Đối với Úc Noãn, sự gặp mặt Mộ Kình Triệt căn bản chỉ là tình cờ. Cô gái nhỏ ngây thơ nghĩ rằng thoát khỏi hẳn, sau này cũng không hiện diện nữa. Hắn cũng không nhớ cô. Hai người cứ thế trở về quỹ đạo hai đường thẳng song song.
Nhưng cô không biết, đây chỉ là mở màn.
Đêm đến, cô gái nhỏ ngủ không hề ngon. Loạt ký ức lần lượt ùa về, như một cách thức nhắc nhở cô và hắn từng có những hành động “không đúng đắn” ngọt ngào kia.
Bởi một đêm mất giấc, Úc Noãn thao thức nằm qua lại, khi bên ngoài trời hửng sáng, cô đã sớm tỉnh dậy, gương mặt vài phần nhợt nhạt rõ rệt.
Điện thoại lúc này lại nhận thông báo, là một tấm thiệp mời. Úc Noãn qua màn trình diễn buổi hòa nhạc đêm qua cùng ca hậu Gia Mễ, vì thế lọt mắt nhà đầu tư lớn. Được trao lấy cơ hội hiếm có tham dự buổi gặp mặt của các nhân vật nổi tiếng trong giới nghệ sĩ.
Úc Noãn nhận tấm thiệp, nét mặt vui mừng đan xen vào nhau. Gần hơn bốn năm chật vật, cô chưa bao giờ được đường hoàng ngóc đầu lên mà hiện diện, căn bản bởi vì thân phận nhỏ bé, không có chỗ dựa cũng không hề có tiếng nói.
Cô gái nhỏ xem xét kỹ bức thư, buổi lễ được tổ chức vào tối ngày mai. Địa điểm không hề thay đổi, khách sạn hoàng gia Waldorf Astoria.
Trạng thái có phần căng thẳng, đây là địa điểm hôm qua Úc Noãn gặp Mộ Kình Triệt. (2)
Hôm qua theo chân Giai Mễ, thủ tục làm vốn đã tương đối nhiều, quản lý lẫn người tổ chức buổi hòa tấu nhạc đối với cô, đều có phần dè chừng khó nói. Có lẽ bởi vì thân phận thấp kém.
Nay lại được mời, không phải dưới danh nghĩa Giai Mễ, mà là được vinh dự lọt mắt nhà đầu tư lớn. Theo như nội dung, đây là cơ hội để cô phát triển sự nghiệp.
Úc Noãn ngây ra vài giây, hiển nhiên thắc mắc nhà đầu tư này là ai.
...
Bảy giờ tối ngày hôm sau, tại khách sạn hoàng gia Waldorf Astoria.
Úc Noãn sau khi lựa ra một bộ lễ phục tự cho là hợp lý nhất. Liền tiến đến nơi khách sạn hoàng gia.
Kỳ thực, bộ lễ phục cô cho là hợp lý, lại chẳng đáng một chút nào với độ xa hoa tráng lệ nơi đây.
Khi hiện diện trước cánh cổng mạ vàng được chạm trổ tinh xảo với loạt ảnh đèn sáng chói chiếu rọi, Úc Noãn đứng ngây ra bởi hàng xe hào nhoáng đậu lại, giá trị cô đã ít nhiều nghe qua, chắc chắn đều là bạc tỉ.
Hàng loạt những ngôi sao nổi tiếng, người nơi giới thượng lưu trong bộ váy dạ hội bồng bềnh tiến vào, trang sức váy, thiết kế dạ hội phủ lên người bọn họ cũng đều là nghìn đô.
Cô lúc này mới nhận thức rõ thế nào là người của “hai thế giới”. Nhìn bộ lễ phục rẻ tiền, bỗng chốc không muốn bước vào.
Úc Noãn cho rằng bức thư mời là nhầm, trên tay cầm tấm thiệp được in ra lại khác biệt với những người đang tiến vào phía trong.
Khi muốn xoay người rời khỏi, đã có vài vệ sĩ tiến ra chặn lại, thái độ vô cùng cẩn thận như thể khách quý.
“Tiểu thư, thiệp mời trên tay là ngoại lệ, cô mau vào thay lễ phục tiếp tục buổi tiệc.”
Lúc dàn vệ sĩ nhận lệnh từ người đứng đầu, yêu cầu khách mời hôm nay nhất định phải trông thấy tận mắt người con gái này bước vào.
Đợi rất lâu, cuối cùng cũng trông thấy người, vốn trông mong người bước vào sảnh, kết quả khi Úc Noãn vừa xoay người ý định rời đi, tất cả bọn họ đều căng thẳng chạy ra giữ lại.
Người con gái này nhất định phải hiện diện, bằng không cái mạng nhỏ của họ không biết có thể giữ được hay không.
Úc Noãn nghi hoặc nhìn dàn vệ sĩ cung kính trước mặt, không nói không rằng đều bị kéo vào. Không cho cô cơ hội từ chối.
Cho đến khi đẩy người đến nơi phòng tạo hình, dàn vệ sĩ lập tức rời đi.
Úc Noãn căng thẳng cầm thiệp mời, trông thấy một người trang điểm bước đến.
Yến tiệc xa hoa, thanh âm nhạc phiêu đãng vang lên, các ngôi sao nổi tiếng đình đám đều tụ hội, hầu như đều là những người quốc sắc thiên hương, có tài và tiếng tăm trong giới.
Rất lâu sau, Úc Noãn trở ra trong bộ lễ phục quây ngực màu xanh ngọc, lộ ra eo nhỏ, da trắng nõn nà, nơi cổ quấn lấy một dải ruy băng diễm lệ. Toàn bộ váy toát lên sự cao quý, khi phủ lên người cô, vừa vặn tạo nên một tiểu tiên nữ tỏa tiên khí.
Nét xinh đẹp của cô, thu hút tương đối nhiều ánh mắt. Thế nhưng, Úc Noãn lại thức thời lui vào một góc yên tĩnh tránh sự nhòm ngó.
Cô căng thẳng, không biết vì lý do gì lại được chuẩn bị riêng. Cho đến khi người trang điểm cười nói với cô.
“Bởi cô là khách mời đặc biệt từ nhà đầu tư.”
Khách mời nơi đây rất nhiều, không riêng gì Úc Noãn. Tuy khó hiểu, cô vẫn cúi gập người cảm ơn, thậm chí bảo trả lại.
Lúc đó, người trang điểm chỉ nhìn cô cười cười.
Úc Noãn đứng dự nơi yến tiệc, thỉnh thoảng lại ngó nghiêng nhìn, đều là các nhân vật nổi tiếng mà bình thường cô chỉ có thể thấy trên màn hình.
Cho đến khi, toàn bộ ánh đèn nơi sảnh tiệc tắt đi. Một ánh đèn sáng rực chiếu thẳng vào nơi trung tâm khán phòng.
Sau tấm lụa che màn, dần dần được mở ra. Dáng người thanh mảnh trong bộ phục trang màu đen tuyền, vai áo cột lên hình cánh hoa đẹp đẽ, phô ra bả vai mỏng manh, họa tiết điểm xuyến những viên kim cương đính lên áo càng nổi bật như một tiên tử.
Người con gái khi này cầm lấy cây vĩ cầm đặt lên hõm vai tinh xảo, mái tóc uốn cong buông thả càng họa lên gương mặt tuyệt mỹ sắc sảo, hiện giờ đôi mắt nhắm nghiền cùng hàng mi rũ bóng, thân hình nhịp nhàng di chuyển theo khúc hòa tấu điệu nhạc, môi đỏ au nhỏ khẽ hé, từng khớp ngón tay thanh thoát cầm lấy cây vĩ để đánh trên dây đàn, tuyệt diệu cất lên một bản giao hưởng.
Cây vĩ cầm vang thanh âm, giống như thể trời sinh là thuộc về người con gái này.
Mọi người xì xào bàn tán to nhỏ.
Úc Noãn hoàn toàn nhận ra đây là ai.
Ca hậu Giai Mỗ!
Nơi góc khuất phía trên, bóng dáng cao lớn của Nhiếp Tần Duật vẫn đứng, đôi mắt màu hổ phách ngây ngất ngắm nhìn hình ảnh tuyệt dịu như tranh vẽ, trong một khắc, đôi mắt hắn chẳng thể để ý được bất kỳ vật thể nào xung quanh ngoài người con gái này.
Gương mặt xinh đẹp tuyệt mỹ như thế...
Một khoảnh khắc khác chợt lướt qua, khi thân thể mỹ miều nằm dưới thân hắn, đôi môi đỏ mím chặt lại đến trắng bệch, nước mắt rã rời tuôn trào nơi gò má, cho dù đau đớn cũng không hề lên tiếng, chỉ một mực ư ử như con cún nhỏ bị thương.
Nhiếp Tần Duật khi đó, khẽ ướt át cắn lấy vành tai cô, giọng nói ma mị quyến rũ cực điểm, thoáng còn cười nhạo.
“Câm? Trùng hợp, tôi lại muốn nghe thử thanh âm kẻ câm khi rên rỉ là như thế nào.”