Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Mối Tình Của Vị Tổng Tài Bá Đạo - Du Ánh Tuyết (Dị Bản - Hot)

Du Ánh Tuyết không nói gì, nhưng thở dài thườn thượt.

"Đừng quá nặng nề, cũng đừng sợ hãi. Lát nữa, chỉ cần em cảm thấy không thoải mái, thì cứ trốn vào trong vòng tay anh, biết không? Lúc nào em cảm thấy không muốn ở đó nữa cứ nói với anh, anh sẽ lập tức đưa em đi."

Du Ánh Tuyết miễn cưỡng cười: "Anh đừng lo lắng, em không sợ. Bà ấy không thể ăn thịt em được."

Một số người, mặc dù không ăn thịt người ta, nhưng họ có thể khiến người ta kinh hoàng hơn cả bị ăn thịt.

Chiếc xe nhanh chóng dừng lại trước ngôi nhà.

Khi họ đến nơi, đã có một số ô tô đậu trước nhà. Nhìn thấy xe của Kiều Minh Đức, Du Ánh Tuyết cảm thấy thư thái hơn.

Mặc kệ những người còn lại trong nhà họ Kiều nghĩ gì về cô, lúc này Kiều Minh Đức nhất định phải đứng về phía cô.

Tốt xấu gì cô và chú ba cũng có thêm một đồng minh. Cũng có thêm sự hỗ trợ khi họ bị làm khó.

Tiếng ô tô vang lên, người giúp việc vội vàng ra đón. Khi nhìn thấy xe của Kiều Phong Khang, người đó không khỏi reo lên: "Bà chủ, bà chủ, cậu ba về rồi!"

Kiều Phong Khang đã lâu không đến đây, người giúp việc nhìn thấy anh như nhìn thấy khách quý.

Lại biết rằng bà cụ Kiều rất mong ngóng cậu ba, nên trong nhà ai cũng mừng thay cho bà chủ.

Sau khi dừng xe, Kiều Phong Khang xuống xe trước, sau đó vòng qua cửa ở ghế phụ mở cửa xe, đưa tay về phía Du Ánh Tuyết: "Xuống đi."

Đã đến rồi, không có lối thoát nào khác.

Thế nên…

Chết thì chết vậy! Nếu đã quyết tâm ở bên anh thì còn sợ gì nữa?

Cô hít một hơi thật sâu, đưa tay cho anh rồi bước xuống xe.

Một lần nữa bước vào nhà họ Kiều, đứng bên cạnh nắm tay anh, là bạn gái của cậu ba nhà họ Kiều, chịu ánh mắt của mọi người trong nhà họ Kiều, cảm giác này rất khó chịu.

Mọi cặp mắt đều được chiếu vào cô như tia X quang.

Những ánh nhìn lạnh lùng.

Giống như trong quá khứ, Du Ánh Tuyết chào hỏi mọi người một cách tử tế.

Vợ chồng ông cụ Kiều vẫn chưa xuất hiện, Kiều Thanh Hằng vừa thấy họ đã lên tiếng.

"Chú ba, chú dẫn theo ai đến vậy? Đêm giao  thừa, những người đến đây đều là người nhà họ Kiều chúng ta, sao chú lại dẫn một người ngoài đến nhà vậy?"

Kiều Thanh Hằng cố tình nhấn mạnh chữ  “người ngoài”.  Còn lạnh lùng liếc về phía Du Ánh Tuyết.

Hừ!

Du Ánh Tuyết càng ngày càng xinh đẹp, lại còn là người yêu của chú ba!

Thật là đáng ghét!

Đáng ghét chết mất!

"Du Ánh Tuyết, cô thật sự tưởng rằng ở nhà họ Kiều chúng tôi nhiều năm như vậy thì cô thực sự đã trở thành người nhà họ Kiều sao? Bây giờ bà nội hoàn toàn không nhận cô!"

“Đủ rồi, Kiều Thanh Hằng!” Không đợi Du Ánh Tuyết phản ứng lại, Kiều Phong Khang đã thấp giọng nói.

Mặc dù anh sẽ không nổi giận với cháu chắt trong nhà, nhưng khả năng khiến người khác khiếp sợ của anh vẫn khiến Kiều Thanh Hằng phải ỉu xìu im lặng.

Cô ta phụng phịu, rõ ràng là không cam lòng.

Kiều Vân Nhung kéo Kiều Thanh Hằng lại: "Sao con có thể không hiểu chuyện như vậy, chú hai và thím hai của con ở đó còn chưa nói gì, làm gì đến lượt con thay chú thím lên tiếng hả? Hơn nữa Minh Đức vẫn ở đây đấy. Người có quyền lên tiếng nhất là nó, không phải con.”

Kiều Vân Nhung vừa lên tiếng đã quay mũi giáo về phía gia đình Kiều Nam Thành

Từng câu từng từ đều như khiêu khích.

Kiều Nam Thành sao có thể không nghe ra được?

Ông ta cau mày không vui.

Trịnh Ngọc Vân cũng buồn bực, vừa định nói gì đó thì Kiều Minh Đức uể oải đứng dậy đi về phía Du Ánh Tuyết.

Anh ta cười híp mắt rồi quàng tay qua vai cô: "Kiều Thanh Hằng, sau này đừng có nói chuyện tùy tiện như thế. Mọi người ở đây trừ anh ra, ai cũng là bề trên của em. Ừm, ví như Du Ánh Tuyết, sau này sẽ là thím ba của em đấy! "

Kiều Minh Đức vừa vỗ vai Du Ánh Tuyết vừa nói.

“Thím ba?” Kiều Thanh Hằng  khó chịu khi nhìn thấy Du Ánh Tuyết, bây giờ Kiều Minh Đức không những không giúp cô ta mà còn giúp Du Ánh Tuyết, cô ta đã tức giận rồi. Bây giờ nghe từ “thím ba” lại càng tức hơn.

Ai muốn gọi cô là thím ba!

"Anh không cần gọi thím ba sớm như vậy đâu, cứ gọi em là Du Ánh Tuyết như trước. Anh gọi ta là thím ba, em không quen."

Du Ánh Tuyết mỉm cười, một nụ cười ngây thơ, nhưng đủ để đối phó với Kiều Thanh Hằng.

Kiều Thanh Hằng tức giận đến mức mặt đỏ bừng, hậm hực nói: "Cô thật đáng ghét, ai muốn gọi cô là thím ba? Đồ đáng ghét, đồ đáng ghét, đồ đáng ghét!"

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!