Suốt cả quá trình tiến ra xe, Úc Noãn đều im lặng không hề nói gì khiến Mộ Kình Triệt càng thêm phát hoảng nhìn cô, mỗi bước đi của hắn đều thận trọng lại dè dặt, không dám vượt qua cô, nhìn thân ảnh nhỏ cứ thế giận dỗi bước bỏ mặc hần lại một chố.
Đoạn tin tức trên mạng đó, kỳ thực Mộ Kình Triệt hắn là vô tội, hắn nào biết một kẻ vô danh nào đó tự nhiên lấy hình mà đám phóng viên của hắn đăng tải, thậm chí ngang nhiên hơn khi bảo là bạn gái hắn. Việc đó, căn bản ngoài dự đoán. (1
Úc Noãn nhìn hàng xe sang trọng màu đen bên ngoài đang chặn lại, cả công ty giải trí Glory giờ phút này tương đối vắng vẻ, giống như nhận mệnh lệnh đón tiếp nhân vật cấp cao nên không ai dám bén mảng đến.
Mộ Kình Triệt vẫn cứ theo sau cô, kéo theo là hàng vệ sĩ dài nối đuôi đi theo ông chủ của họ, nhìn trông như một đoàn quân hùng dũng đang đi tuần tra.
"Bé con, toàn bộ đoạn tin tức trên mạng, anh đã cho người xóa hết rồi, anh với cô ả kia, tuyệt đối không có gì!"
Nghe vậy, Úc Noãn tức tối đột ngột dừng lại, cứ thế quay sang nhìn Mộ Kình Triệt mà chất vấn.
"Nếu không có lệnh của anh, tại sao bức hình về anh lại được lộ ra?"
Nét mặt cô gái nhỏ khi giận dỗi khiến Mộ Kình Triệt lo sợ sẽ khó dỗ dành, nhưng đôi mắt long lanh giờ phút này cứ trừng trừng nhìn hắn, mũi nhỏ cũng chun lại, chẳng hiểu vì sao trong suy nghĩ của hắn, bé con thật đáng yêu!
Quả thật, ban đầu khi đoạn tin tức bị lộ ra, Mộ Kình Triệt ra lệnh người của hắn không được gỡ xuống, nhưng cũng đều bởi vì đó là ảnh hắn và cô, hắn muốn để toàn bộ thế giới này biết hắn đã sớm có người trong lòng. Nào có nghĩ đến việc, bức ảnh bị kẻ khác sử dụng với ý đồ xấu?
"Bé con, bức ảnh đó ban đầu đăng là vì em."
Úc Noãn tức giận nhìn hắn, vừa đến gần cửa xe. Mộ Kinh Triệt lập tức tiến lại mở cửa cùng cô bước vào. Đình Khiêm lần đám vệ sĩ lúc này cảm tưởng như thoát một kiếp nạn.
Tưởng chừng đã kết thúc, nhưng đến khi Đình Khiêm cầm tay lái, cuộc trò chuyện của Úc Noãn lẫn Mộ Kinh Triệt càng căng thẳng hơn.
Úc Noãn ngồi bên, cách xa hoàn toàn Mộ Kình Triệt. Mà khi người đàn ông vừa định tiến lại muốn ôm ấp, cô lập tức như mèo nhỏ xù lồng.
"Anh không được lại đây!"
Mộ Kình Triệt bất lực không biết nên làm gì, trong lòng mỗi lúc càng thêm thấp thỏm, loại tình cảnh này, hắn nào đã trải qua bao giờ. Huống hồ chi lần đầu trông thấy cô gái nhỏ giận, chẳng biết nên làm như nào mới phải.
"Bé con, em nghe tôi nói, thật sự bức ảnh lúc đầu đăng đều là vì em."
"Nếu đăng là vì em, tại sao cô ta có thể chen chân vào?"
Úc Noãn cau mày phản bác, đoạn tin báo khi Mộ Kình Triệt đăng về cô, khoảng thời gian dài cô thật sự không hề hay biết gì. Vốn dĩ tin đăng trong đêm, hôm đó Úc Noãn phần nào biết bị phát tác cơn dị ứng hôn mê một ngày dài, sáng sớm tỉnh lại cũng bị người đàn ông trước mặt đè xuống giường dạy dỗ một trận. Và sau đó, một chuỗi ngày chật vật trong công việc.
Mộ Kinh Triệt nghe Úc Noãn nói, cố gắng suy nghĩ câu trả lời thích hợp để tránh làm cô phật ý, vừa nói cũng chỉ biết lựa từng câu từng chữ một cách thích hợp.
"Anh thật sự không quan tâm cô ta, nào biết có kẻ khác chen chân..."
Mộ Kình Triệt vừa dứt câu, Úc Noãn cứ thế mà nói liên tiếp, không hề chừa đường lui.
"Không biết kẻ khác chen chân, hay bởi vì anh muốn cùng cô ta tạo nên tin đồn?"
Úc Noãn lần đầu trải nghiệm cảm giác bản thân không tôn trọng, nhất là khi ban nãy trông Tử Bình hiên ngang đưa đoạn tin đồn về Mộ Kình Triệt giơ lên, cô thật sự rất giận. Rõ ràng, bức ảnh Mộ Kình Triệt lẫn cô bị lộ mà không được gỡ xuống, đều do Mộ Kình Triệt không muốn gỡ. Đây phải chăng là tạo thêm lý do để mấy nữ ngôi sao kia gán ghép tin đồn với hắn.
Càng nghĩ, càng thêm tức giận.
Suy nghĩ về đoạn tin tức trong đầu Úc Noãn chỉ trong vài giây hoàn toàn biến hóa liên tục, đến mức Mộ Kình Triệt cũng không theo kịp. Nhìn cô gái nhỏ bên cạnh, ánh mắt hắn vô thức nhìn qua gương chiếu hậu đối diện với Đình
Khiem muon cลิ่น cน่น.
Sau cùng, Mộ Kình Triệt chậm rãi tiến lại gần phía của Úc Noãn, mọi động tác đều cẩn thận.
"Bé con, sau khi đăng tải đoạn tin tức lên. Vốn dĩ anh không yêu cầu gỡ bởi vì đó là em. Anh muốn để bọn họ biết anh đã có người trong lòng rồi, em là người con gái duy nhất."
Vừa nói, cần thận quan sát cô gái nhỏ. Tiếp tục lấy điện thoại ra mà đưa dẫn chứng đến trước mặt cô.
"Còn về người con gái kia, anh vốn không quan tâm mọi hành động của cô ta, vì vậy thật sự không biết được đoạn tin tức kia. Ngoài em ra, anh không muốn để tâm đến bất kỳ ai nữa."
"Anh đã yêu cầu xóa toàn bộ tin tức rồi, về sau, tuyệt đối không để bất kỳ kẻ nào có cơ hội làm việc này khiến em hiều lầm. Đều là lỗi của anh, Úc Noãn, bỏ qua cho anh nhé?