Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Mối Tình Của Vị Tổng Tài Bá Đạo - Du Ánh Tuyết (Dị Bản - Hot)

Như nắm lấy cọng rơm cứu mạng, cô tuyệt vọng nắm chặt tay Dì Lý, buồn bực cầu xin.

Nhìn thấy cô như vậy, dì Lý cảm thấy rất đau lòng.

Dì Lý lấy áo khoác, quấn chặt lấy cô, cầm điện thoại trong lúc cô không để ý, không dám nhìn nhiều, bỏ vào túi rồi nói: "Tôi đi bắt xe, cô ở đây đợi. Chúng ta sẽ lập tức quay về."

Dì Lý đi đến bên đường, thường xuyên nhìn lại nàng, lo lắng.

Du Ánh Tuyết được quấn một chiếc áo khoác và đứng cứng đơ bên đường một mình.

Cô không dám tưởng tượng những lời nhận xét gay gắt sẽ xuất hiện bên dưới bài đăng đó.

Gió thổi.

Cô chỉ cảm thấy lạnh.

Cái lạnh buốt thấu xương.

Những bức ảnh này có phải là của Kiều Quốc Thiên không? Mục đích của anh ta là gì?

Chú ba, bây giờ anh đang ở đâu? Liệu anh có nhìn thấy những bức ảnh đó không? Anh sẽ nghĩ gì về mình nếu anh nhìn thấy nó? Cũng như những người khác, anh thấy cô loạn luân, biến thái?

Nếu cô và Kiều Quốc Thiên thật sự xảy ra loại chuyện đó, không phải loạn luân thì là gì?

Đứng cứng đờ bên vệ đường, trong đầu có vô số câu hỏi xoay vần khiến cô đau đầu muốn nứt ra, sắc mặt tái mét.

Ngay lúc này...

Một chiếc ô tô đột ngột dừng lại trước mặt cô.

Cô hồn bay phách lạc không ngẩng đầu lên.

Cửa xe mở ra, rất nhiều người đi xuống.

Khi cô định thần lại, cả người đã bị một đám người xa lạ vây chặt.

"Cô Tuyết, hôm nay tờ báo của chúng tôi nhận được tin cô mang thai đứa nhỏ nhà họ Kiều đúng không?"

Một chiếc micro được dí trước mặt Du Ánh Tuyết trong đám đông.

Bên cạnh, những tiếng "cạch", "cạch" vang lên điên cuồng, ánh đèn chớp lóe liên tục.

"Có một bản tin nói rằng anh Kiều Quốc Thiên và cô là hai anh em, nhưng hôm nay tôi nhận được một bức ảnh nóng của cả hai người. Cô có gì giải thích về mối quan hệ loạn luân này không?”

"Cô có biết đứa trẻ trong bụng mình là của anh Kiều Phong Khang hay anh Kiều Quốc Thiên không? Hay là cô cũng không biết?"

"Năm mười tám tuổi, cô bỏ học để mang thai. Có phải vì từ nhỏ đã thiếu vắng tình thương của cha mẹ?"

Nói bậy!

Nói hươu nói vượn!

Khó xử.

Xấu hổ.

Cô chỉ cảm thấy mình bị bao vây bởi một bầy dã thú hung dữ, cô xô đẩy đám đông, muốn tránh đi. Tuy nhiên, một nhóm người chỉ vây chặt lấy cô.

Làm sao bây giờ?

Cô sắp thở không nổi...

Không khí xung quanh như bị rút đi trong tích tắc.

Dưới bụng, truyền đến một cơn đau kịch liệt.

Cô vội vàng thở dốc, che bụng dưới.

"Cô Tuyết, cô Tuyết!"

Dì Lưu quay lại, rất hoảng sợ cảnh tượng trước mặt. Bà muốn từ bên ngoài xông vào, nhưng tình cảnh bây giờ là một đống hỗn độn, còn chỗ nào cho bà đi vào nữa?

Du Ánh Tuyết chỉ cảm thấy trước mặt biến thành một màu xám trắng.

Bên tai...

Không còn âm thanh gì hết...

Mồ hôi lạnh, không ngừng túa ra, chảy lên trán, trong lòng bàn tay...

Cô cuộn mình và ngồi xổm trên mặt đất.

Con ơi... con không được đi đâu... con phải ở trong cơ thể mẹ...

Đừng sợ...

Cha sẽ đến cứu chúng ta...

Nhưng, vào lúc này, anh đang ở đâu?

"Chớ đẩy! Chớ đẩy! Hình như cô ấy không chịu được!

Không biết là ai, bỗng nhiên nói ra câu đó.

Tất cả các phóng viên đều vội vàng lui về phía sau, nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt của cô nằm trên mặt đất, tất cả đều sợ hãi.

Bây giờ dì Lý mới có thể chen vào, nhìn thấy bộ dạng suy yếu của cô thì trái tim giật thót.

"Nhanh! Mau gọi cấp cứu, cô ấy đang có thai đấy!"

Dì Lý thét lên, cầu xin giúp đỡ, ôm Du Ánh Tuyết lên.

"Cô Tuyết, cô sao rồi? Vẫn ổn chứ?"

Du Ánh Tuyết miễn cưỡng mở mắt ra, một tay vẫn kiên quyết bảo vệ con mình, một tay ôm chặt dì Lý: "Đưa... đưa tôi đi bệnh viện, không thể để cho con tôi có chuyện..."

"Tôi biết, tôi biết! Đừng sợ, xe cấp cứu sẽ sớm tới đây!"

Giọng của dì Lý cũng nghẹn lại. Bên kia, một phóng viên đã gọi cấp cứu.

Không biết đã qua bao lâu, cô chỉ cảm thấy đau đớn sắp ngất đi, cuối cùng xe bệnh viện cũng đến nơi.

Khi Du Ánh Tuyết tỉnh lại, xung quanh rất yên tĩnh.

Không có một âm thanh nào cả.

Tay cô vô thức chạm vào bụng mình.

Vẫn còn nhô lên.

Cô cười, thở phào một hơi.

May quá!

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!