Chương 822: Trở về giới vực
“Vâng, mời đi theo tôi!”
Chuyên viên lập tức trả lời.
Nói xong, bọn họ dẫn Trần Hạo cùng Chu Nặc đi đại sảnh bên kia.
Có đủ loại phù chú bí pháp được treo trong hội trường này, đủ loại và nhiều cấp độ khác nhau.
Có thể dùng một cái thành ngữ để hình dung: Rực rỡ muôn màu.
Giá bán lá Phù chú ở hội trường này sòng phẳng hơn hẳn, thấp nhất cũng từ vài trăm nghìn đến vài triệu.
Sau hơn một giờ lựa chọn, Trần Hạo đã chọn được.
Trần Hạo đã mua hàng trăm loại có phẩm chất trung và hàng trăm loại phù chú phẩm chất linh cao, và còn có các loại phù chú bí pháp phẩm chất trân cực.
Tổng cộng đã bỏ ra hơn 130 triệu tiền, bản thân Trần Hạo còn hơn 30 triệu nữa, cũng đủ để thấy mấy chiếc phù chú bí pháp này đắt giá như thế nào.
Sở dĩ anh mua nhiều phù chú là để dùng trong trường hợp khẩn cấp.
Những phù chú bí mật này có thể thể hiện các kỹ năng và sức mạnh khác nhau, và sử dụng rất đơn giản. Chúng là một trong những pháp bảo có thể mang theo rất nhẹ.
Sau khi mua được phù chú bí pháp, Trần Hạo và Chu Nặc rời khỏi Hội trường Phù lục.
“Trần Hạo, tiếp theo ngươi có kế hoạch gì?” Chu Nặc nhìn Trần Hạo hỏi, muốn biết kế hoạch của Trần Hạo.
“Ta trước tiên muốn đi Tống Thành ở Địa Cầu!” Trần Hạo cũng không giấu diếm, nói cho Chu Nặc về lịch trình.
“Tống Thành? Ngươi tới đó làm gì?” Chu Nặc hoài nghi, kèm một chút tò mò hỏi.
“trước đó Một số tàn tích của Tần gia ở vực giới còn chưa diệt trừ hết và giờ còn có một Tần gia ở Tống Thành, chính là những tàn dư còn lại!”
Trần Hạo nhẹ giọng giải thích.
Chu Nặc nghe xong lập tức hiểu ra, biết Trần Hạo sắp diệt trừ gia tộc Tống Thành Tần gia này.
Tàn dư của Tần gia nếu không được diệt trừ thì sẽ là chuyện phiền phức cho Trần Hạo, mặc dù anh không hề để mắt tới gia tộc của Tống Thành Tần gia.
“Được, vậy ngươi phải cẩn thận, nếu cần giúp đỡ gì nhất định phải liên hệ với ta, ta sẽ tận lực giúp ngươi!”
Chu Nặc lại nhắc nhở Trần Hạo.
“ừm!”
Trần Hạo nở nụ cười với Chu Nặc, sau đó nhanh chóng rời đi.
Chu Nặc nhìn bóng lưng của Trần Hạo, trong lòng không nói ra được cảm xúc của mình, cô nghĩ đến
cuối cùng cũng có một ngày nhất định sẽ làm cho Trần Hạo tiếp nhận mình.
Bên này vực giới, Lâm gia.
Lâm Tử Kiệt khập khiễng trở về nhà, trông rất xấu hổ, đầu tóc thì rối bời, ở đâu còn có khí chất của Lâm gia nữa, không khác gì kẻ ăn mày.
“Hả? Tử kiệt, em bị sao vậy? Sao em lại thành ra thế này?”
Lúc này, một thanh niên trông rất giống Lâm Tử Kiệt bước ra, ngạc nhiên hỏi Lâm Tử Kiệt.
“Đại ca… em bị người ta đánh…”
Lâm Tử Kiệt nhìn sưu huynh Lâm Tử Ngang vẻ mặt đau khổ nói.
Đây là đại sưu huynh của Lâm Tử Kiệt, Lâm Tử Ngang, thực lực tồn tại là Nhị phẩm Chí tôn ,và củng là thành viên của nhóm Địa Sát ở vực giới.
Nhóm Địa Sát là một thế lực ngầm ẩn dật trong vực giới, bao gồm một số sát thủ và những người có thế lực, chuyên phụ trách một số nhiệm vụ.
“Cái gì? Có người dám đánh tiểu đệ của ta, nói, người đó là ai? Đại ca sẽ báo thù cho tiểu đệ!”
Lâm Tử Ngang nghe vậy liền tức giận hỏi Lâm Tử Kiệt.
“em không biết, em chỉ biết tiểu tử đó có quan hệ rất tốt với Chu gia Chu Nặc, hình như là bạn trai của Chu Nặc!”
Lâm Tử Kiệt chua xót đáp lại, vừa nghĩ đến Trần Hạo khiến hắn vô cùng tức giận và đau đớn.
Đường đường Là một thiếu gia của Lâm gia mà lại bị một tên lông lá đánh thế này, thật mất mặt Lâm gia.
“Được rồi, Chu gia đúng không, xem ra Chu gia hiện tại thật sự càng ngày càng ngông cuồng, còn dám đối nghịch với Lâm gia chúng ta!”
Lâm Tử Ngang vẻ mặt lạnh lùng thuyết đạo.
Trên thực tế, nếu so sánh thì Chu gia và Lâm gia ngang nhau về lãnh địa, không ai thua kém ai, đó là lý do vì sao Chu gia luôn ở trong tình trạng nước giếng không phạm nước sông.
Nhưng hiện tại … e rằng hai gia tộc này sắp xảy ra chuyện vì chuyện tình giữa Chu Nặc và Trần Hạo.
“Tử Kiệt, đại ca của em sẽ làm chủ chuyện này cho em, đại ca sẽ đích thân nói với phụ thân, ngượi lại đại ca muốn xem Chu gia này có thể làm gì!”
Lâm Tử Ngang lại nheo mắt, lạnh lùng nói.
Nói xong, Lâm Tử Ngang dìu em trai Lâm Tử Kiệt về phòng nghỉ ngơi.
..
Màn đêm buông xuống.
Tống Thành.
Biệt thự của Tần gia sáng rực, Gia Đinh sừng sững đứng nghiêm như đinh đóng cột.
Tần Chân đứng trong đại sảnh nhìn đám người trước mặt, trong lòng cảm thấy vô cùng lo lắng.
Tam trưởng lão Nghiêm Tốn đã một ngày, cũng không có tin tức gì, thật sự là khiến Tần Chân lo lắng.
“cha, đừng lo lắng, Tam trưởng lão thực lực như vậy, nhất định sẽ giết chết được Trần Hạo!”
Con trai trưởng Tần Tùng trấn an Tần Chân. “Ta cũng mong là như vậy!”
Tần Chân cau mày lẩm bẩm trong miệng gạt ra được một câu.
“ta còn tưởng rằng như thế, không ngờ Tần gia này chả hơn kém gì Tần gia vực giới!”
Ngay khi giọng nói của Tần Chân rơi xuống, giọng nói của Trần Hạo vang lên khắp biệt thự Tần gia.
Nghe nói đó là Trần Hạo, mọi người ở Tần Chân và Tần gia đều hoảng sợ, vội vàng nhìn quanh, cố gắng tìm Trần Hạo.
Trong giây tiếp theo, Trần Hạo xuất hiện phía sau Tần Chân, trực tiếp dùng một tay nâng Tần Chân lên.
“Tần Chân, ngươi cái lão rùa già này chưa từ bỏ ý định sao,hại ta phải đích thân đến Tống Thành!”
Trần Hạo bóp cổ Tần Chân , lộ ra một vẻ khinh bỉ, lạnh lùng nhìn chằm chằm Tần Chân nói.
Tần Chân đỏ bừng mặt, không kịp thở, không thể thoát khỏi tay Trần Hạo một chút nào.
“Trần Hạo … ngươi, thả cha ra!”
Tần Tùng tức giận trừng mắt nhìn Trần Hạo, quát. “Quỳ xuống cho ta!”
Trần Hạo tức giận hét lên ra lệnh.
Nghe được lời nói của Trần Hạo, mọi người ở Tần gia cũng đều nhìn thấy, và mọi người nhìn lẫn nhau, không ai muốn quỳ xuống.
“Được rồi, đã không thành tâm, vậy các ngươi đều chết hết đi!”
Trần Hạo chưa từng hy vọng cuộc nói chuyện có lần thứ hai, trong mắt lóe lên một nét lạnh lẽo, mạnh mẽ ra tay.
Một kích, Trần Hạo trực tiếp bóp cổ Tần Chân, Tần Chân chết ngay tại chỗ.
“cha!”
“đại nhân!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!