Thời khắc khi Mộ Kình Triệt đáp xuống sân bay, hàng loạt vệ sĩ lẫn quân binh của người đàn ông đã được cử ra lượng phù hợp để hộ tống hắn trở về một cách an toàn.
Lúc này nền trời vẫn một mảng tối đen, âm u lại chẳng có lấy ánh sao nào, hàng về sĩ đông đúc vô cùng, vừa uy lực nghiêm nghị đứng theo dãy hàng lối, chuẩn bị đón tiếp vị chủ tịch lớn trở về nước.
Mộ Kình Triệt vừa bước xuống sân bay chưa bao lâu, Nhiệm Kha đã gọi đến báo lại tình hình thực tế. Người đàn ông phủ trên người lớp áo khoác dày đặc, cặp kính đen che đi sự lạnh lẽo nơi đôi mắt, khắp người tỏa ra trạng thái xa cách.
Mấy ai có thể tưởng tượng được, người đàn ông hiện tại với người đàn ông nói bằng giọng nhỏ nhẹ nuông chiều cách đây không lâu với Úc Noãn lại chính là một.
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, lục đục ngay trong chính nội bộ đã biến đổi vô cùng nhiều, giống như thể mọi sự việc đã là một ván bài sắp xếp từ trước, chỉ đợi Mộ Kình Triệt hắn dần dần rơi vào bẫy.
Sự ra đi của Mộ Trưởng bất ngờ, lần lượt đem những suy tính đang dự định bị sup đổ. Trên căn bản Mộ Kình Triệt thật sự không nghĩ đến lũ người Mộ Thúc có thể mất nhân tính đến việc đem cái chết của chính người nuôi nấng ông ta đe dọa đến hắn.
Thế nhưng, lũ người Mộ Thúc trăm tính vạn tính, không nghĩ được thế lực Mộ Kình Triệt vốn không đơn giản ở một bề mặt nổi cho bọn chúng đối phó, căn bản đằng sau điểm tựa vô cùng vững chắc, đều do Mộ Kình Triệt từng dùng cả tính mạng và máu của hắn để đoạt lấy.
Vị trí ngôi vương đã có chủ, đâu phải muốn đoạt liền có thể đoạt. Tron
Mộ Kình Triệt vừa trở về, lập tức theo đoàn người đến ngôi nhà cổ của Mộ gia, địa điểm nhà của lão gia Mộ Trưởng.
Đáng lý ra nếu một người rời đi, địa điểm xét duyệt được định hình phải là nơi cuối cùng người đó hiện diện, ấy vậy Mộ Thúc lại dàn dựng vở kịch, đem toàn bộ tội lỗi đẩy qua khi lần cuối cùng người mà lão gia Mộ tiếp xúc là tại buổi họp ban lại quyền hành từ một dự án khai thác đầu tư của Mộ Kình Triệt, liên tục lôi ra thời điểm Mộ Trưởng có những biểu hiện lạ khi trong cuộc họp với
hån.
Trên căn bản, Mộ Thúc không xác thực liên quan đến Mộ Kình Triệt, nhưng mọi dẫn chứng đều rõ ràng, đồng loạt tố cáo Mộ Kình Triệt có dính dáng đến, đây là mũi dao nhọn trong bóng tối. Hoàn toàn gây bất lợi đến phía hắn.
Khi đến ngôi nhà cổ của Mộ gia, bề ngoài hiện tại được phong tỏa hoàn toàn bằng lượng lớn dải niêm phong cùng một số cảnh sát tập hợp, chỉ trừ một số người thân thích có liên quan mới được phép tiến vào hiện diện.
Mộ Kình Triệt bước vào sâu, căn bản chưa vào sảnh chính, từ bên ngoài đã nghe tiếng khóc lóc đến thảm thương của Mộ Thúc cùng một vài thân phận hậu bối thấp hơn bên ngoài, kẻ nào kẻ nấy đều diễn một bài khóc lóc vô cùng thảm thiết. Ngay cả người hầu cũng không ngoại lệ.
Mộ Thúc khóc rất sâu, quỳ sụp xuống trên nền sàn, tay vẫn cầm lấy tấm di ảnh lão gia Mộ, giọng nói kêu gào.
“Cha à, sao cha chết thảm thế, bọn con vẫn chưa báo hiếu được cho cha ngày nào..”
“Cha nói đi, kẻ nào làm cha thành như vậy, con chắc chắn sẽ đòi lại toàn bộ.”
Mộ Kình Triệt từ xa ngước nhìn, trái ngược gương mặt hắn lạnh lẽo không có một biểu cảm, đáy mắt tàn nhẫn vô cùng, một ánh nhìn, căn bản cũng lười bố thí đến một đám giả tạo.
Vừa trông thấy Mộ Kình Triệt, Mộ Thúc lập tức đứng dậy, vẻ mặt xuất hiện nên
có của một kẻ độ tuổi trung niên nay đã già hơn, khắp gương mặt đều là nước mắt, đôi mắt cũng đỏ lên.
“Mày, chính mày... lần cuối cha tạo hiện diện là hoàn toàn bên cạnh mày, lần này mày về nhất định phải chịu tội!”
Mộ Kình Triệt nheo mắt nhìn Mộ Thúc, người đàn ông lười lý giải, lặng lẽ lấy điếu thuốc, thuộc hạ theo sau liền châm lên.
“Ông có bằng chứng hay không?”
Trông Mộ Kình Triệt thản nhiên, Mộ Thúc càng muốn tức điên hơn. Sau hơn bao năm trời, ông ta kỳ thực vẫn thua Mộ Kình Triệt ở cái phong thái và sự bình tĩnh dù cho đứng trước nguy hiểm này, vĩnh viễn chẳng thể so bì.
Miệng rủa Mộ Kình Triệt vài câu, tay ôm di ảnh, lần nữa xoay người.
“Mày nhất định phải chịu tội.”
Một vài viên quan cảnh sát nhìn Mộ Kình Triệt, thấy người đàn ông chỉ đứng im lặng lắng nghe lời chỉ trích, cũng không hề biện hộ một câu. Hơn thế, theo như thông tin khai thác Mộ Kình Triệt là con nuôi, đáng lý ra phải thương xót, tại sao hắn lại có thể dửng dưng?
Càng nhìn, đám viên quan cảnh sát càng nghi ngờ. Thế nhưng vẫn là e dè thân phận lớn của Mộ Kình Triệt, bọn họ đối với hiện tượng này, tất cả chỉ đơn giản thu lại bằng chứng làm khảo nghiệm.
Căn bản sự ra đi của Mộ Trưởng là vào đêm tối, thời điểm sau khi kết thúc phiên họp với Mộ Kình Triệt kéo dài đã quá ba ngày, bọn họ lại nghi hoặc Mộ Kình Triệt sử dụng điều gì đó âm thầm, cụ thể hơn chính là hạ độc.