Lưu Thanh Bách chạy lên đến sân thượng liền chứng kiến Mỹ An và Linh Chi đang động tay động chân với nhau, Linh Chi cứ liên tục ép Mỹ An về phía lan can. Ngô Linh Chi tranh thủ lúc Mỹ An đang lùi về sau, dùng hết sức mạnh trên người đẩy cô.
Ngô Linh Chi vì dùng lực quá mạnh bị phản lại không cẩn thận khiến cho mình bị trượt chân cũng ngã nhào về phía trước. Mỹ An nhìn thấy Linh Chi sắp đổ lên. người mình liền tránh sang một bên.
“Cẩn thận!” - Lưu Thanh Bách hét lên nhanh chóng lao tới đỡ lấy Linh Chi, bởi vì anh sớm đã nhìn thấy Mỹ An giữ được thăng bằng.
Lưu Thanh Tùng lên sau anh nhưng cũng bước vội đến ôm Mỹ An. Cả bốn người đều thở phào một phen, nếu mà lệch đi một chút nữa thôi thì có lẽ đã để lại hậu quả khôn lường rồi.
Website T_amlinh_247 cập nhật nhanh nhất
Ngô Linh Chi sắc mặt tái xanh ở trong lòng Thanh Bách, cô không ngờ được lần này xém chút nữa hai người thành hại mình. Trần Mỹ An của hôm nay không dễ chơi như ngày xưa nữa rồi.
Lưu Thanh Bách tay ôm lấy Linh Chi những ánh mắt từ đầu đến cuối đều đặt trên người Mỹ An. Mỹ An cũng có chút hoảng loạn không nghĩ mọi chuyện tự dưng nghiêm trọng thể này.
Mấy người nhân viên ở công ty theo lên, đều một mực lên án Mỹ An lòng dạ độc ác muốn gây hại cho Linh Chi. Bọn họ đa phần đều chứng kiến cảnh Mỹ An lôi cô ta lên đây.
“Tổng giám đốc, chuyện này phải xử lý cho rõ ràng, công ty chúng ta không thể chứa chấp hạng người như vậy được!”
“Không tin được có thể làm ra chuyện này luôn”
“Đúng là lòng dạ của rắn độc..”.
Trần Mỹ An nghe người ta vu oan mình, mắng chửi mình chỉ có thể cắn môi nín nhịn, là cô chủ quan khinh suất bởi vì nóng giận nhất thời mà không kiềm chế được bản thân.
“Mọi người đừng nói nữa, tôi đã không sao rồi mà” - Ngô Linh Chi lên tiếng đóng giả người tốt, khiến cho ai nấy lại càng đồng tình với cô hơn.
“Phải đuổi việc cô ta thôi”
“Nên đuổi việc ngay!”.
Trần Mỹ An nhìn Lưu Thanh Bách, người vẫn chưa lên tiếng lời nào, cuối cùng quyết định vẫn là ở anh. Trong ánh mắt của cô dường như chưa đầy sự tuyệt vọng, chắc anh sẽ đuổi cô thôi, anh nhất mực bảo vệ người con gái anh yêu, giữa cô và cô ta, anh sẽ chọn Linh Chi thôi.
Lưu Thanh Bách vô cùng tức giận, anh ghét nhất là bị người khác ép vô thế khó. Anh không biết giữa hai người đã tranh cãi chuyện gì nhưng theo mắt anh thấy thì không phải Mỹ An muốn giết Linh Chi.
“Trần Mỹ An, hôm nay ở lại dọn kho, không xong không được về”
“Dọn kho?”
“Cái gì? Chỉ vậy thôi sao?”
“Còn nói thêm một câu, tất cả đều không cần đi làm nữa. Giải tán!” - Lưu Thanh Bách nghiêm giọng nói rồi đỡ lấy Linh Chi rời đi
Đọc truyện tại T_amli nh24 7 nhé !
Đảm nhân viên công ty cũng bị anh dọa sợ không ai ở lại tám chuyện nữa nhanh chóng quay về vị trí tiếp tục làm việc.
Trần Mỹ An vẫn đứng đó ngây người, vì sao anh không sa thải cô, anh có phải đang thầm bênh vực cô không?
“Đừng lo, anh sẽ dọn cùng em, em đừng sợ” - Thanh Tùng thấy cô vẫn thất thần VỖ VỖ lưng cô an ủi.
Trần Mỹ An gật đầu cười với cậu nhưng trong đầu cô vẫn là vô vàn những suy nghĩ về anh. Trong khoảnh khắc sinh tử kia, anh đã chọn cô ta vậy thì hà cớ gì còn giữ lại cô? Cô không muốn lại tiếp tục đoạn yêu đương này, cô mệt lắm rồi.
Mặc dù không nói nhưng Ngô Linh Chi tỏ ra không hề hài lòng với phán quyết của Thanh Bách, mặt mày có hơi xụ xuống. Anh nhẹ nhàng vuốt tóc cô, chậm rãi nói:
“Ai cho phép em tự tiện chuyển sang phòng kinh doanh?”
Ngô Linh Chi tự dưng thấy lạnh sống lưng hơi co người lại, nũng nịu nói:
“Em chỉ muốn dày vò cô ta một chút thôi, mỗi lần nhìn vào gương em đều muốn khóc, anh còn nhận cô ta vào công ty”
Lưu Thanh Bách lắc đầu, lại bắt đầu chiêu trò tỏ ra tội nghiệp này, Linh Chi biết anh cảm thấy vô cùng áy náy với cô.
Lưu Thanh Bách buông tóc Linh Chi ra, nhìn thẳng vào mắt cô trầm giọng nói:
“Công ty không phải nơi để em muốn chơi là chơi và cũng đừng nghĩ là anh không biết gì hết. Chuyện như hôm nay không được phép xảy ra nữa, có hiểu không?”
Ngô Linh Chi nuốt xuống một ngụm khí, ngoan ngoãn ra sức gật đầu:
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!