Người đời đồn thương nhân hắc đạo Đế Đô - Mộ Kình Triệt là một lão già, hành tung bí ẩn cũng chẳng ai trông thấy hình dạng. Từ lúc lên ngôi yên vị đã rơi vào khoảng tám năm trời, không ai dám tranh chấp chia phần giằng xé.
Chỉ có gần đây nhất, qua trận chiến ngầm dưới lưỡi đao tàn khốc và mạng người rải rác, lão ta vô tình bị kẻ thân cận ẩn giấu lớp ngụy trang đã nhiều năm hãm hại, tuy thoát được một mạng dưới loạt vũ khí như bão đạn, nhưng đôi mắt sớm đã bị ảnh hưởng nặng mà không thể nhìn thấy đường.
Vì mù, nhiều thế lực kẻ địch vây hãm lấn át mang mục đích tệ hại. Người trong gia tộc bắt đầu rục rịch, liên tục lời ngon tiếng ngọt hòng gài người qua Mộ Kình Triệt để triệt để dứt điểm mạng sống lấy chủ vị cầm quyền.
Tiếc là hắn ta đã tồn tại trong cái giới cạm bẫy, lòng dạ hiểm độc như thế nào lại không rõ những ý đồ mượn đao giết người như thế này?
Bởi tin đồn, việc tìm người theo hầu hạ rất khó. Tay sai đắc lực bên cạnh suy nghĩ chủ ý, liền nảy ra yêu cầu đem người Diệp gia đang mắc số nợ lớn, bắt ép đem đại tiểu thư qua thành người hầu chăm sóc, đồng thời xóa đi số nợ.
Vài năm trước, Diệp gia làm ăn gặp sóng gió. Trong suốt quá trình thực hiện các dự án lớn nảy sinh tranh chấp giữa lương cho nhân viên và các quan chức cấp cao. Từ đó dẫn đến việc xảy ra đình công, thiếu hụt một khoản lương bù vào nhân viên.
Diệp gia khi đó không hề có đồng nào trong tay, vì thế đã phải liều mạng thực hiện vay nợ.
Người họ vay, không ai khác chính là thương nhân hắc đạo danh tiếng lâu đời làm chủ Mộ gia, ẩn sau vỏ bọc nhà tài phiệt là kẻ điều hành tranh chấp ngầm giữa các bang phái. Danh tiếng lâu đời.
Bất kỳ một ai đã tồn tại ở thành phố lớn Đế Đô, chắc chắn đều nghe đến cái danh tàn khốc này một lần.
Vốn dĩ qua hơn bảy năm người Mộ gia không đếm xỉa, tưởng đã trôi vào dĩ vãng, không nghĩ đến hiện tại bị bắt ép trả số nợ, quá quắt hơn chính là đem bán đứa con gái duy nhất của họ.
Ngày Diệp gia nhận tin, đại tiểu thư Diệp gia nhất quyết khóc lóc không chịu, ỷ vào việc tên thương nhân hắc đạo bị mù thì càng lớn gan nảy ra chủ ý, đe dọa một nữ hầu là Úc Noãn đem qua thay thế.
Cứ như vậy, Úc Noãn bị đem qua thay đại tiểu thư Diệp thực hiện chăm sóc cho kẻ đứng đầu của Mộ gia.
…
Úc Noãn thân phận thấp kém, cả đời sống trong giam cầm bởi khế ước bán thân nô lệ cho người Diệp gia. Hiển nhiên cho dù có tiếp tục ở lại thực hiện làm người hầu Diệp gia, việc theo qua hầu cho thương nhân hắc đạo cũng cảm thấy không có gì quá đáng.
Chí ít cô gái nhỏ biết, ở lại làm người hầu cho Diệp gia cả đời cũng chỉ biết cắm mặt không có tương lai. Ngược lại cô thay đại tiểu thư họ Diệp qua hầu thương nhân hắc đạo, cô cũng được họ hủy bản khế ước, có khả năng sau này được tự do, dù cho loại khả năng chỉ như mò kim đáy bể.
Úc Noãn thở dài một hơi, nhìn về thời gian đồng hồ. Trên tay một phần cơm đậy kín trong lồng, đẩy từng bước đến dãy cửa tòa biệt thự to lớn phía sau.
Khu biệt thự nơi đây xây dựng trên đồi núi, khí trời hoang vu, về đêm càng tạo không gian tịch mịch u ám, khơi gợi cảm giác lạnh lẽo.
Ngày đầu khi đến đây, cô vẫn nhớ rất kỹ lời căn dặn của vị trưởng quản.
Tối đem cơm không được quá mười giờ.
Buổi sáng chỉ khi nào nhận lệnh, mới được phép lên dọn dẹp phòng.
Không được tuỳ tiện khi không có lệnh.
Trên căn bản, Úc Noãn cũng không có lá gan đó.
Đến nay, Úc Noãn theo lệnh qua thực hiện hầu cận và chăm sóc được gần một tháng, vẫn chưa được một lần chứng kiến lão già thương nhân hắc đạo.
Hiện tại đã gần đến thời gian cấm mười giờ khuya.
Rất hiếm khi Úc Noãn đem cơm sát giờ, chỉ vì đêm qua theo người hầu của biệt thự thức một đêm dọn dẹp dãy lầu mới được xây bên phía sau gia trang, đến tận bốn giờ chiều nay cô mới có thể hoàn thành. Gần như kiệt sức, cô rơi vào giấc ngủ. Đến khi định hình thời gian, đã quá hạn giờ.
Úc Noãn vô thức di chuyển bước chân nhanh hơn, sau đó bước vào dãy phòng xa hoa chỉ định. Cho đến khi dừng trước căn phòng lớn, bao phủ bên ngoài cánh cổng mạ kim loại.
Nơi đây thiết bị tân tiến hiện đại, đẳng cấp vượt trội, đồ vật toàn những thứ xa xỉ cô chưa từng thấy. Đi kèm với sự trang trọng từ kim loại tân tiến, cũng là sự lạnh lẽo của không gian hoàn hảo đến thấu xương.
Chỉ là vừa đẩy cửa phòng, lại phát giác bên trong có người.
Bình thường Úc Noãn đưa cơm hay dọn dẹp, được quyền ra vào để tiện làm việc.
Úc Noãn ngó vào, đã trông thấy người đàn ông ngồi trên giường, bóng đêm phủ lên thân hình cao lớn, hơi thở của hắn khó khăn có phần thô suyễn khàn đặc.
Cô gái nhỏ gần như đứng lặng, đầu ngón tay bấm vào nhau giữ bình tĩnh.
Trong không gian tối tăm ít ánh sáng, trên người của hắn độc một chiếc quần để lộ thân trên không mặc gì.
Vẫn thấy được ngoại hình người đàn ông rất cường tráng, vạm vỡ khỏe khoắn, tấm lưng rộng xoay người hướng cô thấy được bả vai trần săn chắc.
Chỉ có điều xăm trổ khắp nơi một hình con rồng đen kín người khiến kẻ khác kinh hãi, từ trên đó, thấy một vết thương lớn dài máu lan xuống.
Úc Noãn hoảng loạn nhìn, dường như không nghĩ được nhiều như thế, hắn ta bị thương. Hơn thế hiện tại là căn phòng của thương nhân hắc đạo kia, lão ta quanh năm sống trong máu người, chỉ sợ gặp người đàn ông này sẽ giết hắn.
Cô vội vàng di chuyển lại gần, lúc này người trên giường cũng phát giác có kẻ lạ xông vào.
Khi cô vừa lại gần, ngay tức khắc hắn đã dùng một lực mạnh bạo đẩy ngã cô trên giường, bàn tay siết chặt lấy vùng cổ nhỏ nhắn, lực tay trực tiếp dồn ép thân thể nhỏ vào tấm chăn, bàn tay thô bạo siết chặt cổ như muốn gi.ết chết cô, thanh âm lạnh lẽo thấu xương vang lên.
“Kẻ nào lớn gan vào đây?”
Cho dù hiện tại đôi mắt bị ảnh hưởng nặng không thể nhìn thấy, nhưng bản năng phản xạ vẫn mạnh mẽ, ngay khi phát giác người trong phòng lập tức đã lao đến.
Sống lâu trong cái nguy hiểm, cũng khiến Mộ Kình Triệt trở nên đề phòng hơn bất kỳ kẻ nào.