Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Mối Tình Của Vị Tổng Tài Bá Đạo - Du Ánh Tuyết (Dị Bản - Hot)

Du Ánh Tuyết không ngờ mình muốn quên một người đến thế, chẳng những không quên được mà vừa đến công ty còn phải nghe đến tên anh ấy. Cô có chút mâu thuẫn, chỉ nói: “Chị đừng nói lung tung, bọn em không quen nhau.”

Cô cầm bữa sáng ngồi vào chỗ của mình. Susan vẫn không chịu buông tha: “Chị vẫn luôn tin vào giác quan thứ sáu của mình. Chị nhìn kiểu gì cũng thấy hai người không đơn giản. Nếu không quen thì sao hôm đó trên đỉnh núi, anh ấy lại đột nhiên kéo em đi?”

Du Ánh Tuyết nhất thời nghẹn lời. Nhớ đến hôm đó mình suýt nữa buông thả trong khách sạn, lại nhìn bữa sáng trên tay, chỉ cảm thấy áy náy vô cùng.

Cô không để ý tới Susan mà chỉ ngẩng đầu nói với Tần Nguyên: “Tối nay sau khi tan tầm, chúng ta có thể nói chuyện không?”

Tần Nguyên ngẩn ra, nhìn đôi mắt của Du Ánh Tuyết, không hiểu sao trong lòng anh ta bỗng cảm thấy buồn bã. Cô ấy… Muốn nói chuyện gì? Anh ta có thể thấp thoáng đoán được.

“Ừ, anh chờ em.” Tần Nguyên gật đầu.

Sau khi đã hạ quyết tâm, trong lòng Du Ánh Tuyết mới thoải mái hơn một chút, mặc dù rất có lỗi với Tần Nguyên. Susan vẫn còn đang than thở: “Dora, em đã có bạn trai tốt như Tần Nguyên rồi mà còn bắt cá hai tay thì rất có lỗi với cậu ấy.”

“Chị nói gì vậy?”

“Nói em với tổng giám đốc Khanh chứ sao!” Susan nhìn vẻ mặt cô đơn của Tần Nguyên, hạ giọng nói nhỏ: “Chị cảm thấy tổng giám đốc Khanh muốn theo đuổi em đấy.”

Cô thoáng khựng lại, chỉ cảm thấy tim đập loạn một nhịp, nhưng sau đó cô lập tức phản bác: “Chị đừng nói bậy, anh ấy đã có bạn gái rồi, mọi người cũng thấy rồi đấy, hai người họ rất xứng đôi, còn nữa…”

“… Anh ấy sẽ không đến Hà Cảng nữa đâu.”

Cô nói những lời này chẳng những cho Susan nghe, mà còn cho bản thân nghe. Họ đã kết thúc rồi, cho nên cô cũng nên hủy vé máy bay đến thành phố An Lập thôi…

Cô không bận tâm tới Susan mà mở máy tính, hít sâu rồi mở trang web mua vé máy bay. Còn chưa kịp làm gì thì thấy Trịnh Thanh Vy bước ra từ văn phòng của boss Inoue, nói: “Susan, Spring, hai người các cô trở về dọn dẹp hành lý đi, hôm nay chuẩn bị đi công tác. Còn nữa…”

Trịnh Thanh Vy chỉ vào Du Ánh Tuyết: “Em cũng đi cùng.”

“Em á?” Du Ánh Tuyết chỉ tay vào mình.

“Ừ. Dự án RQ lên sàn khá phức tạp, chúng ta phải về thành phố An Lập bàn kỹ hơn mới được, đã tìm được bên rót vốn rồi.”

“Cho nên lần này chúng ta sẽ đến thành phố An Lập công tác hả?” Susan hỏi.

Trịnh Thanh Vy gật đầu.

Du Ánh Tuyết vẫn không thể hiểu được: “Nhưng em không cùng nhóm với các chị mà.”

“Đúng thế, chẳng lẽ Tần Nguyên không cần đi? Cậu ấy thuộc nhóm chúng ta mà?”

Tần Nguyên cũng đang nhíu mày chờ đáp án của Trịnh Thanh Vy. Lần đầu tiên mọi người thấy sắc mặt anh ta khó coi đến thế.

Trịnh Thanh Vy cũng cảm thấy hụt hẫng: “Tần Nguyên sẽ có công việc mới, đó là dẫn dắt nhóm khác làm dự án khác, còn Du Ánh Tuyết sẽ chuyển qua nhóm chúng ta. Công việc của Tần Nguyên sẽ được giao cho em, các em giao tiếp công việc với tốc độ nhanh nhất đi.”

“Nhưng thế này thì không công bằng với Tần Nguyên chút nào.” Các đồng nghiệp bênh vực Tần Nguyên. Dù sao dự án đi đến nước này, anh ta đã trả giá rất nhiều tâm huyết. Bây giờ lại bị đá ra dự án, thật sự là rất tồi tệ.

“Đúng thế, bản kế hoạch dự án này là do chúng ta thức mấy đêm cùng nhau làm ra. Không thể không kể công của Tần Nguyên.”

Trịnh Thanh Vy đặt văn kiện xuống, đưa mắt nhìn mọi người: “Trong công việc không có chuyện công bằng hay không. Tôi cũng đã cố gắng tranh thủ giúp Tần Nguyên rồi, nhưng đây là quyết định của boss. Nếu mọi người nhận tiền lương của boss thì chỉ cần hoàn thành tốt công việc của ông ấy là được rồi.”

Dứt lời, cô đưa mắt nhìn Tần Nguyên, nhẹ giọng an ủi: “Công việc mới cũng là nơi rất tốt. Cậu đừng nản chí, không chừng cậu sẽ có cơ hội phát huy trong đội ngũ mới. Chỉ cần cậu có tài năng thì xã hội này sẽ không lãng phí cậu đâu.”

Tần Nguyên gật đầu, từ đầu tới cuối không nói một lời. Thấy Du Ánh Tuyết vẫn ngẩn người ngồi ở đó, còn chưa hoàn hồn, Trịnh Thanh Vy vỗ tay: “Còn ngơ ra đấy làm gì? Mau giao tiếp công việc, sau đó thu dọn hành lý đi. Tối nay lên máy bay, đừng kéo dài thời gian.”

Du Ánh Tuyết ngây người hồi lâu. Cô vẫn không tài nào hiểu nổi tại sao lại đổi Tần Nguyên thành mình. Là trùng hợp, hay là…

Cô không dám suy nghĩ sâu xa, sợ kết quả chỉ là một lần mình tự đa tình. Có lẽ thật sự chỉ là vì công việc thôi. Nhưng về thành phố An Lập bàn về kế hoạch RQ, có phải là… Mình sắp được gặp lại anh ấy rồi không?

Vừa nghĩ đến khả năng này, cô lại không thể bình tĩnh nổi. Cô im lặng hủy vé máy bay của mình, sau đó mới đi giao tiếp công việc với Tần Nguyên.

Tần Nguyên trông rất chán nản. Du Ánh Tuyết áy náy nói: “Xin lỗi, em không ngờ chuyện lại thành ra thế này…”

“Có gì đâu mà xin lỗi. Dù sao ở trong đội ngũ nào thì cũng phải làm việc thôi. Hơn nữa người thế chỗ anh là em chứ không phải là người khác.” Đây đúng là điều duy nhất khiến Tần Nguyên vui mừng.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!