Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Mối Tình Của Vị Tổng Tài Bá Đạo - Du Ánh Tuyết (Dị Bản - Hot)

Nghĩ đến anh, lại nghĩ đến tình cảnh hiện giờ của hai người, Du Ánh Tuyết thở dài một hơi.

Từ khi dọn đến đây, di động của cô đã bị mẹ tịch thu. Hai ngày nay không được nghe giọng nói của anh…

Rõ ràng chỉ mới rất ngắn, nhưng mà Du Ánh Tuyết cảm thấy lâu giống như là qua nửa thế kỷ vậy.

Kỳ lạ chính là, hai ngày nay anh cũng không đến đây tìm cô.

Bây giờ anh đang làm cái gì nhỉ? Hai ngày nay, có phải anh không nhớ đến cô hay không?

Lập tức, Du Ánh Tuyết chỉ cảm thấy càng nghĩ càng nhớ, loại cảm giác này giống như bị hàng ngàn con kiến gặm nhấm trái tim, hơi chút ngứa, lại còn hơn chút đau.

“Mẹ, điện thoại… hôm nay có ai gọi điện cho con không?” Lúc ăn cơm, cuối cùng Du Ánh Tuyết cũng không nhịn được mà hỏi.

“Tắt nguồn rồi, vì thế nên mẹ không biết có ai gọi điện đến hay không.”

“…” Du Ánh Tuyết thở dài.

Kỳ thật…

Nếu chú ba thật sự muốn tìm cô, với tính cách của anh thì lúc này hẳn là đã sớm tìm tới cửa rồi.

Như vậy…

Bây giờ anh đang ở đâu? Vì sao hai ngày nay không đến thăm cô? Có lẽ là anh rất bận rộn đúng không?

Du Ánh Tuyết quay đầu, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.

Liền Vân Thanh nhìn thấy dáng vẻ lo được lo mất trên mặt con gái thì âm thầm thở dài, nhưng mà bà ấy cũng chỉ có thể cố tình làm vậy, chỉ có như vậy mới là an toàn nhất.

“Mẹ, tối nay con muốn đi siêu thị mua cho mẹ ít trái cây, còn mua chút thịt gà nữa.”

“Ừ. Vừa lúc mẹ cũng muốn đi ra ngoài hít thở không khí, mẹ ngồi xe lăn, con đẩy mẹ đi cùng đi.” Lâm Vân Thanh nói.

Du Ánh Tuyết lập tức ngẩn người ra, cô chớp mắt, cuối cùng vẫn gật đầu.

Vốn nghĩ muốn thừa lúc không có mẹ ở bên cạnh, tìm một trạm điện thoại công cộng gọi cho anh, nhưng mà bây giờ…

Ăn cơm xong, Du Ánh Tuyết rửa sạch chén đĩa, rồi lại thu dọn một chút, gian nan khiêng mẹ từ trên giường xuống xe lăn.

Lâm Vân Thanh nhìn dáng vẻ vất vả của con gái cũng thấy hơi không đành lòng. Nếu bà ấy không xuất hiện thì bây giờ cô còn đang ở nhà họ Kiều, sống một cuộc sống đầy đủ, đâu cần phải chịu khổ ở đây với bà ấy chứ?

“Mẹ, ngồi thế này có thoải mái không?” Du Ánh Tuyết cẩn thận hỏi, rồi lại đắp tấm thảm lông mỏng lên trên đùi bị thương của Lâm Vân Thanh: “Bác sĩ nói chân của mẹ không được lạnh. Lát nữa đến siêu thị, nhiệt độ ấm hơn con sẽ lấy ra cho mẹ.”

Cô vừa nói vừa lau mồ hôi hai bên trán.

Lâm Vân Thanh nhìn thấy trên ngón tay cô có một vết thương dài do dao cắt phải thì vô cùng đau lòng.

Bà ấy nắm lấy tay cô sờ sờ: “Còn đau không con?”

“Hết đau lâu rồi ạ.” Đây là vết thương lúc trưa cắt rau không cẩn thận bị thương, bây giờ cơ bản đã khép miệng lại rồi.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!