Chương 287. Hai người bạn cũ
“Con mẹ nó Ngô Thiến, cô đúng thật phiền, cô đang làm cái quái gì thế?” Trần Hạo bị dọa nhảy dựng, không khỏi nói tục.
“Sao anh lại nói với tôi như vậy, Trần Hạo, tôi chỉ là đang quan tâm anh thôi, tôi biết anh trúng số nhưng không biết anh trúng được bao nhiêu. Thế nhưng để tôi nói cho anh biết, loại người vô cùng ngây thơ như anh, ở trong xã hội này đều bị xem là kẻ đần, dù cho anh có trúng rất nhiều tiền, anh cũng phải cẩn thận một chút, đừng để bị người bên ngoài lừa gạt, rồi cuối cùng vẫn trở về là một kẻ nghèo hèn!” Ngô Thiến sa sả dạy đời.
Đúng là như vậy, ngoài trừ khả năng Trần Hạo trúng rất nhiều tiền, rồi đầu tư cho khu nghỉ dưỡng, Ngô Thiến thật sự không thể tưởng tượng được đến khả năng khác.
Thêm nữa hiện tại trong lòng cô ta rối rắm, vô cùng khó chịu. Mắng xong, Ngô Thiến thở phì phì rời đi.
“Cô ả này, nếu để cho cô ta biết thân phận của mình, không biết còn mạnh miệng được như vậy không!” Trần Hạo cười khổ.
Sau khi để cho Vương Bưu ra ngoài tiếp tục công việc, bản thân ở lại văn phòng chợp mắt một lúc. Trần Hạo cũng định đi ra ngoài. Hiện tại, cậu chắc chắn không muốn cùng Ngô Thiến ở một chỗ, hơn nữa Ngô Thiến có lẽ cũng không muốn ở cùng cậu.
Mà đúng lúc này. Bên ngoài phòng làm việc mặt bỗng nhiên vang lên tiếng đập cửa.
“Quản lý Vương, tôi mang người mới tới giới thiệu cho ngài!”
Một giọng nữ thanh lãnh ngọt ngào vang lên. Vừa nghe giọng nữ kia, Trần Hạo lập tức nao nao. Sau đó nói: “Vào đi!”
Răng rắc. Cửa từ từ mở ra, một cô gái dáng người mỹ lệ, ăn mặc một thân quần áo công sở, mái tóc dài xóa ngang vai, ôm một sấp văn kiện đi đến.
Theo sau cô ta còn có một cô gái vô cùng xinh đẹp.
.
“Quản lý Vương, tôi là…”
Cô gái đi trước đang muốn tự giới thiệu.
Thế nhưng, khi nhìn rõ người trước mắt, lời đang chuẩn bị nói ra khỏi miệng liền bị chặn lại, ngăn ở yết hầu.
Mà Trần Hạo chứng kiến hai người vừa bước vào, trên mặt cũng hiện lên vài tia xấu hổ.
“Cậu… cậu Trần, thì ra là ngài! Tôi… Tôi không biết ngài ở đây!”
Sắc mặt của cô gái bỗng nhiên đó lên, sau đó tràn đẩy xấu hổ cúi đầu, căn bản không dám nhìn mặt Trần Hạo nữa.
“Tuyết Tình, Thi Hàm? Sao hai người lại tới đây? Hai người không phải đang ở huyện Bình An sao?”
Hai cô gái trước mắt, không phải Giang Tuyết Tình và Lý Thi Hàm còn có thể là ai.
Đây là một phần lý do khiến Trần Hạo thấy ngượng ngùng. Từ sau lần chính mình tự tra xét một ít điều tiêu cực của công ty. Thân phận cũng đã công khai với Giang Tuyết Tình. Mà Lý Thi Hàm bởi vì sự cố ở phòng kinh doanh cũng đã biết thân phận của mình.
Chỉ là trước khi cùng Giang Tuyết Tình và Lý Thi Hàm phát sinh một số sự tình đấy, thời điểm học cấp ba, quan hệ giữa cậu và hai cô bạn này cũng được xem là đặc biệt tốt.
Giang Tuyết Tình còn vì cậu mà cùng Lý Hải Dương, kẻ suốt ngày khi dễ ẩu đả cậu, cãi nhau.
Nói thật, tuy cuộc sống ở thời điểm điểm học cấp ba của cậu khá là âm u. Nhưng nhờ có Giang Tuyết Tình và Lý Thi Hàm, Trần Hạo vẫn cảm thấy cuộc sống cấp ba cũng rất tốt. Rất nhiều người xem thường cậu, nhưng cũng có người thiệt tình đối xử tốt với cậu.
Vì nhiều nguyên nhân dẫn đến xảy ra nhiều chuyện về sau, nhưng Trần Hạo đối với hai cô bạn này vẫn cảm thấy thiện cảm như cũ.
Tuy tình cảm cùng quan hệ trước kia đã mất, nhưng Trần Hạo cũng không quá cay nghiệt
.
“Cậu Trần, tôi hiện tại đang làm ở bộ phận nhân sự, Thi Hàm vừa được tuyển vào công ty, nhưng ngày mai là sinh nhật của cậu, do vậy công ty muốn phái một nhân viên nữ có khí chất tốt tới làm tiếp tân.”
Đúng vậy. Sinh nhật của Trần Hạo là khi nào,
Giang Tuyết Tinh và Lý Thi Hàm đều biết rất rõ.
Chỉ là cảm giác hiện tại, rõ ràng rất quái lạ.
“Thì ra là như vậy, Vương Bưu ông ta đi sắp xếp cho buổi tiệc rồi!”
Trần Hạo không thể tiếp tục nằm, lập tức đứng dậy cùng các cô nói chuyện.
Bầu không khí hết sức khó xử.
“Đúng rồi, Thi Hàm, sao cô phải đi tìm việc làm, Đinh Hạo Nguyên đâu?”
Trần Hạo tuy đã từng quen Lý Thi Hàm trong một thời gian ngắn, nhưng hiện tại đã không còn loại cảm giác này nữa rồi, nên bình thản hồi.
“Sau khi Hạo Nguyên biết cậu là cậu Trần, bị dọa vài ngày không dám đi ra ngoài, hơn nữa anh ta còn biết rõ quan hệ trước kia của hai ta, cho nên…”
Lý Thi Hàm không tiếp tục nói thêm gì nữa.
Vừa nghe qua việc Lý Thi Hàm phải đi tìm việc làm, lại còn cùng chính mình có chút quan hệ. Trần Hạo xấu hổ cười cười.
Lý Thi Hàm có quan hệ rất tốt, nên cũng ỡm ờ chạy
theo làm sinh nhật cho Trần Hạo.
Cả bọn mua cho Trần Hạo một cái bánh sinh nhật thật lớn.
Từ nhỏ đến lớn, đó là lần đầu tiên Trần Hạo ăn. bánh ngọt.
Trong nội tâm cảm động không nói nên lời.
.
Cậu đã xác định Lý Thi Hàm và Giang Tuyết Tinh là hai người bạn tốt của mình.
Thế nhưng chuyện về sau.
Tất cả mọi người đều rõ ràng.
Thời điểm khai giảng đại học, Trần Hạo một mực giữ liên lạc với hai cô bạn này.
Về sau lại không còn nghe tin tức về các cô nữa.
Đợi đến hai năm sau, thời điểm gặp lại Lý Thi Hàm ở phố Hoàn Kim.
Trần Hạo thật sự thập phần mừng rỡ.
Điểm này Lý Thi Hàm cũng thừa nhận, cô ta vĩnh viễn không quên được khoảnh khắc chính mình cùng Trần Hạo tình cờ gặp lại.
Cậu thân thiện muốn cùng cô ta trò chuyện thật nhiều.
Nhưng đổi lại, bản thân cô ta ghét bỏ cậu mất mặt, cho nên tìm cách trốn tránh cậu.
Về sau lại càng trở mặt nhiều lần nhục nhã cậu. Còn có lần đặc biệt nghiêm trọng, thậm chí chính tay cô ta động thủ.
Nhưng Trần Hạo vẫn giúp cô ta, vẫn luôn không tỏ vẻ chán ghét đối với cô ta dù chỉ một chút. Đến sau khi cô ta làm nhiều chuyện quá đáng, thái độ của Trần Hạo mới dần dần lãnh đạm.
Về phần Giang Tuyết Tình. Thời điểm cũng Trần Hạo gặp lại, thực ra cũng rất xem thường Trần Hạo. Chẳng qua cô ta ngượng ngùng thể hiện, cho nên mới khách khí cùng cậu nói đùa vài câu.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!