xưa tới nay, anh có bệnh ưa sạch sẽ nghiêm trọng, phụ nữ không sạch sẽ thì không đụng tới.
Đương nhiên, người phụ nữ đã từng bị Quyể: Giản Li cho là không sạch sẽ, đồng thời đá xuống, giường thì càng không đụng tới.
Ông cụ Quyền nhìn trúng điểm này mới phái Lâm Mặc Ca tới bên cạnh anh, cũng hào phóng cá cược với anh.
Không ngờ Quyền Giản Li lại không ra bài theo lẽ thường, động tới người phụ nữ này một lần nữa. Đúng là không thể tưởng tượng nổi.
“Hừ, là đo tao đánh giá thấp bản lĩnh của Lâm Mặc Ca, hay là xem thường dã tâm của mày? Mày. gấp gáp muốn lấy được cổ phần trong tay thằng cả như vậy à?”
Bây giờ, ông cụ Quyền bị chiếu tướng, hơi choáng váng.
Hôm qua, ông hưng phấn tới không ngủ được vì chuyện Lâm Mặc Ca quấy rầy thẳng hai và người phụ nữ họ Bạch kia.
Không ngờ chỉ mới qua một đêm mà tình huống đã chuyển biến đột ngột thành thế này.
Nếu nói Lâm Mặc Ca có bản lĩnh thì sự thật đúng là như vậy.
Cô mới ở bên thằng hai mấy ngày mà đã khiến Quyển Giản Li đá người phụ nữ họ Bạch kia, đồng, thời còn thành công bò lên giường anh.
Nhưng cũng có thể có khả năng khác.
Đó chính là thằng hai một lòng muốn lấy cổ phần trong tay thằng cả, hoàn toàn nắm gọn công. ty trong túi nên mới nén bệnh ưa sạch sẽ chấp. nhận Lâm Mặc Ca.
Bất kể là nguyên nhân nào cũng khiến ông cụ Quyền mệt mỏi.
Sự thật bày ra trước mắt, ông vẫn bị trêu đùa.
Ông cụ Quyền kìm nén cơn giận trong lòng, lại chẳng có chỗ trút, cuối cùng đành phải liên tiếp thở dài: “Thằng hai à, mày thật sự tuyệt tình đến thế sao?"
“Mấy năm nay, thẳng cả đã đi sang nước ngoài, không hỏi chuyện công ty nữa, cũng chẳng có bất cứ uy hiếp nào với mày. Nói cho cùng thì trên người cả hai đứa cũng chảy cùng dòng máu, cần gì phải đi tới bước này.”
"Nói nhiều lời cũng vô ích, có chơi có chịu."
Quyển Giản Li lạnh lùng nói một câu, sau đó lập tức cúp điện thoại.
Giọng nói của anh lạnh tới mức khiến người ta phát run.
Tuy không biết người ở đầu dây bên kia là ai, nhưng cũng có thể biết chẳng phải chuyện gì tốt đẹp.
Căn phòng lại khôi phục vẻ lạnh lẽo, yên tĩnh ban đầu, im lặng tới mức khiến con người ta hoảng hốt.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!