Dạo gần đây, Mộ gia biến động rất lớn. Vì thế lượng công việc của Mộ Kình Triệt cũng trở nên tăng cao rất nhiều, dù vậy nhìn Úc Noãn vô tư đi theo con đường riêng, làm những điều cô muốn, hắn đều cần trọng giải quyết hỗ trợ con đường của cô, cũng hoàn toàn không để biến cố xảy đến với hắn lọt đến phía cô.
Úc Noãn cũng dần theo đó phát giác ra, Mộ Kình Triệt thường xuyên về rất trẻ, mỗi đêm ôm cô trong lòng ngủ, nhưng lần nào rời đi cũng đều tờ mờ sáng, dẫu vậy cũng không nỡ làm hành động mạnh khiến cô tỉnh giấc.
Thậm chí có đêm trở về, không khí se lạnh trên người Mộ Kình Triệt tản ra, khiến cô hoàn toàn nhận rõ đây là mùi điều hòa không khí trên máy bay.
Người đàn ông này vừa đáp cánh, lập tức trở về tìm cô.
Dường như lượng công việc rất nhiều, nhưng lần nào về cũng đều ôm chầm cô ngủ như thế.
Mộ Kình Triệt ôm cô vào lòng, dù bật điều hòa nhưng thân nhiệt ấm áp từ hắn tản ra không ngừng sưởi ấm lấy cơ thể cô, công dụng hơn cả những tấm chăn nhung lụa đắt đỏ này.
Úc Noãn lần này không tránh được cảm giác xót xa, khẽ khàng nghiêng đầu nhìn Mộ Kinh Triệt, theo hướng ánh sáng ít ỏi bên ngoài rọi vào, góc sườn mặt người đàn ông hiện lên, làn da gương mặt nhằn mịn, nhưng thấy được nét nhợt nhạt do lượng công việc nhiều.
Lòng Úc Noãn cảm thấy đau xót, khớp ngón tay nhỏ nhắn vươn lên, nhẹ nhàng chạm trên gương mặt Mộ Kình Triệt mần mê rất lâu, sau cùng nhón người dậy, bộ áo ngủ mỏng manh càng họa nền thần thể thon nhỏ, mái tóc dài vươn lả lướt trên bả vai gầy, chậm rãi đặt trên gò má Mộ Kình Triệt một nụ hôn.
Một lúc lâu, nhẹ nhàng buông ra, vội vàng nằm trở về vị trí cũ, vùi vào lồng ngực ấp áp của Mộ Kình Triệt.
Kết quả chưa được bao lâu, đã nghe một giọng nói than nhẹ.
"Bé con, chỉ hôn anh một cái thôi, có phải là thử thách anh quá không?"
Úc Noãn ngạc nhiên ngầng nhìn, bắt gặp đôi mắt đáng lẽ nên hằn lên sự mệt mỏi, giờ phút này ánh lên tia vui sướng nhìn cô, vòng tay ôm cô càng siết mạnh hơn.
Rõ ràng hành động Úc Noãn diễn ra rất cẩn thận, hoàn toàn không để Mộ Kình Triệt tỉnh giấc. Nay khiến người đàn ông tỉnh dậy, hơn hết trong lòng là cảm giác có lỗi.
"Em làm anh tỉnh giấc sao?"
Cô cúi thấp đầu, cẩn trọng hỏi. Chẳng qua cô chỉ muốn ôm hắn một cái, cũng xua đi nỗi nhung nhớ mấy ngày qua khi mà chỉ ban đêm mới có thể gặp hắn.
Mộ Kình Triệt thấy cô dường như đồ lỗi bản thân, người đàn ông vội vàng tiếp xúc thân mật, tựa vầng trán của hắn vào trán cô, nhẹ nhàng dây dưa.
"Không đâu, được em hôn như thế đúng là vinh dự của anh, em muốn hôn bao nhiêu cũng được!"
Úc Noãn đỏ mặt ngầng nhìn hắn, cho dù có lén lút hôn như thế, hiện giờ nửa đêm yên giấc thể hiện tình cảm cũng không đúng lắm, bàn tay nhỏ nhắn đưa lên, xoa xoa gương mặt điển trai phóng đại trước mặt.
Rất nhanh, Úc Noãn nghĩ đến chuyện khác, cũng muốn kể về hành trình bản thân mấy ngày qua cho Mộ Kình Triệt biết, kể về những thành tựu bản thân đã đạt được. Dù gì, cũng đã một tuần cô cùng người đàn ông rất ít khi nói chuyện.
Kỳ thực, cô không khác gì đứa trẻ nhỏ, muốn khoe với hắn về những nỗ lực của bản thân.
"Triệt, anh có muốn nghe em kể chuyện không?"
Mộ Kình Triệt nhìn cô, cảm nhận bàn tay nhỏ nhắn đang chạm lên gương mặt hắn, hắn lập tức bắt lấy, đưa bàn tay đến trước đôi môi nhẹ nhàng hôn lên, cảm nhận nhịp đập yên ả nơi cổ tay cô.
"Muốn, em kể anh đều nghe."
Úc Noãn đỏ mặt nhìn bàn tay mình đang được đặt trên môi hắn, chỉ đơn giản một hành động, lọt vào biểu cảm tinh tế của Mộ Kình Triệt không khác gì đang dụ dỗ gợi tình vậy.
"Em được hợp tác với ca hậu Giai Mễ trong một MV gần đây, MV sau khi quay xong công chiếu, được đứng bảng xếp hạng MV hay nhất do người hâm mộ đánh giá."
Sau khi MV cùng Giai Mễ được phát hành, sự kết hợp ăn ý của cả hai, giọng hát ngọt ngào cùng bản hòa tấu lại là một sự ăn nhập, hoàn toàn được ủng hộ của đông đảo lượng fan. Úc Noãn dù trước đó không có danh tiếng, cũng được không ít người khen ngợi.
Dù vậy, Úc Noãn dường như chưa có cơ hội kể đến với Mộ Kình Triệt.
"Chị Giai Mễ, chị ấy rất tốt bụng lại xinh đẹp, thậm chí chị ấy còn có thể chơi đa dạng loại nhạc cụ, chơi rất tốt
ทนัล!"
Úc Noãn kể cho Mộ Kình Triệt, lại không tránh được sự ca ngợi dành cho Giai Mễ nơi đáy mắt hiện lên.
Mộ Kình Triệt dịu dàng nhìn cô, cho dù Úc Noãn chưa kể, nhưng Mộ Kình Triệt hoàn toàn đã xem qua hết toàn bộ, thậm chí lưu lại giọng hát của cô gái nhỏ đặt nhạc nền.
Chỉ có cô gái nhỏ là không biết điều đó, vẫn cứ ngây ngô kể cho hắn, đôi mắt cô như thể phát sáng long lanh.
Sau cùng, Mộ Kình Triệt nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc mềm, hắn cất giọng trầm ổn.
"Bé con, em rất giỏi."
Cô ngây ngô, lại đơn thuần như thế. Càng khiến Mộ Kình Triệt không nỡ lòng nào để cô vướng vào những rắc rối gần đây hắn phải chịu.
Thế giới của cô, Mộ Kình Triệt kỳ thực chỉ muốn xây dựng một nơi đẹp đẽ như tranh vẽ, để cô hoàn toàn yên bình sống và cảm thụ cùng hắn đến tận cuối cùng.
Hắn có thể chịu đựng va vấp, nhưng tuyệt đối cũng không để cô ảnh hưởng dù chỉ một chút.