“Anh nấu?” - Mỹ An giật mình.
“Anh xem hết video hướng dẫn rồi, anh sẽ nấu ớt chuông nhồi thịt nướng, chân giò hầm củ sen. Em có muốn ăn thêm gì nữa không?”
Mỹ An có chút không tin tưởng lắm, mấy món này không dễ nấu chút nào. Người chưa bao giờ xuống bếp như anh sao có
thể trong lần đầu nấu được.
“Em không cần nhìn anh với ánh mắt nghi ngờ đó, có thể anh nấu không quá ngon nhưng chắc chắn là ăn được” - Thanh Bách bắt đầu lấy nguyên liệu từ tủ lạnh ra.
Mỹ An thấy anh tự tin như thế nên không cạn nữa, ngồi xuống ghế chờ nhìn anh nấu ăn. Thanh Bách nhanh tay lấy một miếng đệm lót cho Mỹ An, phải nói là anh đã ghi nhớ từng điều nhỏ nhặt nhất.
Thanh Bách làm rất chậm, từng bước từng bước theo hướng dẫn, Mỹ An thấy anh nghiêm túc như vậy cũng lên tiếng giúp đỡ. Dù cô không trực tiếp nấu thì cũng có thể chỉ anh nấu như nào mới ngon.
“Ăn xong em muốn đi đâu nữa không? Đông Quân nói em thường hay sang nhà họ chơi” - Thanh Bách đang múc thử một ít canh nếm thử.
“Mai khám thai xong chúng ta sang chơi, chủ yếu là em muốn đi xem Đông Quân và Thanh Xuân tiến triển đến đâu thôi.”
Thanh Bách thấy vị đã vừa miệng nhưng vẫn sợ cô thấy khó chịu, nên múc một muỗng nhỏ, thổi cho bớt nóng rồi đưa đến Mỹ An.
“Em thử xem, nếu vẫn thấy muốn nôn thì anh sẽ nêm nếm lại”
Mỹ An thấy rất ngon, mùi hương cũng thơm, có lẽ là do Thanh Bách tự tay nấu. Dù cho có ra sao thì cô nghĩ bản thân cũng sẽ ăn rất ngon lành.
“Em thấy ngon lắm”