Công ty giải trí Glory.
Từ lần cuối gặp gỡ Giai Mễ tại buổi hòa tấu, Úc Noãn đã không có cơ hội gặp mặt. Thế nhưng, Giai Mễ trước khi rời đi vẫn trao tặng cô một quyền lợi, đó chính là tấm vé dự thi, khả năng trở thành một thực tập sinh tương lai dưới đào tạo của công ty giải trí Glory.
Công ty giải trí Glory là một công ty giải trí đứng đầu khắp các thành phố, dù mới thành lập hơn hai năm dưới tay tập đoàn Nhiếp thị, nhưng nhờ vào tiềm lực kinh tế của tập đoàn chủ chốt, vì vậy được đông đảo các lượng lớn hợp đồng và nghệ sĩ ưu tú đầu quân, mỗi lúc càng một vươn xa hơn với các dự án lớn.
Hơn thế đỉnh vinh quang mỗi một nghệ sĩ nơi đây đạt được, càng ngày càng khẳng định tầm quan trọng.
Hầu hết các nhân vật ngôi sao nổi tiếng tại đất nước đều xuất thân tại Glory. Nơi đây đào tạo các nghệ sĩ, siêu mẫu ảnh nổi tiếng, các diễn viên ảnh hậu, và đại đa số chương trình giải trí lớn nhỏ. Một khi có khả năng bước vào, cho dù chưa ra mắt trước công chúng cũng đều nhận được sự ủng hộ đông đảo từ khán giả.
Nơi đây lựa chọn thành viên chính thức rất khắt khe, mỗi người khi nộp đơn và thử trình diễn năng khiếu chính bản thân, đều qua tay các vị ban giám khảo lâu năm kinh nghiệm vô cùng nghiêm khắc.
Úc Noãn vốn cho rằng, bản thân sẽ trải qua nhiều giai đoạn. Thế nhưng vừa nộp một bản hồ sơ không bao lâu, cô lại nhận thông báo đánh đạt. Trực tiếp được lên gặp mặt tại phòng hội họp riêng.
Khi Úc Noãn đến căn phòng họp mặt lượng thực tập sinh, nơi đây chẳng có ai khác, duy nhất một người phụ nữ trung niên, gương mặt hợp thời thượng.
Nếu đoán không lầm, đây là chị Trương Hạnh người quản lý dẫn dắt Úc Noãn vào thời gian đầu khi mới vào, Úc Noãn thực chất chỉ là một nữ nhân vật nhỏ không có tiếng tăm, việc khởi tạo cho cô, căn bản phải trải qua nhiều
thu.
Những người trong ngành đều rõ, chị Trương Hạnh dẫn dắt rất tốt, một vài ngôi sao đình đám như ảnh hậu Triệu Mộng, nữ ca sĩ đoạt giải giọng ca vàng Tịch Nhã,... đều là ngôi sao từng dưới tay Trương Hạnh.
Úc Noãn gương mặt vui mừng tiến đến, lập tức cúi gập người chào.
"Chào chị, em là Úc Noãn, thực tập sinh mới của Glory. Mong được chị chỉ giáo nhiều hơn."
Trương Hạnh nhìn cô, cũng khẽ gật đầu nở nụ cười.
"Đều là hân hạnh của chị. Lúc nghe đoạn video về giọng hát của em được thu âm, chị đánh giá rất cao, hy vọng sau này sẽ trông thấy em đứng thể hiện được tố chất bản thân nơi sân khấu lớn."
Bởi được khen, đôi mắt Úc Noãn tràn đầy sự tự hào khó mà kiềm nén được, cô khẽ nở nụ cười, lộ ra hàm răng trắng cùng đôi môi căn mọng như đào non, ánh mắt long lanh hơi híp lại.
"Em cảm ơn chị!"
Hai người trò chuyện một lúc, không lâu sau Trương Hạnh đấy một bản hợp đồng, toàn bộ đều là điều lệ hạn chế của thực tập sinh mới như cô và quy định nghiêm ngặt.
Là ngày đầu, vì thế mọi thứ đều không quá khắt khe. Trương Hạnh dẫn cô đi tham quan một vòng công ty giải trí
Glory, không hổ danh là nơi đứng đầu, vì vậy mọi thứ đều vô cùng hoàn chỉnh. Mỗi khu vực đều tối ưu hóa, phù hợp cho hiệu suất lẫn trải nghiệm của mỗi thực tập sinh nơi đây.
Úc Noãn dạo một vòng, căn bản đều chia ra từng nơi. Phòng tập hát, phòng catwalk cho các mẫu ảnh, phòng thực hành diễn, cả các sân khấu lớn nhỏ mô phỏng, đều là thiết bị vô cùng hiện đại. Thậm chí còn có riêng một khu vực nghệ thuật, trưng bày tương đối nhiều các tác phẩm tranh vẽ.
Cho đến khi dừng nơi gian phòng cao và bậc nhất, Úc Noãn nghe tiếng nhạc du dương vọng lại.
Cô tò mò đi lại gần, lớp kính thủy tinh trong suốt phủ một tấm rèm lụa mỏng đỏ, Úc Noãn tò mò nhìn qua khe hở nhỏ, trông thấy một căn phòng tối ưu hóa với hàng loạt các đạo cụ trình diễn nghệ thuật.
Phía bên trong, thân ảnh ưu nhã của Giai Mễ trong lớp váy trắng dài tinh tế xõa xuống, cô ngồi trên ghế, mái tóc mềm mại che đi gương mặt, từng ngón tay thon dài ưu nhã tinh xảo đánh lên trên từng nốt nhạc piano, giai điệu cộng hưởng thanh âm.
Úc Noãn đi ngang qua ngắm nhìn thật lâu, khi này giai điệu nhạc vô thức chệch một nốt, người con gái ngồi đánh bản nhạc bị dao động, vì thế bàn tay xinh đẹp khựng lại nhìn vào cây đàn piano trước mặt trâm tư.
Mãi đến khi Giai Mễ nghiêng người điều chỉnh tư thế, trạng thái gương mặt căng thắng, mái tóc được vén gọn sang một bên, khi này Úc Noãn mới thấy được nơi góc nghiêng, gò má trắng nõn, hàng lông mi xinh đẹp khẽ chớp như cánh hoa đang nhẹ nhàng rơi rụng.
Người con gái thật sự xinh đẹp. Những lần Úc Noãn gặp mặt, đều thấy Giai Mễ tỏa sáng theo một cách thức khác
nhau.
"Úc Noãn, đó là ca hậu Giai Mễ nổi tiếng, căn phòng này cũng được thiết kế riêng cho cô ấy. Tuy rằng em có thể bước đến đây tham quan, nhưng tuyệt đối không được bước vào."
Trông thấy Úc Noãn ngắm nhìn mê mần, Trương Hạnh cũng vì thế lên tiếng giải thích.
Chỉ là, khi cô đứng ngắm nhìn chưa được bao lâu. Lúc này đã nghe tiếng thì thầm bàn tán từ một vài người đang bước qua.
"Phòng đặc cách đạo cụ âm nhạc, do đích thân Nhiếp tiên sinh xây cho cô ta. Hầu hết các đạo cụ bên trong đều là được đặt làm thủ công riêng từ các nghệ nhân nổi tiếng, trị giá mỗi món đều lên tới hàng triệu đô. Thậm chí nghe bảo, có mòn còn được đấu giá với số tiền là một mảnh đất!"
"Đúng là con gái nuôi của lão Giai Ưng, thật sự rất biết cách dụ dỗ nam nhân."
Kẻ bên cạnh nghe vậy, tiếp tục lên tiếng dè bỉ. Rõ ràng vô cùng ghen tị.
"Đừng nói vậy, suy cho cùng đều là được bao nuôi. Cô nghĩ cô ta thật sự có khả năng dụ dỗ ngài ấy sao? Sớm hay muộn, rồi cũng bị đem vứt bỏ như bao kẻ khác mà thôi!"
Bọn họ vừa nói vừa cười, cứ thế bước qua hướng Úc Noãn lẫn Trương Hạnh, lời nói không hề khiêm nhường, giống như thể không sợ trời không sợ đất.
Úc Noãn nhíu mày, vừa nhìn đã biết là hai thành viên nhóm nhạc hạng C đang có tiếng. Cô nghe lời nói xấu kia, vốn muốn lên tiếng phản bác, cho đến khi Trương Hạnh lập tức vỗ nhẹ bên vai.
"Được rồi, nơi đây là khu vực cuối cùng. Mọi thứ tại nơi đây, em không nhất thiết phải xen chân đâu Úc Noãn. Nếu không một lúc nào đó, có khả năng em sẽ lại bị vạ lây."
Úc Noãn nhìn Trương Hạnh nói, cô vốn muốn lên tiếng, để rồi nuốt ngược ý định vào phía bên trong.
Đúng thật trước khi muốn lên tiếng, cần phải nhận thức rõ bản thân như nào, cô thật sự thấp kém.
Thực chất Giai Mễ trong mắt Úc Noãn không như đồn đoán, bởi chị ấy giúp cô rất nhiều. Nhưng nghĩ đến viễn cảnh một người con gái non nớt lại có thể sống dưới miệng lưỡi chua cay của người đời, cô mỗi lúc càng thêm đau xót thay.