“Bé con, em nói dối tôi? Em không hề cảm hay bị bệnh, với mức nhiệt của em hiện tại là bình thường.”
Mộ Kình Triệt vừa nói dứt câu, gương mặt người đàn ông lạnh lẽo hẳn. Ánh mắt như dao muốn ghim chặt lấy cơ thể cô.
Nghe câu nói này, Úc Noãn lập tức thay đổi xuất hiện sự chột dạ lúng túng khác thường. Cô không nghĩ được, người đàn ông này rõ ràng như thế.
Danh tiếng Mộ Kình Triệt như nào, bất kỳ một ai khi đã tồn tại nơi thành phố đều hiểu rõ một điều, người đàn ông là một kẻ tàn bạo, quyết đoán, không phải người dễ dàng để kẻ khác có thể qua mặt hắn.
Huống hồ chi Úc Noãn không có kinh nghiệm để diễn kịch. Chỉ cần bị phát giác một chút là liền lộ phòng thủ hớ hênh.
Chợt nhớ đến trước đây, Mộ Kình Triệt ghét nhất việc bị kẻ khác lừa dối.
Úc Noãn hoảng loạn, không muốn chịu chung số phận, lập tức nhào vào lòng Mộ Kình Triệt, lần nữa tự cứu vớt bản thân, gợi lại chuyện đêm qua, vừa nói còn cố ý hạ thấp giọng nói mềm mại, mang theo dáng vẻ làm nũng.
“Ông chủ... đêm qua tôi với ngài xảy ra loại chuyện không đúng đắn đó... lại còn là lần đầu tiên của tôi, tôi cảm thấy... đau.
Mộ Kình Triệt nghe nói ba chữ “không đúng đắn” thì càng nhíu chặt mày. Nhưng khi nghe đến là “lần đầu tiên”, lại nghe cô nũng nịu than “đau”. Cuối cùng nét mặt cau có của người đàn ông cũng thay đổi, trở nên dần ôn hòa hơn.
Quả thật, đêm qua là lần đầu Mộ Kình Triệt thực hiện loại chuyện ham muốn nguyên thủy đối với cô, dù đã cố gắng nhẹ nhàng để khiến cô không phải thấy đau, nhưng hắn cũng không rõ cô đau như nào.
“Tôi làm em đau nên em không muốn ngủ cùng tôi?”
Giọng nói của hắn như thể hòa tan sự lạnh lẽo của mùa đông mang theo chút ánh nắng đầu xuân. Đáy mắt xuất hiện sự mềm mại, như một viên ngọc lục bảo tản ra dần sự ấm áp, muốn dùng sự ấm áp nhẹ nhàng vỗ về nâng niu cô, cứ thế vươn bàn tay khẽ vuốt ve mái tóc mềm của cô.
Úc Noãn nghe thấy sự tình hợp lý, lập tức gật đầu đáp.
“Vâng, tôi nghĩ tôi không nên ngủ cùng ngài”
Gương mặt Mộ Kình Triệt dần biến hóa liên tục, dù cho hiện tại chỉ quấn độc một chiếc khăn cùng cô ngồi trên giường, nhưng chính hắn cũng cảm nhận rõ ham muốn dục vọng sục sôi như thế nào.
“Đêm nay tôi không làm gì em, ngoan, ngủ cùng tôi.
Mộ Kình Triệt nhẹ giọng nói, như muốn thương lượng. Hắn không nghĩ sẽ có ngày lại hạ thấp giọng vì cô như thế.
Kỳ thực, ý định của hắn đã nhất quyết muốn cô ngủ cùng, cô căn bản có chạy đằng trời cũng không thoát.
Úc Noãn căng thẳng nhìn hắn, cũng không dám khiêu khích sự nhẫn nại của hắn dành cho cô.
Dù gì, chỉ nằm bên cạnh Mộ Kình Triệt không chạm vào, cũng được xem là hợp lẽ.
Nhưng nhìn người đàn ông chỉ quấn độc một tấm khăn tắm, cô liền vội vàng chỉ tay.
“Ngài mau mặc đồ vào, như vậy tôi mới ngủ cùng ngài.
Mộ Kình Triệt nhíu mày, nhưng rồi hắn vẫn nghe lời cô. Tiến lần từng bước đến bên tủ cạnh giường, hình bóng cao lớn in trên nền sàn, trực tiếp ném bỏ tấm khăn, lấy ra một bộ đồ ngủ đen tuyền bằng lụa thượng hạng thay vào.
Úc Noãn nhìn, không thể phủ nhận cơ thể hắn cực kỳ hoàn hảo, bả vai rộng săn chắc eo thon kết hợp với làn da màu đồng nam tính mạnh mẽ, chỉ có điều quá nhiều vết tích bị thương hắn trên cơ thể.
Ngủ cùng hắn đã lâu, những vết sẹo lớn như thế nào cô cũng từng chạm qua. Một thoáng từng suy nghĩ, đã là con người với da thịt máu mủ, sao hắn lại có thể chịu đựng được những vết thương lớn như thế?
Chỉ qua đó, cũng biết rõ cái thế giới của hắn đầy rẫy nguy hiểm ra sao.
Mộ Kình Triệt nghe lời cô miễn cưỡng thay xong đồ ngủ, liền tiến tới bên cạnh mà nằm ôm cô vào lòng.
Dưới màn đêm tĩnh lặng, người đàn ông vẫn theo thói quen áp vòm ngực cường tráng ôm cô từ phía sau lưng, bàn tay nhẹ nhàng đặt nơi bụng nhỏ.
“Bé con, mối quan hệ của tôi và em không phải là không đúng đắn như em nói.”
Nghĩ lại câu nói vô tình của cô gái nhỏ ban nãy, tâm tình vẫn khó chịu, trái tim vốn mang đầy sự yêu thương với cô nên khi nghe câu đó không khác nào bị cô lấy trái tim hắn rồi đem hành hình phủ nhận.
Không nghĩ đến việc cô tiếp xúc với hắn, lại thành mấy chữ không đúng đắn
như thế kia.
Nhưng cô nghĩ thế cũng không sai, hắn và cô hiện tại chưa là gì.
Không để cô lên tiếng, Mộ Kình Triệt lần nữa khẳng định.
“Đợi tôi một khoảng thời gian ngắn nữa, tôi sẽ biến mối quan hệ này thành mối quan hệ hợp pháp. Lúc đó em đừng hòng dùng mấy từ ngữ đó với tôi!”
Úc Noãn nghe Mộ Kình Triệt nói, trong lòng không khỏi thắc mắc liệu mối quan hệ hợp pháp theo lời hắn nói là như nào.
Có phải, là mối quan hệ... hôn nhân kia không?
Nhưng mà khi đó, cô với hắn cũng đã kết thúc. Vậy khi đó, hẳn là cô sẽ nghe được loại tin tức này của hắn cùng với đại tiểu thư Diệp gia Diệp Ngọc.
Nghĩ đến đây, Úc Noãn hơi cựa mình, muốn nằm cách xa hắn một chút. Dù gì sau này cô với hắn cũng chẳng thể nằm ở đây, và cũng chắc chắn rằng, sau này hắn sẽ phụ thuộc và đại tiểu thư Diệp Ngọc, muốn cô ta nằm bên cạnh như thế này mà không phải là cô.
Nhận thấy cô cố ý nhúc nhích cách xa, Mộ Kình Triệt bất lực cường bạo cưỡng chế đem cô nằm vào lòng mình. Lớn giọng ra lệnh.
“Nằm im!”