Lời nói nhẹ nhàng nhưng tính toán nhỏ nhen.
Hốc mắt Lâm Mặc Ca nóng lên, lồng ngực như bị nhét bông, đầy ngột ngạt.
Chẳng lẽ, anh còn so đo lời cô nói ngày đó?
Anh giận cô vì đã trả lại chiếc vòng cổ đó anh?
Ngài Li còn một câu chưa nói ra, cô vĩnh viễn không biết rằng, khi ngày đó cô trả lại chiếc vòng cổ choanh, trái tim anh lập tức rơi vào thung lũng băng, dường như đã ngừng đập.
Giây phút ấy, anh tưởng rằng mình sẽ mãi mãi mất đi người phụ nữ này...
Cô cũng không nghĩ ra, vì sao anh lại quan tâm những thứ này.
Anh không dám nghe câu trả lời của cô.
Trong đáy lòng có hàng chục nghìn giọng nói đang nói với cô, không thể cứ tiếp tục như vậy, không thể chìm đắm trong sự dịu dàng của anh!
Nhưng mà, cơ thể không hề nghe lời, phục tùng như thể đã chờ đợi từ lâu, cánh tay mềm mại không xương cứ như vậy kẹp lấy cổ anh.
Đó chính là sự cổ vũ lớn nhất đối với anh.
Đôi bàn tay lớn thành thạo di chuyển đến nơi sâu hơn...
Dòng nước mềm mại và dòng điện tê đại do lòng bàn tay anh mang đến, khiến cơ thể cô run rẩy, phát ra rên rỉ yếu ớt, cũng hoàn toàn kích thích ngọn lửa hừng hực trong lòng ng:
"Có biết em đang dụ dỗ anh không hả, yêu tỉnh nhỏ?"
Giọng nói ngả ngớn đến cực điểm sạt qua môi cô. Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ lên, vô thức muốn tránh đi, eo lại bị bàn tay lớn của anh giữ chặt: "Em không cảm thấy giờ mới thẹn thùng đã muộn rồi sao?"
"A!"
Một tiếng hô khẽ, đôi môi nóng bỏng của anh. đã bao phủ lên hai cánh môi hoa đào nhạt, kích. thích cơ thể cô không khỏi run lên. Ý thức duy nhất còn sót lại vẫn đang cảnh báo cô rằng mình không thể cứ đắm chìm như thế này.
Người đàn ông này là một con sói đội lốt cừu, còn cô, sẽ bị anh ăn tươi nuốt sống!
Giọng nói khàn khàn, mang theo chút run rẩy không thể kìm nén: "Quyền Giản Li, em... không còn là bạn giường của anh, anh không thị
Đúng là hôm nay anh đã cứu cô, nhưng cô
cũng không có nghĩa vụ phải hầu hạ anh nữa! Động tác của ngài Li hơi ngừng lại, đã không còn sự ràng buộc của Lâm thị, cô có thể tự nhiên ngẩng cao đầu trước mặt anh, vỗ mông rời đi. Cô cũng nói không sai, cô đã sớm không còn là bạn giường của anh nữa.
Nhưng mà, người đẹp trong lòng, ao anh có. thể thả yêu tỉnh dính người ở trước mắt đi?
Đây chính là giây phút mà anh đã mong chờ cả tháng nay...
Sự xâm nhập bất ngờ khiến cô đau đến rơi nước mắt.
Anh cúi xuống dịu đàng hôn lên giọt nước mắt của cô, động tác nhẹ nhàng hơn một chút. Anh. thừa nhận là mình nóng vội, anh sợ người phụ nữ này lại giãy giụa, lại đuổi anh đi lần nữa.
Mà trong đầu anh vẫn đang suy nghĩ về câu hỏi đó, hiện giờ cô không còn là bạn giường của anh, anh có đanh nghĩa gì, lấy cớ gì mà dây dưa với cô?
Ngài Li là một quý ông chưa bao giờ ép buộc người khác, nhất là phụ nữ.
Mặc dù bây giờ tình dục có chút khẩn cấp, nhưng ngài Lỉ vẫn phải đưa ra một câu trả lời đủ để khiến cô nghe lời, cũng làm cho mình hài lòng mới được.
Nói chung là mối quan hệ giữa đàn ông và phụ nữ.
Sau người tình và bạn cùng giường, còn gì nữa?
“Tình nhân? Hay là người yêu?
Nhưng mà, ngài Li có yêu cô không?
Làm sao có thể!
Trái tim ngài Li làm bằng băng, anh căn bản sẽ không yêu bất cứ người phụ nữ nào! Thứ anh yêu, chỉ là cơ thể của cô thôi. Điều này làm anh thèm khát cơ thể cô, từ bỏ mọi sự bình tĩnh và rèn dũa cơ thể trong ba mươi năm qua...
Thậm chí những người phụ nữ khác ngoài cô, hoàn toàn không hấp dẫn nổi sự hứng thú của anh! Cho dù khiêu khích thế nào, ngài Li vẫn không hề động lòng.
Chỉ có người phụ nữ này, chỉ cần nhìn cô một cái, ngài Li sẽ mất khống chế, sẽ mất kiểm soát, sẽ phát điên!
Anh đột nhiên nhớ tới lý thuyết tình yêu mà Mạc Dịch Vân từng nói đến.
Nói cái gì mà yêu một người phụ nữ, không chỉ muốn ngủ với cô ấy, mà còn muốn ngủ với cô ấy cả đời!
Mặc đù anh biết rõ cậu hai Vân kia hoàn toàn chỉ thuận miệng nói bậy, nhưng ngài Li không thể không thừa nhận, lý thuyết ngụy biện này quá phù hợp với bản thân mình!
Anh đúng là muốn chiếm hữu người phụ nữ này mãi mãi, thậm chí hận không thể nhốt cô vào. lồng giam!
Không muốn để cô rời khỏi tầm mắt mình dù chỉ một bước
Nhưng mặt khác, ngài Li lại nhận thức rất rõ ràng đây không phải là tình yêu, mà chỉ là một cảm xúc tỉnh tế mà thôi. Một cảm xúc tỉnh tế đến ngay cả anh cũng không thể giải thích rõ
ràng.
"Người phụ nữ này, từ nay về sau, em là người phụ nữ của anh!"
Tiếng nói du dương như sóng biển, đễ đàng. xet qua trái tim cô, lập tức khôi phục trái tìm vỡ vụn bị tổn thương nặng nề.
"Phụ nữ?"
Cơ thể cô run lên dưới sức chạy nước rút của anh.
Đáy lòng, đã sớm bị hai chữ này hòa tan thành một vũng nước sut
Cô thừa biết, phụ nữ trong lời anh nói hoàn toàn không có ý nghĩa gì, chẳng qua cũng giống bạn giường, là một cái cớ để anh tiếp tục dây dưa với cô mà thôi.
Tuy nhiên, trái tìm cô vẫn hoan hô nhảy nhót.
Thì ra, anh vẫn luôn suy nghĩ vấn đề này.
Thì ra, anh đều coi trọng từng lời cô nói!
Một đôi bàn tay lớn kiểm chế hai chân của cô, xâm nhập một lần nữa...
"Ừm, em là người phụ nữ của anh, người phụ nữ chỉ thuộc về một mình ông đây!"
Giọng nói thô lỗ nhưng vô cùng độc đoán tuyên bố chiếm hữu cô.
Cũng làm cho cô hoàn toàn đổ gục...
Cô cam tâm tình nguyện ngã xuống, thậm chí từng tế bào trên cơ thể, đều đang thì thẩm trong. niềm vui sướng...
Xem ra ngài Lỉ cũng rất bội phục đáp án mình đưa ra, khóe môi mỏng lạnh lùng tùy ý nhếch lên. Hơi thở nóng bỏng phả vào chiếc cổ thanh tú của cô, lực tay dần tăng lên...
Rào rào...
Là sóng nước đang cuộn trào.
Lâm Mặc Ca cố gắng chịu đựng cảm giác đễ chịu truyền đến từ cơ thể mình, cố gắng kiểm chế bản thân không hét lên.
Nhưng tâm trí lại đần dần hôn mệ, tiếng nói mỏng manh đứt quãng, trầm thấp..
Cơ thể giống như sắp bị anh đánh bay ra ngoài, móng tay đã cắm vào lưng anh, khuôn mặt nhỏ càng ngày càng đỏ...
Cuối cùng, cô buông xuôi tất cả, xấu hổ cũng, được, quật cường cũng được.
Cô đều bất chấp.
Nếu như anh là địa ngục của cô, thì cô, tình nguyện bị anh cuốn vào, từ nay về sau tối tắm không có ánh mặt trời.
Không biết đêm nay cô có quá yếu ớt hay không, còn anh vừa vặn chữa lành vết thương cho cô, hoặc là chia sẻ nỗi tuyệt vọng và đau đớn của cô.
Hoặc có thể, bồn tắm này quá lớn, nước ấm quá thoải mái, hương thơm của cánh hoa hồng lại quá quyến rũ.
Hoặc có thể, mưa ngoài cửa sổ quá lạnh, lạnh đến nỗi cô không có can đảm lao vào mưa lần nữa...
Cô chỉ muốn đắm mình trong nơi này, đắm chìm trong sự âu yếm nóng bỏng dịu đàng của anh, đắm chìm trong những lời ngon tiếng ngọt. của anh...
Không biết đã qua bao lâu, cô không chịu nổi sự xâm nhập của anh nữa, dần dần hôn mê.
Cơ thể không xương dưới tác động của anh, giống như một đóa hoa đào hồng phấn mỏng manh, đung đưa, gợn sóng...
Mà trán anh cũng thấm ra một tầng mồ hôi mịn, cuối cùng, anh gầm nhẹ một tiếng, phóng thích nhiệt độ nóng rực vào nơi sâu nhất...
Cô nửa mê nửa tỉnh tựa vào ngực anh, cứ như vậy lẳng lặng nghe tiếng tim anh đập, mạnh mẽ, có lực, tràn đầy sức sống.
Anh thoải mái thở ra, ôm người phụ nữ vào. lòng, dựa vào thành bổn tắm.
Anh bật nút mát xa, trong nháy mắt, sóng. nước phun ra, làm địu đi sự căng thẳng của cô...
Lâm Mặc Ca muốn đứng dậy nhưng lại mệt đến mức không còn một chút sức lực.
Ngay cả đầu ngón tay cũng không muốn cử động nữa.
Ngay cả nơi nào đó của anh vẫn còn lưu lại trong cơ thể cô, cô cũng không còn sức để quan tâm đến nó...
Quyền Giản Li đưa tay, cầm lấy chiếc điện thoại di động bị ném sang một bên, bấm số của Nhạc Dũng.
"Ngài Li!"
Cho dù là nửa đêm, Nhạc Dũng cũng sẽ nhanh chóng bắt máy trong vòng hai hồi chuông điện thoại vang lên.
"Lập tức thông báo cho bộ phận dự án, giao dự án Tuyết Thành cho Hoàn Vũ làm. Tước đoạt tư cách của Lâm thị!" Một giọng nói trầm khàn, nhưng lại âm thẩm toát ra uy nghiêm của một bậc đế vương.
Một câu nói của anh, có thể quyết định sự sống và cái chết của một người.
Lâm Mặc Ca vốn đang buồn ngủ, giật mình tỉnh táo lại sau khi nghe anh nói.
Anh thật sự nghe lời cô?
Cũng đúng, khả năng chấp hành của anh luôn luôn như thế.
Hơn nữa, anh luôn nói được làm được.
Như vậy lần này, cuối cùng Lâm thị đã bị loại phải không? Không còn cơ hội nữa sao?
Mấy tháng qua, cô đã trả giá bao nhiêu vì một cuộc họp đấu thầu Tuyết Thành!
Bây giờ, cuối cùng thì bụi cũng đã lắng xuống.
Tảng đá trong lòng cô ngay lập tức biến mất. Cuối cùng cô cũng có thể không cần lo lắng về bất cứ ai, chỉ sống cho bản thân mình.
Ngài Li hít một hơi khí lạnh.
"Ngài Li? Ngài làm sao vậy?" Nhạc Dũng ở đầu dây bên kia hoảng sợ, cho rằng ngài Li xảy ra chuyện gì.
Hơn nửa đêm ngài Li gọi điện thoại cho anh ta để hủy tư cách của Lâm thị đã đủ kỳ lạ rồi, bây giờ anh lại phát ra âm thanh đau đớn này, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì sao?
Phản ứng đầu tiên của anh ta là, chẳng lẽ ngài Li bị ai đe dọa?
Tuy nhiên, anh ta ngay lập tức lật đổ suy đoán của mình, người đám đe dọa ngài Li còn chưa ra đời đâu!
Ngài Li hung tợn nhìn chằm chằm đầu sỏ gây nên trong lòng mình, nặng nề xoa bóp bầu ngực tròn trịa của cô để trừng phạt.
Lâm Mặc Ca bị đau cũng không dám lên tiếng, vặn vẹo người muốn thoát ra...
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!