Không muốn cướp đi ánh đèn sân khấu, và muốn tránh né nhóm phóng viên nên ra sau cánh gà cùng vệ sĩ đợi đến bữa tiệc tối.
Khi đến bữa tiệc, cô chỉ cần ló mặt ra một lúc là có thể về ngay.
Cô thay váy và trang điểm lại, sau đó ngồi cầm điện thoại nhớ lại những món mà mấy ngày tới về thôn cô phải mang theo, cô sợ Vũ Uyên sẽ quên mất.
Đầu óc cô ấy không được lanh lợi lắm.
"Chị Tống Ân em vừa mới thấy một người." Vũ Uyên từ bên ngoài đi vào.
Tống Ân không ngẩng mặt lên mà cứ tiếp tục viết. Cô cho rằng Vũ Uyên ở với cô chưa bao lâu, thấy được một vài ngôi sao là việc khiến cô ấy bất ngờ.
"Chị không thắc mắc em vừa nhìn thấy ai à?
"Là Trấn Thành hay Trường Giang?"
"Đều không phải." Vũ Uyên nhìn cô ấy một cái rồi thở dài, nói: "Là… cậu Lê ạ!"
"Lê Tiến Thành?"
Cô ấy càng không có hứng thú.
Vũ Uyên nói thêm: "Còn có cậu Lê Tiến Minh nữa ạ. Hai người bọn họ đến cùng nhau."
Tay của Tống Ân chợt dừng lại, Vũ Uyên thấy sự khác lạ nên nhìn Tống Ân rồi khéo léo nói: "Ban đầu anh Thành đến một mình, sau đó anh Minh cùng với cô Cao mới đến. Cô Cao nhìn ngoài đời còn đẹp hơn trong ảnh nhiều, rất có khí chất."
Tống Ân nghe xong thả lỏng môi, giả vờ nói: " Đúng rồi, cô ấy là một vị tiểu thư đương nhiên khí chất cũng phải khác người."
"Tuy nhiên khí chất tốt đến đâu cũng không thể xinh đẹp bằng chị Tống Ân của chúng ta, nhìn toàn bộ làng giải trí, em chưa từng thấy ai đẹp hơn chị." Vu Tình nói.
"Xem ra em cũng còn có chút tình người."
"Vậy chị có muốn ra ngoài chào bọn họ một tiếng không?" Vũ Uyên hỏi.
"Không quen thì không cần chào đâu."
"Sao? Không quen á?" Khóe môi của Vũ Uyên giật giật, nói: "Chị Tống Ân, chị không chỉ là người xinh đẹp nhất mà em được biết mà còn là cô gái lạnh lùng nhất mà em biết!"
Nếu nói Lê Tiến Minh không quen còn có thể tin được, còn Lê Tiến Thành dường như đã nói chuyện với cô được vài năm, cô ấy lại có thể bình tĩnh nói ra hai chữ "không quen" như vậy.
Nên mới nói phụ nữ quả thật vô đình hơn đàn ông gấp nghìn lần.
Tống Ân khép môi lại không nói gì, tiếp tục viết lại ghi chú của mình, nhưng trong lòng không biết tại sao lại rối tung cả lên.
Cô cũng không muốn biết nguyên nhân.
Hai tiếng sau, bữa tiệc bắt đầu. Tống Ân mặc một chiếc váy màu xanh lục vô cùng giản dị, không ăn diện như những lần đi thảm đỏ.
Cô cầm trên tay ly rượu, cùng với các ngôi sao, nhà sản xuất và đạo diễn bắt chuyện.
Đi được vòng cũng đã uống rất nhiều rượu, Vũ Uyên lo lắng đi theo cô.
Rất muốn khuyên cô đừng uống nữa, mặc dù tửu lượng kém, nhưng tối hôm nay cô cứ làm như rượu rất ngon mà uống liên tục không ngớt.
Lê Tiến Minh đang cầm ly rượu trên tay thì bị một nhóm người vây quanh. Khi người khác nâng ly chúc mừng, anh chỉ lơ đãng, ánh mắt luôn dõi theo một bóng hình nào đó giữa khung cảnh một cách vô thức.
Người con gái đó trông giống như một con bướm đang bay lượn trên cánh đồng, chiếm hết bao ánh nhìn của các quý ông, cô ấy dường như đang tận hưởng nó.
Tuy nhiên...
Người con gái ấy không biết là đang không nhận ra sự hiện diện của anh hay là giả vờ không thấy anh.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!