Chương 28 Xin chào cậu Trần “Ăn chực?”
Lâm Y Y cũng sững người, ngay sau đó nhìn sang hướng ngón tay của người thanh niên áo trắng.
‘Vừa nhìn sang, mắt của Lâm Y Y trợn lên! “Là cậu tai” “Là ai? Y Y, cậu quen người ăn chực này hả?” “Hừ, cậu ta chính là người thô tục hèn hạ mà tôi đã nói!” Lâm Y Y tức giận nói, đi thẳng về phía Trần Hạo.
Nhóm cậu ấm cô chiêu cũng đi theo.
Lại nói Trần Hạo ở bên này đang ăn uống say sưa, cũng đang suy nghĩ xem lát nữa nên chào hói với nhóm giám đốc cúa phố thương mại Kim Lãng thế nào.
Dù sao Trần Hạo cũng chưa bao giờ gặp tình huống nào trọng đại đến vậy.
Lúc này, bồng dưng trước mắt anh tối sầm.
Ngước mặt lên nhìn nhóm người đang đứng trước mắt mình.
‘Vừa nhìn đã thấy, người dẫn đầu nhóm người này lại là cô gái xinh đẹp nhưng bạo lực mà anh đã đụng phái lúc ở đại sảnh.
“Quả nhiên là cậu!” “Tại sao lại là cô?” Trần Hạo giật mình hô lên.
“Cậu c‹ chực, u cậu… Chẳng những là người xấu xa mà còn dám trà trộn vào đây ăn ï nghĩ hôm nay cậu không muốn đứng mà ra ngoài rồi!” Lâm Y Y tức giận mắng: “Các chị em, đây là người đã nhìn trộm tớ trong thang máy!” “Hữ! Dạy dỗ cậu tai” Nói xong, dưới sự dẫn dắt của Lâm Y Y,nãm sáu cô gái xinh đẹp khí chất cao.
quý.
Trực tiếp nhào về phía Trần Hạo, vừa túm vừa cào, vừa cấu vừa xét Vài cậu chủ đứng bên cạnh thì bình tĩnh hơn, dù sao cũng có người lớn ở đây.
Nếu Trần Hạo dám đánh trả, họ ra tay cũng không muộn! “Các cô làm gì vậy? Đừng nghĩ tôi không dám đánh..” Đầu tóc Trần Hạo rối tung, quần áo bị xé rách, mặt thì bị nhéo chỗ đồ chỗ tím.
‘Đang định nổi giận.
Lâm Y Y sấn tới tát anh một cái.
“Đám nhìn lén tôi, ai bảo cậu dám nhìn lén tôi! Tôi đánh cậu chết!” Mụ đàn bà điên, một đám đàn bà bị điên! Trần Hạo che cái đầu đã bị bọn họ đánh đến năm rạp dưới đất.
“Dừng tay!” Lúc này, một người đàn ông trung niên đứng lên ngăn cán.
Trên thực tế, đã có rất nhiều người chạy về phía bên này.
Người đàn ông trung niên này đeo mắt kính, nhìn thì hào hoa phong nhã nhưng khí chất thì vô cùng bất phàm.
‘Câu nói của ông ấy giống một hồi chuông lớn làm nhóm người Lâm Y Y đang tức giận cũng phải dừng lại ngay.
“Bai Ba đừng quan tâm, để con đánh thãng nhóc kinh tớm này chết, ba biết không, ban nãy lúc ở lầu dưới, nó dám nhìn lén con! Bây giờ còn dám chạy vào đây ăn chực nữa!” Lâm Y Y giậm chán tức giận.
Mà nhìn Lâm Y Y, Lâm Vân cũng không còn cách nào.
Lâm Vân biết tính tình của con gái mình nóng nảy nhưng lại là người có tỉnh thần trọng nghĩa, ghét nhất là thấy những tên lưu manh côn đồ.
‘Vân nhớ năm trước, Lâm Y Y thấy bạn học nữ bị một thiếu gia ức hiếp, Lâm Y Y.
‘thẳng tay triệt đường hậu của người nọ.
‘Cho nên, khi Lâm Vân thấy Lâm Y Y lại đánh người, ông ta vội vã can ngăn ngay.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Anh bạn nhỏ, cậu là ai?” Lâm Vân khẽ nhíu mày, nhìn về phía Trần Hạo đã bị đánh đến tóc tai rối bời.
Cậu ta không phải là người của phố thương mại Kim Lăng.
Lâm Vân đã biết mặt hầu như toàn bộ con cháu của người trong phố thương.
mại.
“Tôi là..” Trần Hạo đang muốn thể hiện thân phận.
Nhưng Lâm Y Y lại nhấc chân đá về phía dưới cúa Trần Hạo.
Trần Hạo vội vàng chặn lại.
Mẹ nó, nếu không nhờ Trần Hạo anh nhanh tay thì phỏng chừng đã bị đoạn tử.
tuyệt tôn rồi! Con điên! Xem thử sau này ông đây xử lý cô thế nào! Trần Hạo thầm hận.
Lâm Y Y vẫn chưa muốn buông the, tiếp tục ra tay.
Đúng lúc này.
Dưới sự dẫn dắt cúa Lý Chấn Quốc, một nhóm người đẩy cửa bước vào.
“Ông Lý!” “Ông Lý!” Tất cả những người trong sảnh đều tỏ ra cung kính tôn trọng.
Đám công tử nhà giàu cũng lễ phép đứng sang một bên.
Lúc này Lâm Y Y mới dừng tay.
“Sao lại thế này? Nhiều người tụ lại một chỗ làm gì thế?” Khí thế cúa Lý Chẩn Quốc cực kỳ mạnh mẽ, ông ấy nhìn thoáng qua phía nhóm.
người Lâm Y Y.
“Cũng may cậu Trần vẫn chưa đến, nếu không nhìn thấy bộ dạng quậy phá nghịch ngợm của các anh chị, còn ra thể thống gì!” Lý Chấn Quốc trực tiếp dạy đỗ nhóm thanh niên áo trắng và các thiếu gia hư hồng, Thanh niên áo trắng rất túi thân, mình chưa ra tay mà! Nhưng cũng chỉ có thể chịu thôi.
Lúc này, Lâm Vân đổi đề tài: “Tổng giám đốc Lý, cậu Trần sắp đến chưa ạ?” Lý Chấn Quốc lạnh giọng: “Nhưng bây giờ tôi không liên lạc được với cậu Trần, điện thoại của cậu ấy tắt máy rồi!” “Chắc cậu Trần sẽ đến mà đúng không?” Biểu cảm của nhóm người dần trở nên bưồn bã.
‘Đây là cơ hội tốt nhất để họ kết bạn với cậu Trần.
Quả nhiên là không hề đơn giản như mình nghĩ, cậu Trần không phải là người cùng cấp bậc với họ, không phải nói mời là sẽ đến.
Giống như là biết suy nghĩ trong lòng nhóm người này.
Lý Chấn Quốc nói: “Các vị yên tâm đi, cậu Trần không như mọi người nghĩ đâu, cậu ấy là người rất hòa nhã, nếu cậu ấy nói đến thì châc chân sẽ đến!” Nói xong ông ấy quay đầu nhìn về phía một thanh niên: “Phi Hồng, cậu nghĩ cách nhanh chóng liên lạc với cậu Trần đi!” Tất nhiên Lý Phi Hồng cũng đến, lập tức vội vã gật đầu một cách lễ phép.
“Chú Lý, có một người đám trà trộn vào buổi hội nghị của chúng ta, phải xử lý thế nào đây ạ?” Lúc này, Lâm Y Y nững nịu nhìn về phía Lý Chấn Quốc.
“Ö? Cháu gái cúa chú muốn xử lý thế nào?” Lý Chấn Quốc cười nhìn về phía Lâm Y Y.
Lâm Y Y là người xinh đẹp hào sảng, lại hoạt bát đáng yêu, quan trọng là rất có tính thần trọng nghĩa cho nên từ trước đến nay, Lý Chấn Quốc rất tốt với Lâm Y Y “Hữ, cháu nghĩ rằng, giao cho anh Phi Hồng đi, đưa đến võ quán của anh Phi Hồng, đánh một trận tàn nhẫn!” Lý Phi Hồng không thể không mim cười.
Lý Chấn Quốc nhìn Trần Hạo đang đứng bên cạnh, anh đã bị đám con gái này.
đánh đến mức biển hình.
‘Cười gượng, nói: “Được thôi, Phi Hồng, cậu cứ nghe lời Y Y đi… Tim cậu Trần trướct” *À…Tổng giám đốc Lý, không cần tìm nữa đâu! Em ở đây!” Lúc này Trần Hạo mới chen miệng vào được.
Ämt Lý Chấn Quốc nghe được chất giọng này, bần thần run rẩy.
‘Sau đó nhìn về phía Trần Hạo đang đầu tóc rối bởi.
Trợn to mắt.
Mà đám người còn lại thì nhìn nhau Không rõ lý do.
“Hữ, đồ đê hèn như cậu mà còn dám mạnh miệng ở đây há, cậu nói cậu là ai?” Lâm Y Y khinh thường.