Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Mối Tình Của Vị Tổng Tài Bá Đạo - Du Ánh Tuyết (Dị Bản - Hot)

Tống Ân thật sự rất mệt, sau khi ghi hình một ngày chương trình, suýt chút nữa đã đến đây thở không ra hơi. Vì vậy, dựa vào trong ngực của anh, cơn buồn ngủ ập đến.

Nhưng cô không biết, lòng bàn tay to lớn của người đàn ông chạm vào chiếc bụng phẳng lì của cô một cách nhẹ nhàng và cẩn thận.

Trong một thời gian dài, bàn tay của anh ấy, cứ đặt ở đó, không rút ra. Ánh mắt của anh thật sâu nhìn chằm chằm cô, ánh mắt phức tạp, có đủ loại cảm xúc

Khi anh nghĩ rằng cô đã từng sinh ra một sinh mệnh nhỏ bé thuộc về cả hai người trong cơ thể cô, lòng anh lại hỗn độn.

Nhiều vị khác nhau.

Nếu như ngay từ đầu anh không còn trẻ và non nớt như vậy, và sau khi áp dụng các biện pháp, làm sao anh có thể đạt đến mức như bây giờ?

Lê Tiến Minh càng nghĩ càng cảm thấy tội lỗi. Với một tiếng thở dài, anh ôm cô chặt hơn.

Có một số từ, chỉ cần đợi...

Nói chuyện với cô ấy sau.

Tống Ân ngủ mê man, có thể cảm giác được anh ôm cô chặt hơn. Có một nụ cười nhẹ nơi khóe môi, lòng man mác không nói nên lời.

Hai người không làm gì cả, cứ ôm nhau ngủ thế này là đã mãn nguyện lắm rồi.

Cả hai người đều thực sự rất mệt nên đã ngủ rất sâu.

Lúc Tống Ân tỉnh lại đã là buổi trưa.

Cô ngơ ngác chui đầu ra khỏi mền, nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh nắng vừa phải.

Khi cô động đậy, Lê Tiến Minh cũng thức dậy. Anh không mở mắt, chỉ khịt mũi rồi ôm cô chặt hơn.

Tống Ân nhớ tới cái gì đó liền hỏi anh: "Hiện tại đi ra ngoài được không?"

"... Bất cứ lúc nào cũng được. Nhưng, ở cùng anh ngủ thêm một lát."

"Em không muốn đột nhiên đụng mặt cha mẹ anh."

Tống Ân thật sự không muốn gặp ba mẹ anh trong tình trạng xấu hổ như vậy. Nó thực sự không tốt chút nào.

Lê Tiến Minh lười biếng nhìn cô. Vừa định nói, chỉ nghe bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa.

"Tiến Minh, con dậy chưa?"

Là bà Lê!

Tuy rằng Tống Ân mới gặp bà Lê hai lần, nhưng nghe thấy tiếng nói liền biết.

Cô sững sờ, trong tiềm thức liếc nhìn người đàn ông bên cạnh.

Lê Tiến Minh hiển nhiên cũng có chút kinh ngạc, không ngờ mẹ lại đột ngột đến đây.  Thông thường về cơ bản đó cha mẹ anh sống riêng, và họ hiếm khi đích thân đến đây.

"Mẹ biết con mang về là ai. Trước cửa có giày nữ, không cần trốn, đi ra đây."

"..." Những lời này nói ra, Tống Ân ngẩn người.

Nhưng trốn không phải là phong cách của cô. Tuy nhiên, thực sự vẫn rất ngại khi gặp nhau theo cách này.

Lê Tiến Minh cười. Từ trong chăn bông ngồi dậy, cao giọng đáp lại lời nói của mẹ: "Mẹ ngồi dưới lầu một lát, chúng con thu dọn xong sẽ xuống ngay."

“Ừ.” Ngoài cửa, bà Lê trả lời rồi đi xuống.

Lê Tiến Minh nhìn Tống Ân, nhướng mày, nhếch mép: "Sợ sao?"

Tống Ân cảm thấy có chút bất an, thấy anh vẫn cười vui vẻ như vậy, tức giận cắn mũi.

Thật sự là không nhẹ, đau đến nghiến răng nghiến lợi.

Sau đó cô trả lời anh: "Cũng không phải là ăn thịt em, em sợ gì?"

Lê Tiến Minh vui vẻ cười, sờ sờ khuôn mặt xinh đẹp của cô: "Biết thì tốt rồi. Chỉ có anh mới có thể ăn thịt em. Đừng lo lắng, anh hứa với em, mẹ anh không bắt nạt em."

Những gì Tống Ân nói chỉ là đang tự an ủi mình, nghe vào tai, nhưng không để ý tới.

Rốt cuộc, bà Lê cũng đã bắt gặp.

Không phải nói ác ý như thế nào, nhưng cô ấy nói gì cũng có trọng điểm nên không thể phản bác lại.

Hai người cùng nhau tắm rửa. Tống Ân không dám chần chừ, di chuyển nhanh gọn lẹ. Anh thì vẫn đang cạo râu khi thay quần áo:

“Anh có thể nhanh lên không, hiện tại không thích hợp để các người lớn ở dưới lầu chờ.” Cô thúc giục.

"Em có thể giúp anh chọn một bộ đồ, anh sẽ ra ngay."

Tống Ân xoay người vào phòng thay đồ, đi một vòng, chọn một bộ quần áo ổn định.

Cô lại lấy cho anh một cái cà vạt.

Cô ấy luôn có một thẩm mỹ tốt.

Cô mặc một chiếc áo sơ mi cho anh, và ngẩng đầu lên để giúp anh cài cúc. Lê Tiến Minh vẫn nhìn vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, rồi lướt đến những đầu ngón tay đang cài cúc của cô.

Hành động của cô ấy dường như rất tự nhiên.

Đột nhiên, anh cảm thấy hai người dường như đã kết hôn, giống như một cặp vợ chồng.

Anh đã từng sợ hãi hôn nhân, nhưng lúc này, anh đột nhiên có một cảm xúc chưa từng có là muốn giữ chặt người phụ nữ này.

“Anh làm gì mà nhìn chằm chằm?” Chiếc cúc áo cuối cùng được cài xong, Tống Ân ngẩng đầu nhìn anh.

Ánh mắt anh càng sâu, nắm tay cô siết chặt trong lòng bàn tay: "Lần trước anh nói với Vũ Uyên qua điện thoại rằng em đột nhiên muốn kết hôn. Vậy... có nên cân nhắc không?"

Tống Ân sửng sốt một chút, không ngờ anh lại có thể nói ra lời như vậy. Nghĩ đến từ "kết hôn" mà anh nói khi say tối hôm qua, lòng cô vẫn dao động nặng nề, trong lòng hiện lên những gợn sóng.

Nó sẽ tồn tại trong một thời gian dài.

Lần này, anh không say.

Và...

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!