"Đã khám rồi, không sao." Lý Dương cười ha hả nói, sau đó lại im lặng vài giây, mở miệng lần nữa: "Mặc Ca à, thật ra, anh có việc muốn nhờ em giúp.
"Ừm? Chuyện gì?"
"Nói thật, bởi vì chuyện mới xảy ra vô tình cũng cuốn Nhược Tuyết vào rồi, vốn cô ấy ở trong, nước bị chèn ép nhiều, lại vì chuyện lần này ảnh hưởng trực tiếp đến nhiều đại ngôn. Vì vậy vừa rồi cô ấy đã mắng anh một trận...Vốn là có một buổi quay chụp cô ấy làm đại ngôn, dự định là ngày mai, nhưng bây giờ cô ấy căn bản không có cách nào dự họp, mà nhà máy kia lại giục gấp..."
"Xin lỗi, đều do tôi làm ảnh hướng đến mọi người..." Lâm Mặc Ca lại áy náy nói, cô thật sự không ngờ, Lý Dương lại là trợ lý của Bạch Nhược Tuyết. Càng không ngờ rằng, cô lại vì chuyện lần này, lần nữa liên quan tới Bạch Nhược Tuyết. Nói không chừng cuối cùng cô lại sẽ dính đáng đến người kia.
"Mặc Ca, em không cần phải xin lỗi với anh không ai mong muốn xảy ra chuyện này cả. Có điều bây giờ cũng chỉ có em có thể giúp anh..." Lý Dương cầu khẩn nói.
"Nhưng mà, tôi nên làm gì để giúp anh? Chuyện công việc, tôi cũng không hiểu..."
Đương nhiên trong lòng thì cô rất muốn giúp. anh ta, coi như là bổi thường cho chuyện anh ta bị thương ngày hôm qua. Nhưng cô là một người ngoài nghề, cũng không thể tùy tiện can thiệp vào công việc của người khác phải không?
''Chỉ cần em đồng ý giúp anh, tất cả đều để anh lo!" Lý Dương lập tức phấn khởi: '"Thật ra rất đơn giản Mặc Ca, chỉ cần em đến giúp anh chụp một album ảnh là được, không có gì khó cả..."
''Chụp ảnh? Anh bảo tôi đi làm đại ngôn thay Bạch Nhược Tuyết? Tôi
"Không thành vấn để, anh đã sớm nói, nếu như em vào nghề, nhất định có thể hot!.. Vậy chuyện này quyết định vậy nha, đến lúc đó anh sẽ liên hệ với em..."
Lý Dương nói rồi vội vàng cúp điện thoại.
Lâm Mặc Ca lại bắt đầu chán nản.
Chỉ là quay chụp mà nói, cô cũng không sao cả, nếu quả thật có thể giúp Lý Dương, trong lòng cô cũng đễ chịu một chút.
Nhưng mà, chuyện này có thể ầm ï lần nữa hay không? Cô thật sự không muốn có bất kỳ liên quan gì với những người kia nữa...
Chỉ là, nếu như lần này giúp, vậy quan hệ giữa cô với Lý Dương có phải có nghĩa là càng gần một bước hay không?
Cô thật sự đã quyết định, muốn cùng người đàn ông này trải qua một đời sao?
Không có yêu, một cuộc đời chỉ có trách nhiệm và nghĩa vụ?
Cô, thật sự có thể sao?
Trong phòng hóa trang.
Cả người Bạch Nhược Tuyết là váy liền áo màu trắng, cứ như tiên nữ.
Đang ngồi ở trước gương, để mấy thợ trang điểm giúp cô ta tạo kiểu tóc. Hôm nay, cô ta còn có một đại ngôn phải quay chụp.
Lý Dương cúp điện thoại, lau mồ hôi lạnh.
'Tu làm cái ngành này công phu ngoài miệng phải tốt, chẳng qua nói đối người phụ nữ mình thích, luôn có chút không thích ứng lắm.
Không sai, kể từ khi gặp mặt một lần ngày hôm qua xong, Lý Dương đã sinh ra thiện cảm với Lâm Mặc Ca.
Hơn nữa, chính là bởi vì có tình địch, anh ta mới càng thêm ý thức được Lâm Mặc Ca trân quý.
Vì vậy, khi Bạch Nhược Tuyết nói cho anh ta biết, có thể giúp anh ta thúc đẩy hôn sự với Lâm Mặc Ca, anh ta đã đồng ý không chút do dự.
"Nhược Tuyết, cách làm này thật sự có thể à? Nhưng nếu như Mặc Ca thật sự đo đó mà hot, tôi nên làm gì bây giờ?" Lý Dương khúm núm nói.
Nếu như Lâm Mặc Ca thành đại minh tỉnh, mà anh ta vẫn chỉ là trợ lý nho nhỏ mà nói, người ta chắc chắn sẽ đá anh ta.
Chút tự mình biết mình này, anh ta vẫn phải có.
'"Yên tâm đi, cô ta không phải loại người như vậy. Hơn nữa, cô ta chỉ biết cảm động và nhớ nhung cái tốt của anh thôi." Bạch Nhược Tuyết. khẽ mỉm cười, dưới đáy mắt lại hiện lên một tia sáng.
Cô ta sao có thể, bỏ mặc Lâm Mặc Ca leo lên trên đầu cô ta chứ?
Hot? Ha ha.
Thực sự cho rằng dễ dàng như vậy?
Muốn dựa vào một khuôn mặt xinh đẹp để vạn sự vô ưu, ca hát đắc thắng suốt chặng đường, đó là nằm mơi
Cô ta chỉ là muốn lợi dụng cơ hội lần này, tra tấn giày vò Lâm Mặc Ca một chút mà thôi.
Ai bảo khi xưa cô ta, cướp đi Giản Li chứ?
Có một số việc, một khi đã làm, chính là phải trả giá cho hậu quả đấy...
Nghe cô ta nói như vậy, Lý Dương càng thêm. hưng phấn: "Nhược Tuyết a, nếu như lần này tôi và Mặc Ca thật sự có thể ở bên nhau, nhất định sẽ mời cô uống rượu mừng! Để cô làm chủ hôn!"
Từ trong gương, Bạch Nhược Tuyết hướng về phía anh ta tự nhiên cười nói: "Được, tôi đây chúc anh thành công..."
Buổi sáng hôm nay, khi cô ta nhìn thấy đoạn video kia, tâm, đã vỡ đầy đất.
Cô ta không ngờ, Giản Li vậy mà sẽ vì một Lâm Mặc Ca không quan trọng mà làm ra chuyện ghen ấu trĩ như vậy.
Nhưng điều này cũng chứng tỏ, trong lòng anh ấy, địa vị của Lâm Mặc Ca, là khác biệt.
Nhưng mà, vậy thì thế nào?
Trước khi Giản Li nhận ra tấm lòng của bản thân, cô ta, nhất định sẽ dằn vặt người đàn bà kia tàn nhẫn, khiến cô ta, không còn cơ hội tiếp cận. Giản Li nữa..
Không trung, khói mù vẫn như cũ.
Mưa nhỏ không ngớt, giống như vô tận, triển miên rơi xuống.
Quyền Giản Li đứng trước cửa sổ sát đất trong phòng làm việc, nhìn những giọt mưa rả rích, chẳng biết tại sao, trước mắt lại hiện ra khuôn mặt nhỏ nhắn.trắng bệch kia của Lâm Mặc Ca.
Khi cô giật dây chuyển xuống trả lại cho anh, ẩn nhân kìm nước mắt, nói từ nay về sau, không còn liên can gì tới anh nữa.
Nhưng mà, vì sao cô ngồi trên xe taxi, lại khóc tê tâm liệt phế?
Rốt cuộc người nào, mới là cô chân thật?
Nếu đã không nỡ, vì sao phải cắt đứt quan hệ rời đi như thế?
'"Tổng giám đốc Quyển, trận chung kết đã kết thúc!"
Giám đốc bộ phận phụ trách đấu thầu Tuyết Thành gõ cửa đi vào, cung kính nói.
Đặt mấy phần văn kiện trong tay trên mặt bàn,
Quyển Giản Li gật đầu, lật xem văn kiện.
Trận chung kết vừa rồi, anh nhìn rõ ràng từ CCTV.
Lâm thị không còn Lâm Mặc Ca, lần này là Vũ Thần lãnh đạo. Tròn ba vòng, cậu ta đều ứng phó tự nhiên. Hơn nữa, bản thiết kế đưa lên, cũng là ưu tú nhất.
Bất kể là nhìn từ phong cách kiến trúc, hay là từ giá thành và trình độ kiên cố, trong ba công ty, đều là nhân tài kiệt xuất.
Nếu như, Vũ Thần và anh chỉ là người xa lạ.
“Trái lại anh cũng rất vui sướng, nhận nhân tài như vậy vào dưới trướng.
Nếu lại bồi dưỡng thêm, không tốn bao nhiêu thời gian, nhất định sẽ có thành tựu không tưởng được.
Chỉ tiếc, bởi vì Lâm Mặc Ca, cũng bởi vì nút thắt trong lòng của anh, ý nghĩ này, vĩnh viễn không thể nào thực hiện.
Đã định trước, anh và Vũ Thần, là đối thủ.
Cho dù là tình trường, hay là lĩnh vực chuyên ngành.
Giám đốc bộ phận đứng ở một bên, tiếp tục báo cáo: "Tổng giám đốc Quyền, trong ba công ty, bản vẽ và phong cách Lâm thị thiết kế là xuất chúng nhất cũng là thực dụng nhất. Hai nhà còn lại thua kém không ít. Có điều..."
Thấy anh ta chẩn chờ, Quyền Giản Li gương, mắt, nhìn anh ta một cái.
Giám đốc bộ phận hơi ngẩn ra, vẫn tiếp tục nói: "Lúc trước Lâm thị bởi vì xuất hiện một vài sự cố, cho nên đồn đại cơ bản công ty chỉ là cái xác
không, căn bản không có đầy đủ năng lực gánh vác công trình lớn như thế. Nếu như giao hạng mục Tuyết Thành cho bọn họ, một khi xuất hiện vấn để, chỉ sợ cuối cùng thâm hụt sẽ là chúng ta.." Lén lút nhìn thoáng qua vẻ mặt u ám của tổng
giám đốc Quyền, lại nói: "Mà tương phản, trong ba công ty, thực lực Hoàn Vũ hùng hậu nhất, bản vẽ thiết kế lần này cũng nằm ở trung gian. Vì vậy, nếu suy xét cả hai bên, thực lực Hoàn Vũ mạnh hơn một ít..."
''Cho nên, ý của cậu là, để Hoàn Vũ thắng?"
Quyền Giản Li lạnh lùng nói.
Giám đốc bộ phận lén lút lau mồ hôi lạnh, mỗi lần khi đối mặt tổng giám đốc Quyền, lúc nào cũng bị khí thế phát ra quanh người anh áp chế: “Đúng vậy tổng giám đốc Quyền, tổng hợp mấy chỉ tiêu mà xem thì, Hoàn Vũ thích hợp hơn Lâm thị một chút."
Quyển Giản Li hơi hơi hạ mắt, sao anh có thể không biết nguyên do trong này chứ?
Một công ty thì thực lực hùng hậu, phát triển ổn định.
Mà cái khác thì là xác không, dựa vào sức lực một mình Vũ Thần, dùng hết các loại thủ đoạn đơ bẩn mới khó khăn thượng vị, bất kể là ai, đều chọn cái phía trước phải không?
Thế nhưng...
Việc đã đến bước này, hạng mục Tuyết Thành với anh mà nói, đã sớm không quan trọng rồi.
Tâm ý của anh đã thay đổi.
Reng reng.
Điện thoại vang lên.
Dãy số xa lạ.
Anh do dự một chút, sau đó mới bấm nghe
Bên trong truyền đến thanh âm quen thuộc, dịu dàng, lại chứa khiêu khích lờ mờ: "Chú hai, là tôi. Tin rằng kết quả trận chung kết hôm nay chú đã rõ ràng."
"Cho nên, cậu muốn làm gì?" Quyền Giản Li âm u nói.
Lúc này gọi điện thoại tới đây, không cần nghĩ, cũng biết Vũ Thần muốn làm gì.
Nhưng mà, lòng của anh, cũng sẽ không bởi vì một cuộc điện thoại của ai, mà thay đổi đễ dàng.
"Tôi chỉ là muốn nhắc nhở chú hai một câu, kết quả này, đối với Mặc Mặc mà nói, vô cùng. quan trọng. Tuy cô ấy miệng nói không coi trọng, Lâm thị, lại vì Lâm thị mà làm rất nhiều. Vì vậy, lựa chọn như thế nào, tin rằng chú hai tự có kết luận."
Vũ Thần điểm tĩnh nhiên dứt lời, cúp điện thoại.
Ẩm!
Đặt điện thoại lên trên mặt bàn thật mạnh, vẻ mặt Quyền Giản Li u ám đáng sợ.
Vũ Thần vậy mà lợi dụng cô gái kia uy hiếp anh!
Đáng chết, rốt cuộc bắt đầu, bắt đầu từ khi nào, ý chí của anh lại vì cô gái kia, mà nhượng bộ từng bước một?
Lạch cạch.
Anh đốt một điếu thuốc, hít một hơi thật mạnh.
Giữa lợi ích và cô gái kia, anh nên suy xét như thế nào?
Từ trước đến nay anh sẽ không bởi vì tình cảm riêng mà ảnh hưởng quyết đoán. Càng sẽ không vì một cô gái mà tổn thất lợi ích to lớn của công ty.
Nhưng lần này...
Giám đốc bộ phận yên lặng đứng ở một bên, không đám thở mạnh.
Tuy rằng không biết vừa rồi ai gọi điện thoại đến, nhưng sau khi tổng giám đốc Quyền nhận điện thoại, sắc mặt thay đổi đột ngột. Hiển nhiên tình thế vô cùng nghiêm trọng.
Vì vậy, anh ta căn bản cũng không đám mở miệng quấy rầy.
Giữa khói mù dày đặc, mạch suy nghĩ Quyền Giản Li đần đần rõ ràng.
Vũ Thần nói không sai, từ khi vừa mới bắt đầu, Lâm Mặc Ca chính là vì giúp Lâm thị lấy được hạng mục Tuyết Thành, vì vậy, mới cam chịu bị anh giày vò, cam chịu làm bạn giường của anh.
Mà lúc trước, sở dĩ cô lại hiên ngang lẫm liệt càn rỡ với anh như vậy, nói muốn ân đoạn nghĩa tuyệt, cũng là bởi vì Lâm thị.
Tuy rằng không rõ ràng lắm, Lâm thị trong lòng cô tính là cái gì, thế nhưng quan hệ giữa cô và Lâm thị,đính không thể chia.
Cho nên, chỉ cần kìm hãm Lâm thị, thì chẳng khác nào kiểm chế cô.
Hít sâu một hơi thuốc lá, nhìn tỉa lửa nhỏ bập bùng lúc sáng lúc tối.
Đáy mắt, tỉnh quang lập loè.
Anh đã sớm nói, bạn giường, không có tư cách nói ngừng.
Hết thảy, đều do người làm chủ là anh quyết định.
Vì vậy lần này, anh cũng sẽ không để dàng để cô gái kia chạy đi từ lòng bàn tay của anh...
Anh cầm phần văn kiện thứ nhất trên bàn lên rồi ném qua.
"Hạng mục Tuyết Thành, giao cho Lâm thị!"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!