Để mà nói đến việc tìm kiếm tung tích của Úc Noãn, căn bản không phải là điều dễ dàng. Nhất là khi Úc Noãn hoàn toàn rời khỏi sự khống chế của Diệp gia, tờ giấy bán thân lúc Úc Noãn rời đi cũng đã được xé nát.
Úc Noãn không có lai lịch cụ thể, không có một thông tin cá nhân riêng, mọi thứ của cô hoàn toàn ảo và không được xác nhận. Khi Diệp gia đem về làm kẻ hầu, nào có mảy may đến xuất thân, chỉ nghĩ đến đơn giản là mua bằng tiền, nhiệm vụ phục vụ người của Diệp gia.
Cô vốn được nuôi ở cô nhi viện. Tuy là cô nhi viện, thực chất chỉ là một mặt trá hình đem bán người để thu về lợi nhuận. Úc Noãn năm đó có gương mặt tương đối giống với đại tiểu thư Diệp gia nên nhận sự yêu thích, vì thế được người của Diệp gia mua lại.
Nói là nhận được sự yêu thích, thế nhưng đại tiểu thư Diệp Ngọc cư xử với cô chỉ có một sự chán ghét. Thế giới này người giống nhau vốn đã không hề nhiều, nay Diệp Ngọc vô tình bắt gặp một phiên bản song song mình, ngoại trừ ghen ghét một kẻ thấp kém như cô sở hữu gương mặt tương đồng như thế, cũng chẳng có nổi sự ưu ái.
Trông thấy Úc Noãn, đối với Diệp Ngọc không khác gì là một cái gai trong mắt.
Ngự Viên vốn được bố trí mạng lưới phòng thủ lớn, vì thế hoạt động mọi nơi đều nằm trong tầm kiểm soát chặt chẽ. Ngoại trừ một vài địa điểm tuyệt mật bố trí camera, còn lại đều rất ít ỏi. Bởi Mộ Kình Triệt tính toán rất kĩ, ngay trong địa bàn của hắn sẽ không có bất kỳ kẻ nào dám làm càn.
Chỉ là lần này, người đàn ông lại nhận ra mình tính sai hoàn toàn, kẻ mà hắn từng nghĩ tin tưởng, không lừa gạt hắn, đến cuối cùng mới hoàn toàn là kẻ dễ dàng qua mặt nhất.
Mộ Kình Triệt cũng muốn điều tra tung tích kẻ lừa gạt nhỏ kia, nhưng điều đó với Diệp gia không thể là một, với hắn chính là mười phần.
Người đàn ông thừa nhận, không biết một cái gì về cô. Ngay cả tên, ngay cả lai lịch hồ sơ, gương mặt nhỏ nhắn của cô, cũng chưa được nhìn một cách cẩn thận.
Cảm xúc của Mộ Kình Triệt hiện tại đối với cô, kỳ thực muốn đem về trừng phạt như cách thức hắn đã từng làm với những tên có ý đồ tạo phản. Xưa giờ những kẻ tính kế hắn, vốn không có kết cục tốt đẹp.
Hơn thế chính là, kẻ lừa gạt như cô nghĩ rằng ngày đôi mắt hắn chữa khỏi, liền cùng với đại tiểu thư Diệp gia Diệp Ngọc qua mặt để tráo đổi người, một màn này dối trá đến cực điểm. Đổi người, liền cầm số tiền rời khỏi tầm mắt hắn. Cuộc chơi tráo người này đi đến màn hồi kết.
Thời gian một tuần vốn là như thoi đưa, Diệp gia bất lực, hiện giờ sự tồn tại vô cùng thoi thóp. Các dự án lớn ban đầu Mộ gia ban tặng đưa cho, thậm chí cũng được hoàn toàn chuyển nhượng cổ phần hợp đồng, vậy mà trong quá trình diễn ra gặp trục trặc, dẫn đến sự đình công của lượng lớn nhân viên.
Không cần đoán đều rõ một điều, những thứ này là lời cảnh cáo đe dọa của Mộ Kình Triệt. Cho dù không công khai hủy bỏ, nhưng vẫn tiến hành từ sau lưng.
Vốn đều hiểu, Mộ Kình Triệt đối với con hầu kia nuông chiều bao nhiêu, ban phát lợi ích để ông ta hưởng, nhưng người không còn nữa, bây giờ những thứ này không khác gì bị đem về trả, rõ ràng là số phận ông ta phải gánh vác, nghiệp quả phải chịu. Ngay cả đứa con gái Diệp Ngọc cũng không thể giúp gì, ngược lại còn gây hoa cho ông ta. (2
Diệp Táng nghĩ ra vô vàn cách, cũng vội vàng tìm người, nhưng rõ ràng là vô dụng. Khi con hầu kia rời đi, toàn bộ tuyến đường xung quanh đều trực thuộc bệnh viện Noble Health Institute. Vốn không phải trong tầm quản lý của ông ta.
Tìm một người không danh không phận giữa thành phố này, không khác gì một hình thức mò kim đáy bể.
Để rồi, sau những thứ lợi ích ông ta hưởng, lần lượt toàn bộ nghiệp quả cũng do ông ta gánh.
Diệp gia ngày tàn đến vốn cũng không muộn, sau khi triệt để hủy bỏ. Mộ Kình Triệt lần nữa thực hiện cuộc tẩy rửa thanh trừng toàn bộ những kẻ trên thương trường.
Suốt ba tháng trời đôi mắt ảnh hưởng, đã tương đối nhiều những sâu bọ ngoe nguẩy trong chính nội bộ tài vụ tập đoàn Đế Đô. Mộ Kình Triệt cho dù trọng tài, nhưng với những kẻ luôn mang ý định làm phản hai mặt, hắn một chút cũng không hề nương tay.
Khi này, mọi người rốt cuộc cũng hiểu chủ đích khi Mộ lão gia cùng Mộ Kình Triệt đến tham dự buổi lễ họp mặt thương nhân hắc đạo. Căn bản chính là Mộ Trưởng muốn nhắc nhở khéo, sự tái xuất của đứa con nuôi này.
Sau lần Mộ Kinh Triệt trở về vị thế cai quản Mộ gia, lão gia Mộ lúc này mới hay đến việc đứa con trai nuôi của ông đã thật sự chữa khỏi đôi mắt.
Mộ Thúc cho dù không phục, nhưng từ lúc chứng kiến Mộ Kình Triệt quật cường đứng nơi đỉnh cao quản lý trật tự, ông ta thức thời lui về phía sau để trốn tránh.
Dẫu biết Mộ Kình Triệt vốn không phải dễ đụng đến, nhưng khi đôi mắt ảnh hưởng ông ta đã không thể tiếp xúc, nay Mộ Kình Triệt đường hoàng quay lại vị thế làm chủ, ông ta thật sự chỉ như một con vật khép đuôi.
Không thể biết được là nhịn đến bao lâu.